Chưa biết mèo nào cắn mỉu nào - Phần 11

Cập nhật lúc: 2024-07-05 01:56:43
Lượt xem: 252

30

 

Biết tin tôi ly hôn, bố gọi tôi sang, an ủi tôi đừng buồn và nhờ tôi tổ chức tiệc sinh nhật cho ông ta. Đây là lần đầu tiên tôi được bố đối xử như vậy kể từ khi mẹ tôi qua đời.

 

Trong tiệc sinh nhật, ông ta dẫn sugar baby đến, chuẩn bị xuất ngoại, ông ta cũng không muốn giả vờ.

 

Bố tôi đẩy tôi ra để tiếp khách, nhiều ông già trạc tuổi ông ta vây quanh tôi.

 

"Cô ta có một nền tảng giáo dục tốt và có thể giáo dục con cái."

 

"Chỉ là m.ô.n.g nhỏ, không dễ sinh con trai."

 

“Đến lúc đó tôi sẽ tìm một người khác sinh, đem con về cho cô ta nuôi dạy cũng được.”

 

"Chuyện này cuối cùng là như thế nào? Ông không hiểu IQ cũng là di truyền sao?"

 

"Đúng vậy, vậy chúng ta trước nuôi lớn, sau sinh con trai lại nói chuyện tiếp."

 

"Tôi đã kết hôn bốn lần. Chúng tôi không muốn tổ chức đám cưới. Nó rất tốn kém".

 

Họ bàn tán về tôi như thể tôi là một hàng đẹp đẽ. Mùi của mấy ông già tỏa ra khiến tôi phát ốm.

 

Bố tôi vẫn muốn gả bán tôi cho các lão già để thu hoạch lần cuối.

 

Sau khi ông ta ra nước ngoài, công ty nhà họ Tô sẽ gặp phải biến cố lớn, tôi sẽ bị các nạn nhân ăn tươi nuốt sống, còn ông ta sẽ cùng người tình nhỏ trong vui vẻ ở nước ngoài.

 

Bố, bố thực sự ghét con.

 

Mẹ của Tiết Khiết bất ngờ xông vào và đ.â.m bố tôi vài nhát trước khi mọi người kịp phản ứng.

 

31

 

Mẹ của Tiết Khiết sau khi g..iết người đã tự c.ắ.t c.ổ mình và c..hết ngay tại chỗ. Bố tôi bị đ.â.m vào cột sống và bị liệt nửa người.

 

Chuyện ông ta chuyển nhượng tài sản bị bại lộ, người tình bé nhỏ sợ hãi và bại lộ mọi âm mưu của mình.

 

Tôi trở lại công ty một cách hợp lý và với sự giúp đỡ của luật sư nhỏ, tôi đã lấy lại được số tài sản được chuyển nhượng.

 

Bố tôi đã lên kế hoạch trong nhiều năm, nhưng cuối cùng tất cả đều thất bại. Ông ta nằm trên giường bệnh, chửi bới thậm tệ, gọi tôi là đồ chó đẻ đáng c..hết.

 

Tôi cười: “Vâng, c..hết thật rồi”.

 

Bố tôi sửng sốt một lúc, sau đó cười lớn: "Được! Tốt quá! Ông trời có mắt! Tô Tiểu Mạn đã c..hết thảm, con gái bà ta cũng sẽ c..hết!"

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/chua-biet-meo-nao-can-miu-nao/phan-11.html.]

Ông ta nói xong đắc thắng nhìn tôi, tôi thản nhiên nhéo ống thở oxy của ông ta, mặt không chút biểu cảm, mặt ông ta lập tức đỏ bừng.

 

Ông ta thở hổn hển dữ dội, sau khi tập trung hết sức lực, ông ta hét lên, nhưng tiếc là không có ai trả lời.

 

"Viện điều dưỡng này có một danh tiếng xấu đáng kinh ngạc. Ông có thể sống như thế này. Tôi chúc ông sống lâu trăm tuổi."

 

Lúc rời khỏi viện dưỡng lão, tôi đột nhiên chảy m..áu mũi, đau như xuyên thấu xương, tôi bình tĩnh lấy điện thoại di động ra gọi cho luật sư nhỏ.

 

Thấy anh ấy đến, tôi ngất đi.

 

Khi tôi mở mắt ra, tôi thấy luật sư nhỏ và phụ trách tài chính công ty Lý Thành đang bảo vệ tôi với vẻ mặt nghiêm túc như thể họ đang tham gia một buổi lễ tưởng niệm.

 

Tôi cam đoan với họ rằng tôi sẽ không c..hết cho đến khi g..iết được bố mình.

 

Di chúc của ông ta để lại toàn bộ tài sản cho Tiết Khiết.

 

Nhưng bây giờ ông ta nghèo rồi, không còn gì nữa, Tiết Khiết điên rồi, tôi là người giám hộ của cô ta, tôi cũng là người bảo vệ tài sản của cô ta.

 

Tôi đã nói với bố tôi về điều đó, ông ta gầm lên vì giận dữ. Khó khăn như vậy ông ta mới cướp được vậy mà phải trả lại cho chủ sở hữu?

 

32

 

Sau khi mọi chuyện kết thúc, tôi yên tâm nhập viện, Lục Tri Húc ngày đêm canh chừng tôi không nói lời nào.

 

Chúng tôi xem phim, trò chuyện, giống như hồi còn học đại học, đó có lẽ là những ngày hạnh phúc nhất trong cuộc đời tôi.

 

Lục Tri Húc nói rằng Lý Thành muốn gặp tôi, nhưng tôi từ chối, ai ngờ anh ta lại xông vào.

 

Hơn một tháng không gặp, anh ta gầy đi rất nhiều, trông như một kẻ ăn mày, người như mất hồn.

 

Lý Thành quỳ trước mặt tôi khóc lóc thảm thiết, anh ta nói rằng sau khi Tiết Khiết quay lại, cô ta yêu cầu anh ta ly hôn với tôi, cô ta cũng nói rằng cô ta là người thừa kế duy nhất trong di chúc của bố tôi, nếu theo cô ta sẽ có được mọi thứ từ nhà họ Tô. Anh ta tiếp cận Tiết Khiết vì muốn giúp tôi lấy lại tài sản của nhà họ Tô.

 

Thì ra tiểu luật sư đoán không sai, nhưng làm sao có thế chắc chắn? Trái tim của Lý Thành thậm chí còn không đáng tin cậy.

 

Tôi nhìn Lý Thành cười: "Cám ơn."

 

Lý Thành lấp lánh nước mắt, thậm chí lộ ra một chút oan uổng.

 

“Nhưng tôi nghĩ nó bẩn.” Tôi tiếp tục.

 

Ánh sáng trong mắt Lý Thành vụt tắt.

 

Tôi không thích hối hận, điều tôi hối hận nhất trong đời chính là 4 năm lãng phí vì Lý Thành!

 

Tôi thực sự không muốn thừa nhận rằng tôi đã có những tưởng tượng phi thực tế về những người như anh ta.

Bình luận

2 bình luận

  • Mấy chương cuối nhà dịch có edit khum mà đọc lủng củng quá luôn í

    qz 1 tuần trước · Trả lời

    • Bạn cho mình xem một đoạn chưa edit xem đọc có hiểu gì không với

      Nhân Trí 1 tuần trước · Trả lời

Loading...