Chủ Mẫu Khó Cầu - 19

Cập nhật lúc: 2024-07-04 23:11:41
Lượt xem: 416

Ngô Hồng Tụ đầy áy náy, "Ta chỉ là không phục, muốn dọa ngươi một chút..."

 "Không dọa được ta, ngược lại dọa người khiêng kiệu."

 Ta không để ý, cú xóc đó còn không mạnh bằng Triệu Vân Ngạn đá cửa kiệu. "Thuận ma ma dặn dò rất chu đáo, nói đừng ăn uống quá độ, phải đi lại nhiều, thai to mẫu thân nguy."

“Muội muội ta là do Thuận ma ma đỡ đẻ, nó nghịch ngợm, khi mang thai nó mẫu thân rất vất vả, luôn nôn ọe, ngược lại khi mang thai ta thì yên tĩnh, không quấy bà, nương còn nói ta từ nhỏ đã hiếu thảo." 

Nghe ta nói đến mẫu thân ta, Ngô Hồng Tụ khựng lại, cúi đầu: "Làm mẫu thân..đều là như thế nào?" 

Câu hỏi này làm ta á khẩu: “ Cái này...cái này nên nói thế nào đây? Mẫu thân của ngươi, mẫu thân  của ta, hình như nương của mọi người đều không giống nhau.” 

Thấy ta ngạc nhiên, Ngô Hồng Tụ mới kể về thân thế của nàng. Nàng không tên là Ngô Hồng Tụ, Hồng Tụ chỉ là nghệ danh. Nàng sinh ra chưa từng gặp mẫu thân, lớn lên cùng một gánh hát Côn khúc. Trong gánh hát nàng học được đàn tỳ bà, cũng biết hát vài câu Côn khúc. Sau lớn lên đến mười hai tuổi, nàng bị một lão địa chủ để ý, chuộc thân làm thiếp. Về sau gặp năm mất mùa, địa chủ bị giặc cướp giết, nàng cũng chạy đến Giang Nam, đàn tỳ bà trong quán trà. Rồi nàng gặp Triệu Vân Ngạn ăn mặc giản dị đi lại, bị người làm khó, nàng đã giúp hắn đỡ một đao.

Những chuyện sau đó, chúng ta đều biết. Triệu Vân Ngạn vì để nàng cười một cái, đã vung tiền xây Thính Tuyết các. Nói đến Thính Tuyết các, lại không thể không nhắc đến tỳ bà. Móng làm bằng đồi mồi, miếng gảy khảm vàng ngọc đều không tính là gì hiếm lạ. Ngay cả bột thông cũng trộn với bột vàng, nói là có bột vàng, âm sắc phát ra sẽ ấm và êm. 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/chu-mau-kho-cau/19.html.]

"Vậy, vậy cây tỳ bà này cũng là hầu gia tặng ngươi sao?"

Xuân Minh cảm thán: "Chỉ riêng khảm xà cừ trên đó đã rất đắt rồi!" 

"Đây không phải hắn tặng ta. Trong lầu này thứ gì cũng là, duy chỉ cây tỳ bà khảm xà cừ này không phải." Nhắc đến cây tỳ bà này, Ngô Hồng Tụ mặt đầy kiêu hãnh.

"Lúc đó chủ quán trà đánh cược với đối thủ, đối thủ mời đến một danh thủ tỳ bà, nghe nói từng là nhạc sư trong cung, ai cũng không dám nhận, duy chỉ có ta không sợ nàng ta. Nhạc sư đó đánh cuộc với ta, nếu nàng ta thua, sẽ đưa cây tỳ bà khảm xà cừ do quan gia ban tặng cho ta." 

Xuân Minh nghe đến mê mẩn, trợn tròn mắt: "Vậy ngươi có gì để đưa cho nàng ta?"

 "Nàng ta nói nếu ta thua, sẽ đưa đôi tay này cho nàng ta."

 "Ngươi không sợ thua sao? Vậy sẽ bị chặt tay..." Xuân Minh tái mặt. 

"Nhưng các ngươi cũng thấy rồi đấy, ta đã không thua, cây tỳ bà này là của ta."

Bình luận

2 bình luận

  • Tra nam trong truyện này thực sự ghê tởm. Dàn cảnh cưỡng hiếp vk mình ngoài đường chỉ để thoả mãn thú vui quái dị, cưỡng hiếp cô bé mới 10 tuổi rồi đổ lỗi cho cô bé là cô ta biết hết, còn hưởng thụ. Thật sự ko có từ ngữ nào để diễn tả nữa

    Wisteria 5 ngày trước · Trả lời

  • Tra nam trong truyện này đặc biệt làm mình cảm thấy ghê tởm. Xem tất cả nữ nhân của mình như đồ chơi mà còn tự huyễn hoặc mình thâm tình, "thú vị", độc đáo hay sao ấy. Bệnh hoạn không tưởng luôn. Đọc tới chap gã dàn cảnh c.u o ng h.i.e.p nữ 9 ngoài đường cảm thấy ghê tởm cùng cực, thương nữ 9 vô cùng.

    Rouge2011 6 ngày trước · Trả lời

Loading...