Chạm để tắt
Chạm để tắt

Cố Tri Nghi - Chương 21

Cập nhật lúc: 2024-07-22 06:39:50
Lượt xem: 249

21

 

- ca ca, huynh sẽ không thay đổi, đúng không?

- Đồ ngốc, ta vĩnh viễn là ca ca của muội.

 

Tay chân ta rét run, giống như lúc Vệ Đạc quỳ trước công đường.

 

Hắn kiên định nhìn Trấn Quốc Công, "Là ta kìm lòng không đậu, là ta yêu A Tình, khẩn cầu phụ thân không nên liên lụy người khác.”

 

Còn ta thì sao? Ta là gì?

 

Tư vị phản bội giống như ngàn vạn con kiến gặm nhấm trong lòng, nhưng thống khổ khi đó, không thể so với niềm tin mãnh liệt long trời lở đất.

 

Thiên địa huyền hoàng, vũ trụ hồng hoang. 

 

Nhật nguyệt doanh, thần túc liệt trương.

 

Giờ khắc này ta nhìn thấy thời gian là đi ngược lại, dòng sông nổi trên bầu trời, tinh tử cùng mặt trời xếp cùng nhau, sau ngày xuân chính là mùa đông.

 

Thế giới của ta trở nên hoang đường.

 

Tháng bảy qua đi, bệnh tình của Tôn tỷ tỷ nặng thêm, được đưa đến biệt trang bên ngoài kinh thành tu dưỡng.

 

Ta đi thăm nàng, cùng đi ra sau núi. 

 

Trong trời nóng bức, nàng quấn áo choàng rất dày, mặt gầy không ra dáng, lúc lảo đảo đẩy tay ta muốn đỡ ra.

 

Nàng nói, "Muội muội có thể đến thăm ta, ta đã mừng rỡ đến cực điểm. Hay là tránh xa một chút đi, không nên để lây bệnh.”

 

Lúc trở về thành thì gặp Tuyên Vương ở quán bên đường, trên cờ vải viết "Hành y cứu người, không lấy một xu".

 

Hắn mặc thường phục , đầu quấn khăn vải, cùng dân chúng bình thường không có gì khác biệt.

 

Trời sắp tối, người khám bệnh rất ít. 

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/co-tri-nghi/chuong-21.html.]

Ta ngồi xuống ghế trúc đối diện duỗi cổ tay qua, vẻ mặt của hắn sửng sốt, rất nhanh khôi phục tâm tính thầy thuốc, cẩn thận bắt mạch rồi nói.

 

"Phu nhân mạch tượng vững vàng, cũng không có gì không ổn.”

 

“Sớm nghe Mộc Tình tỷ tỷ nói Tuyên Vương nhân tâm nhân thuật, hôm nay gặp, quả thật như thế”

 

Tay thu dọn túi kim của Triệu Thừa Huy khựng lại.

 

"Nguyễn tỷ?”

 

Mèo không ăn cá

"Ân, Trấn Quốc Công phủ Vệ Nhị phu nhân."

 

Ta thu tay lại, cười nói, "Ta và nàng có chút tư giao. Nàng từng nhắc tới ngươi, còn khen Tuyên Vương y thuật cao minh.”

 

Triệu Thừa Huy lắc đầu, "Luận y thuật, ta chỉ là dính vào ánh sáng của sư phụ, thiên phú của Nguyễn tỷ tỷ vượt xa ta. Là nàng nghĩ ra tiêm chủng đậu trâu phòng ngừa đậu mùa, hiện tại sư phụ còn đang nghiên cứu biện pháp này.”

 

“Thì ra là thế. "

 

Ta khen theo lời hắn.

 

" Nguyễn tỷ tỷ từ trước đến nay rất thông minh.”

 

Có lẽ là ta đối với "Nguyễn tỷ tỷ" toát ra thân mật, Triệu Thừa Huy ánh mắt nhìn ta thân thiện một chút, sau khi hỏi qua thân phận của ta, hắn lộ ra một nụ cười, bên môi lập tức xuất hiện hai lúm đồng tiền nhỏ.

 

Người đi đường qua lại, chúng ta ngồi ở ven đường nói chuyện, đề tài tất cả đều là Nguyễn Mộc Tình.

 

Đồng tử Triệu Thừa Huy rất sạch sẽ, thậm chí ta nói "Nguyễn tỷ tỷ cùng Vệ nhị công tử tình cảm sâu đậm", hắn cũng chỉ là chân thành khẳng định, "Nguyễn tỷ tỷ xứng đáng một phu quân thương nàng yêu nàng, cầm sắt hòa minh, bạch đầu giai lão".

 

Nguyễn Mộc Tình có thể cầm sắt hòa minh hay không ta không biết, nhưng ta xác định Triệu Thừa Huy đối với nàng cũng không có tình nam nữ, trước khi đi thật lòng chúc phúc.

 

"Tuyên vương nhân từ, ngày sau có thể tìm được cô nương hợp ý bạch đầu giai lão.”

 

Lúc xe ngựa chạy qua, đúng lúc Triệu Thừa Huy khom lưng dọn quán, một người hầu hỗ trợ cuốn cờ.

 

Mặt trời chiều chiếu trên lưng hắn, bộ dáng thiếu niên vẫn phiêu dật như cũ.

Loading...