CÔ ẤY THÍCH NÓI DỐI
- Cập nhật
- 6 ngày trước
- Loại
- Truyện Chữ
- Tác giả
- Bạch Đào Chanh Macchiato
- Thể loại
- Đô ThịVả MặtHiện ĐạiHọc ĐườngTrả ThùThanh Xuân Vườn TrườngGia ĐìnhChữa Lành
- Lượt xem
- 14,225
- Yêu thích
- 6
- Team
- Dung Dăng Dung Dẻ
- Lượt theo dõi
- 11
- Trạng thái
- Đã đủ bộ
Hồi học cấp hai, bạn cùng bàn của tôi là một cô gái rất thích khoe khoang.
Cô ấy kể rằng nhà cô có căn hộ rộng rãi, có cả phòng riêng để tập đàn, mẹ cô cực kỳ yêu thương cô, luôn nghe theo cô trong việc chọn xe, chuẩn bị du lịch.
Đến năm 13 tuổi cô ấy còn chưa tự giặt đồ lót lần nào, và bữa sáng hồi nhỏ của cô là mẹ dậy từ 5 giờ sáng để bóc vỏ ngô nấu cho cô.
Nhưng thực tế, tóc cô ấy cắt xấu như bị cắt bởi người không chuyên, ở trường nội trú, cô không đủ tiền mua băng vệ sinh, người luôn có mùi khó chịu, bữa sáng và trưa chỉ ăn một bữa, và quần của cô thì ngắn đến mức gần chạm đầu gối. Cô nghèo đến mức chẳng còn gì để che giấu.
Mọi người đều ghét cô ấy.
Có lần tôi đang nghe nhạc thì cô ấy lại bắt đầu khoe khoang. Tôi bực quá nên hỏi: "Ồ, vậy bây giờ cậu thế này, có phải là vì mẹ cậu ch//ết rồi không?"
Cô ấy đánh tôi đến mức m//áu mũi chảy ròng.
"Mẹ tôi là người mẹ tuyệt vời nhất trên đời, cậu không được phép nói như vậy! Tôi thế này... là vì mẹ tôi chưa nhìn thấy! Nếu mẹ tôi thấy — mọi chuyện sẽ ổn thôi."
Tôi ôm mũi, nhảy lên bàn hét: "Được rồi, được rồi! Vậy thì cậu gọi người mẹ tuyệt vời nhất trên đời của cậu đến trả tiền thuốc cho tôi đi! Gọi đi!"