Chạm để tắt
Chạm để tắt

CHÚ CHÓ HUSKY SỐ MỘT KINH THÀNH - Chương 6

Cập nhật lúc: 2024-08-03 11:29:15
Lượt xem: 2,458

Chương 12: Khách quen 'khó tính'

 

Ăn cháo trắng với rau xanh, rau cải xoăn, rau chân vịt, rau cải bẹ... suốt nửa tháng trời, trông ta chẳng khác nào một cây rau thành tinh.

 

Đôi mắt thèm thịt đến mức phát sáng.

 

Ai không biết còn tưởng ta vừa đi tù về.

 

Tên Tiêu Cẩn Phong này chắc chắn là cố tình đối đầu với ta.

 

Ta cho Tiểu Đào giấu một cái đùi gà, đang định lén ăn vụng thì thị vệ xuất hiện.

 

Hắn ta rất thành thạo móc từ trong túi ra một tờ giấy, lớn tiếng đọc: "Vương gia nhà ta nói, mời Vương phi tuân theo lời dặn dò của Thái y, không được ăn bất kỳ món nào có thịt. Nếu như thật sự không nhịn được, mấy tiệm trên phố Chu Tước đều có món mới, Vương phi có thể ghé qua xem, mọi chi tiêu đều do Vương gia thanh toán."

 

Tiêu Cẩn Phong, đây chính là lời ngươi nói đấy nhé.

 

Ta nhét vào túi áo bên trái và túi áo bên phải mỗi bên năm cân vàng thỏi.

 

Bởi vì ta đã gầy đi mười cân, phải tuân theo định luật bảo toàn khối lượng.

 

Ngân phiếu đã không còn xứng với cân nặng của ta nữa rồi.

 

Gần đây triều đình đang giao hảo với nước ngoài, rất nhiều thương nhân nước ngoài đến Kinh thành, trang sức mới trong các cửa hàng cũng mang đậm phong cách nước ngoài.

 

Sặc sỡ, kỳ lạ một cách đẹp mắt.

 

Ta chọn đầy một khay trâm cài, hào phóng lấy ra một thỏi vàng: "Không cần thối lại."

 

Tiêu tiền của Tiêu Cẩn Phong để mua đồ trong cửa hàng do Tiêu Cẩn Phong tặng.

 

Đều là của ta, đều là của ta!

 

Đằng sau bỗng nhiên vang lên một giọng nữ the thé:

 

"Ôi, đây chẳng phải là Khương Lựu hay sao? Cũng không ý thức được mình là ai, đồ của Kim Ngọc Các mà cô cũng xứng dùng?"

 

Người bước vào mặc một thân hoa phục, nhìn có chút quen mắt.

 

Tiểu Đào nhắc nhở ta: "Tiểu thư, nàng ta chính là 'việc quan trọng' kia kìa!"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/chu-cho-husky-so-mot-kinh-thanh/chuong-6.html.]

Ồ, vợ hiện tại của chồng cũ đấy à.

 

Chương 13: 'Thương vụ' bạc tỷ

 

Công chúa dẫn theo tám nha hoàn đi ngang qua ta, rất tự nhiên đưa tay đeo chiếc nhẫn ngọc bích cực lớn ra.

 

Lấy đi khay đựng đầy trang sức của ta.

 

Tay đẹp đấy, nhưng tính thật xấu.

 

Nàng ta thản nhiên liếc nhìn chưởng quầy một cái, lên tiếng: "Kim Ngọc Các không chỉ là sản nghiệp của Nhiếp chính vương phủ, mà còn là tiệm trang sức tốt nhất Kinh thành, đồ vật ở đây có thể bán cho ai, không thể bán cho ai, không cần ta phải nói nhiều chứ?"

 

"Nói cho cùng, loại nữ nhi nhà thương nhân hôi hám mùi tiền như thế này, căn bản không nên cho vào đây."

 

Chưởng quầy vừa lau mồ hôi vừa nhìn ta, điên cuồng nháy mắt với ta: Vương phi người lên tiếng đi!

 

Ta cũng dùng ánh mắt đáp lại hắn ta: Nhận được rồi.

 

"Công chúa điện hạ, đồ vật trong tay người ta đã trả tiền rồi, nếu như người cũng muốn..."

 

"Thì phải xem ai ra giá cao hơn."

Anan

 

"À đúng rồi, năm ngoái trong bảng xếp hạng nộp thuế của Kinh thành, ta đứng thứ năm, Bệ hạ đã đích thân viết thư khen ngợi ta đã đóng góp cho việc xây dựng Kinh thành. Bệ hạ còn nói, những thương nhân như chúng ta mới là tương lai của đất nước, mong chúng ta năm nay tiếp tục cố gắng, chẳng lẽ Công chúa cho rằng Bệ hạ nói sai sao?"

 

Đôi mắt hạnh xinh đẹp của Công chúa trừng lớn.

 

Trông đói khát quá, thật đấy.

 

"Khương Lựu, cô có ý gì? Lấy Hoàng huynh ra để áp chế ta phải không? Những thứ này bổn cung muốn mua hết! Cô ta ra giá bao nhiêu, bổn cung ra giá gấp đôi!"

 

Ta mỉm cười nhạt: "Ta ra giá gấp ba..."

 

Công chúa nghẹn họng: "Ta ra giá gấp bốn!"

 

Cơ hội ngàn năm có một để tăng giá đây!

 

Là một gian thương, tuyệt đối không thể bỏ lỡ!

 

Loading...