CHUNG CỬU LÊ - Chương 6

Cập nhật lúc: 2024-07-04 23:35:35
Lượt xem: 289

12.

 

Cha của Lâm Tư Tư là một người đàn ông giàu có nổi tiếng ở địa phương. 

 

Theo lý thuyết, mẹ cô cũng nên thường xuyên xuất hiện trên các phương tiện truyền thông lớn. 

 

Tuy nhiên, mẹ cô không bao giờ xuất hiện, một số trường hợp cần có phụ nữ đi cùng, cha Lâm luôn đưa Lâm Tư Tư đi. 

 

Một số phụ nữ có ý đồ xấu đã cố gắng dụ dỗ cha Lâm để lên nắm quyền, nhưng không ai thành công, thậm chí không một ai có thai. 

 

Có người nói họ đã ly hôn, có người nói mẹ Lâm đã chết, thậm chí còn có tin đồn mẹ Lâm biến thành ác quỷ đi theo cha Lâm, đích thân diệt trừ mọi phụ nữ muốn nắm quyền. 

 

Gia đình họ Lâm chưa bao giờ bác bỏ những tin đồn chứ đừng nói đến việc giải thích chúng. 

 

Lâm Tư Tư đến gặp tôi lần này vì chuyện của mẹ cô ấy, nhưng cô không thể nói rõ tình huống cụ thể là gì. 

 

Biệt thự của nhà họ Lâm ở ngoại ô thành phố, tuy xa nhưng công tác an ninh không hề lỏng lẻo, ngoài việc kiểm soát ra vào và tuần tra an ninh do khu biệt thự bố trí, còn có vệ sĩ do nhà họ Lâm thuê. 

 

Dường như có một bí mật quan trọng nào đó đang được bảo vệ ở đây. 

 

Sau khi vào cửa, Lâm Tư Tư không khách sáo với tôi mà đưa tôi thẳng lên một căn phòng trên tầng ba. 

 

Căn phòng quay mặt về hướng Nam có cửa sổ kính suốt từ trần đến sàn rất lớn. 

 

Thời tiết trên 30 độ C nên chắc khá nóng nhưng tôi đã thấy ớn lạnh trước khi bước vào.

 

Mắt âm dương cũng có nhược điểm, chẳng hạn như lúc này tôi chỉ có thể nhìn thấy một bóng người trong nhà bị bao vây bởi những linh hồn ác quỷ. 

 

Tôi sử dụng thuật đuổi quỷ mà tôi vừa học ngày hôm qua để giải tán những ác quỷ xung quanh, cuối cùng nhìn thấy người bị bao vây bởi những ác quỷ đó. 

 

Là một bà già với mái tóc hoa râm, làn da nhăn nheo như vỏ cây, nhưng trên người tỏa ra ánh hào quang.

 

Lâm Tư Tư cho biết đây là mẹ cô, 39 tuổi. 

 

Chỉ trong hai câu nói, các ác quỷ lại tụ tập xung quanh bao vây người phụ nữ. 

 

Trước khi đến đây, tôi đã đoán rằng mẹ Lâm có thể cũng bị ác quỷ ám, nhưng không ngờ lại có nhiều như vậy. 

 

Sau khi chào mẹ Lâm, Lâm Tư Tư đưa tôi vào phòng cô ấy. 

 

"Cậu có nhìn thấy không? Tình huống của mẹ tôi có thể được cứu không?" 

 

Tôi lắc đầu: "Tình hình khá phức tạp. Tôi chưa nhìn thấy nguyên nhân gây nên như vậy."

 

Người có nhiều công đức, phát ra ánh hào quang các ác quỷ thường tránh xa, nói chung là ma quỷ, làm sao có thể bị ác quỷ vây quanh mà hút hết dương khí.

 

Lâm Tư Tư ngồi phịch xuống, quỳ trước mặt tôi: "Cầu xin cậu Cửu Lê, nếu cậu có thể cứu được mẹ tôi, tôi nguyện ý cho cậu thêm 20 năm dương thọ.”

 

Thật hào phóng, cô ta thật sự cho rằng mình có ngàn năm tuổi thọ!

 

Cuối cùng, tôi đồng ý giúp cô ấy. 

 

Tất nhiên, tôi cảm động trước lòng hiếu thảo của cô ấy chứ không phải vì những linh hồn ma quỷ đó và 20 năm dương thọ của cô ấy!

 

13.

 

Khi màn đêm buông xuống, tôi ngồi trên ghế phán quan của Lục Chi Đạo chờ anh ấy xuất hiện. 

 

"Cửu Lê, hôm nay cô tới giao quỷ sớm như vậy sao?" Lục Chi Đạo vẫn là cười, tựa hồ đã hoàn toàn quên mất hôm qua anh ta đã lừa tôi như thế nào. 

