Cô Dâu Sống Trong Bãi Tha Ma - Chương 4

Nội dung chương có thể sử dụng các từ ngữ nhạy cảm, bạo lực,... bạn có thể cân nhắc trước khi đọc truyện!

Cập nhật lúc: 2024-07-07 21:27:42
Lượt xem: 1,551

5.

Giọng nói này khiến tôi toát hết mồ hôi lạnh.

Thật sự quá giống… giọng nói của Mai Mai.

Nhưng người phụ nữ này là Cao Diễm, cô ta đi đến phía trước nhìn, vẫn còn tô lớp phấn dày và son môi đỏ, lúc này tôi mới phát hiện dường như từ khi đến đây cô ta chưa từng tẩy trang.

Cô ta nhìn cái nồi, hít một hơi thật sâu, gương mặt lộ vẻ mong chờ: “Đói quá! Em múc cho chị chút cháo đi.”

Tôi cắn răng miễn cưỡng mở nắp nồi lên, thật may bên trong là cháo thịt, tôi múc ít cháo vào chén đưa cho cô ta.

Cao Diễm lại ngồi cạnh tôi hỏi: “Năm nay em đã cuối cấp rồi nhỉ? Sắp vào cấp ba rồi, sao chị không thấy em ôn bài làm bài gì thế?”

Tôi trả lời: “Em định học hết năm nay sẽ không đi học nữa.”

Cao Diễm “a” lên một tiếng, dùng thanh âm kéo dài giống như giọng một nữ sinh nhỏ tuổi: “Em không học nữa á? Tiếc thế nhỉ?”

Giọng điệu này nghe thật giống Mai Mai.

Tôi múc cháo thịt vào trong bát của Cao Diễm, tay vô thức run rẩy, lúc này tôi mới nhìn thấy, một nồi cháo thịt đầy ắp, bên trong ngoài cơm và thịt băm, còn có một thứ gì đó rất kỳ quái, vừa giống phần ruột của chanh dây, vừa giống… trứng ếch da sần.

Tôi không khỏi nghĩ đến đám trứng ếch trước cửa hôm đó, ngay lập tức tôi cảm thấy có hơi buồn nôn.

Tôi múc một thìa cháo, Cao Diễm cảm thấy không đủ, vẫn ngồi đợi tôi.

Cô ta lại hỏi: “Cương Tử, em có đang thích cô bé nào không? Mấy hôm trước, chị có thấy em ở cối xay nước đấy…”

Tôi đỏ mặt vội trả lời: “Xin… xin lỗi, em chỉ tình cờ đi ngang qua thôi ạ, em…”

Cao Diễm từ từ đến gần tôi, nói: “Đừng sợ, chuyện này là chuyện rất thường tình mà, cũng… rất thú vị đó, em đã thử qua chưa?”

Tôi nuốt nước bọt, chỉ cảm thấy mồ hôi lạnh chạy dọc sống lưng. Cô ta ở quá gần, trên người tỏa ra một mùi hương kỳ lạ không thể diễn tả được, có phần giống như mùi lợn bị gi*t mà tôi ngửi thấy ở nhà trưởng thôn tối qua.

May thay đúng lúc này ba tôi đi vào, ông đeo một cái tạp dề da lớn, trong tay cầm một thứ giống như chân ếch lột da xiên trên dây rơm, vừa bước vào nhìn thấy tôi và Cao Diễm, liền bảo Cao Diễm đi ra ngoài đợi, sau đó Cao Diễm lại nháy mắt với ba tôi, ông ấy lập tức nuốt nước bọt.

Cô ta vừa đi, ba tôi liền ném đống hỗn hợp m/áu m/e đó lên thớt.

“Chặt nhỏ, lát nữa nấu canh, tao với anh mày cần bồi bổ.”

Tôi hỏi cái này ở đâu ra vậy?

Ba tôi cười: “Cái này từ chỗ bác cả trưởng thôn gi*t lợn thu được, một cái đầu lợn thì có một cái này, bổ lắm đấy, mày đừng có ăn vụng.”

Thứ đó vừa tanh vừa hôi, buồn nôn ch*t được.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/co-dau-song-trong-bai-tha-ma/chuong-4.html.]

Sau khi nấu xong tôi mới nhớ ra một chuyện, lợn trong thôn đều bị mang đi thiến, làm gì có nhiều lợn như vậy?

6.

Cao Diễm ăn sáng xong lại đi vào phòng, anh tôi cũng nhịn không nổi mà đi vào theo, bọn họ náo loạn cả nửa ngày, đến tận trưa mới ra ngoài ăn cơm.

Tôi nhìn kỹ thì thấy đôi mắt của anh mình càng lúc càng trũng sâu hơn, gò má lồi ra, ấn đường đen sẫm.

Đôi tay của anh tôi run rẩy khi gắp đồ ăn.

Nhưng khi ba tôi mang cháo lợn đến, anh cả vẫn ép bản thân ăn hết.

Ba tôi cũng ăn ngấu nghiến.

Tâm trạng của mẹ rất tốt, liên tục gắp đồ ăn cho Cao Diễm.

“Diễm Diễm à, con ăn nhiều chút nha, ăn nhiều vào thì mới có thể sinh ra đứa cháu trai mập mạp đó con.”

Chỉ đăng truyện Cơm Chiên Cá Mặn và MonkeyD

Cao Diễm cười như không cười nói: "Ba mẹ muốn có cháu trai như vậy ạ?"

Mẹ tôi cười: "Ba mẹ già rồi, không phải chỉ muốn tốt cho hai con thôi sao? Chỉ cần các con tốt thì cái gì cũng tốt cả." 

Cao Diễm cười: "Mẹ, con vẫn còn đói."

Cô ta dùng cái bát lớn trong nhà, đã ăn hai bát rồi vậy mà vẫn còn thấy đói.

Cả Đại Hoàng cũng không ăn được như cô ta.

Mẹ tôi lập tức nói: "Vậy để mẹ đi nấu thêm cho con nhé." 

Cao Diễm không đợi nổi, lúc cùng mẹ tôi đi đến cổng, cô ta dừng lại, thế mà lại trực tiếp thò tay lấy thịt gà vẫn còn sống bỏ vào miệng ăn.

Tôi run rẩy nhìn cô ta cắn hết miếng này đến miếng khác, đó vốn không phải là tốc độ ăn của con người.

Một cái đùi gà không đủ để cô ta ăn, nên cô ta trực tiếp xé con gà ra, ăn ngay dưới hiên nhà.

Tôi hỏi anh cả: "Anh, cái cô Cao Diễm này đang làm gì thế kia?"

Anh cả nói: "Anh cũng không biết nữa."

"Người anh mang về mà anh không biết sao?" Tôi có chút sững người.

Anh cả nói: "Anh thấy một cô gái ngất xỉu ở phía đông cửa thôn, nên đã cứu cô ấy đấy." Anh ấy vẫn rất đắc ý, "Cái này gọi là anh hùng cứu mỹ nhân, có hiểu không?"

Cửa đông của thôn… tôi thấy da đầu như nổ tung ra, đó là bãi tha ma của thôn, cũng là nơi chôn cất Mai Mai.

Vừa nghe thấy vậy nội tâm ba tôi liền ngứa ngáy: "Cửa đông của thôn, có còn cô nào nữa không?" 

Bình luận

0 bình luận

    Loading...