 

Tôi nghiến răng nghiến lợi nói: “Tôi không có việc gì thì không thể đến chơi với anh được sao?” 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/chung-cuu-le/chuong-6.html.]

 

“Có vẻ như 2 năm dương thọ hơi nhiều.” 

 

Lục Chi Đạo nói một câu làm tôi sợ đến mức nhảy dựng lên: "Đừng đùa, tôi đến gặp anh nhất định là có việc." 

 

"Lần trước Lâm Tư Tư bị ác quỷ hút dương khí, anh còn nhớ không?" 

 

"Mẹ cô ấy là người như thế nào?" 

 

Câu hỏi này khiến Lục Chi Đạo cau mày: "Trong một gia đình như thế này, mẹ Lâm cũng không phải là một người lương thiện gì."

 

“Không phải người lương thiện? Vậy tại sao trên người bà ấy lại có ánh hào quang?" 

 

“Trên người bà ấy có ánh hào quang, tại sao mỗi ngày đều bị ác quỷ hút dương khí?" 

 

Sau khi nghe những lời của tôi, Lục Chi Đạo nhanh chóng lật sổ sinh tử ra xem: "Làm sao bà ấy có thể có ánh sáng hào quang?" 

 

Tôi nhìn ở sổ sinh tử nhưng vẫn trống rỗng. 

 

Sau khi tra cứu xong, Lục Chi Đạo nhéo nhéo giữa mày, vẻ mặt có chút đau đầu: "Xem ra bọn họ đã dùng thủ đoạn nào đó để lấy đi công đức của người khác. Có lẽ còn liên quan đến mạng sống của con người, thật phiền toái.”

 

Chuyện này xem ra tôi không thể xử lý được rồi, dương thọ của tôi làm sao đây!

 

Tôi kéo góc áo của Lục Chi Đạo: “Ừm…Lâm Tư Tư bằng lòng cho tôi 20 năm dương thọ, muốn mẹ cô ấy hồi phục…”

 

Lục Chi Đạo cuốn sổ sinh tử lại, đột nhiên đánh trên đầu tôi: "Lấy đi công đức của người ta là tội nặng, còn không biết cô ấy có thể sống sót hay không. Cô còn nghĩ đến kiếm dương thọ?" 

 

Ôi, Lâm Tư Tư đúng là đồ lừa đảo, dương thọ tôi cũng không còn nữa, thiếu chút nữa có thể sống một cuộc sống đại học thoải mái và hạnh phúc.

 

14.

 

Nhân lúc chưa quá muộn, Lục Chi Đạo đã cùng tôi đến nhà họ Lâm. 

 

Khi bước đến cửa nhà họ Lâm, Lục Chi Đạo liền cảm thấy có gì đó kỳ lạ: "Thật ra có một kết giới, khó trách quỷ sai không cảm nhận được ác quỷ bên trong." 

 

Tôi đã gọi điện trước cho Lâm Tư Tư, cô ấy đã nhờ quản gia đợi tôi ở cửa, đưa tôi thẳng tới phòng trên tầng ba.

 

Ban đêm là lúc âm khí quỷ hồn mạnh nhất, cả căn phòng tràn ngập âm khí, thuật đuổi quỷ của tôi hoàn toàn không có tác dụng. 

 

Vẫn là Lục Chi Đạo vùng tay một cái đã thu phục toàn bộ ác quỷ. 

 

Chỉ nửa ngày không gặp, nếp nhăn trên mặt mẹ Lâm nhìn bằng mắt thường cũng thấy đậm hơn rõ rệt.

 

Bà ấy ngừng động tác gõ mõ, ngước mắt nhìn chúng tôi một cái, một giọt nước mắt rơi xuống từ khóe mắt.

 

"Cuối cùng tôi có được giải thoát rồi phải không?" 

 

Bà ấy có thể thấy được phán quan của địa phủ.

 

"Công đức của bà đến từ đâu?" Lục Chi Đạo hỏi. 

 

Mẹ Lâm không trả lời câu hỏi của anh ấy, bà run rẩy đứng dậy nói với quản gia: “A Đức, tôi sẽ nói chuyện với khách, bưng trà bánh lên.” 

 

Sau đó bà lại nhìn chúng tôi: “Tôi biết việc này nghiệp chướng nặng nề, ngồi xuống nghe tôi từ từ nói." 

 

Quản gia vội vàng bưng trà bánh lên. 

 

Mẹ Lâm mời chúng tôi: “Hãy nếm thử trà bạch hào ngân châm cùng đậu phụ vàng này.” 

 

Nói xong, bà cầm

tách trà nhấp một ngụm, nheo mắt thưởng thức: “Tôi đã nghe quỷ kêu hơn mười năm rồi, đã lâu rồi không yên tĩnh như vậy.

Bình luận

0 bình luận

    Loading...