Chiêu Hồn - Chương 5

Nội dung chương có thể sử dụng các từ ngữ nhạy cảm, bạo lực,... bạn có thể cân nhắc trước khi đọc truyện!

Cập nhật lúc: 2024-07-04 23:23:17
Lượt xem: 208

Tôi chợt nhận ra tòa nhà cũ này có chuông cửa, nhưng mỗi lần đến, nữ nhân viên giao hàng chưa bao giờ bấm chuông mà chỉ gõ cửa.

Hơn nữa……

Cộc, cộc, cộc, cộc.

Dì ấy gõ bốn lần.

Trước đây Diêu Huy đã nói với tôi, trong phong thủy, người gõ ba lần.

Còn gõ bốn lần... là ma.

Chợt nghe thấy nữ nhân viên giao hàng ở ngoài cửa nhẹ nhàng hỏi: “Có ai ở nhà không?”

Tôi nín thở, không dám thở mạnh, cố gắng hết sức để không phát ra âm thanh nào.

Đúng lúc này, chuông điện thoại đột nhiên vang lên.

Tiếng chuông trong đêm tối nghe hết sức chói tai.

Diêu Huy cũng đã nói với tôi trước đó rằng những thứ bẩn thỉu sẽ ảnh hưởng đến sóng vô tuyến, nên tín hiệu điện thoại của tôi có thể đã bị ảnh hưởng và sẽ tắt trong một thời gian.

Tôi lại rùng mình khi nghĩ rằng thứ bẩn thỉu đó đang cưỡi trên cổ tôi.

Ngoài cửa, nữ nhân viên giao hàng tựa hồ cũng nghe được tiếng chuông điện thoại.

Dì ấy nhỏ giọng hỏi: "Cô đặt gương theo lời tôi dặn rồi đúng không?"

“Cô có bắt được hắn không?”

Hắn?

Từ giọng điệu này, người phụ nữ kia biết tôi sẽ chiếu trúng đàn ông à?

Toàn thân tôi run rẩy. Bị đẩy vào tình thế tuyệt vọng, tôi mạnh dạn nói: "Dì biết tấm gương sẽ soi trúng ai à? Dì có biết hắn không?"

Người phụ nữ lặng lẽ thở dài, cũng không trả lời tôi,    chỉ nhẹ nhàng nói: “Tôi thực lòng muốn cứu cô.”

Dì ấy không nói thì thôi, vừa nói xong thì tôi hoàn toàn bùng nổ.

Tôi hét lớn: "Dì là ai? Chúng ta không hề quen biết nhau. Lý do gì mà dì phải cứu tôi?!"

Người phụ nữ khẽ thở dài.

Dì nói với giọng ai oán: "Nếu Sa Sa còn sống thì chắc con bé cũng bằng tuổi cô."

Sa Sa?

“Sa Sa là con gái tôi.” Người phụ nữ nhẹ giọng nói.

“Năm xưa, tôi lao đầu vào làm việc, quanh năm đều ở bên ngoài, dốc sức kiếm tiền cho Sa Sa có tương lai tốt đẹp hơn. Không ngờ, mối quan hệ giữa hai mẹ con lại ngày càng trở nên lạnh nhạt, cho đến lúc chê't con bé vẫn còn hận tôi.”

"Khi nhìn thấy cô, tôi liên tưởng đến Sa Sa của mình."

"Vậy nên, tôi muốn cứu cô, còn cô có thể sống sót hay không thì phải xem số mạng cô như thế nào…”

Giọng người phụ nữ xa dần.

Dì ấy đã rời đi.

Tôi sờ vào quần áo của mình, chúng ướt đẫm mồ hôi lạnh.

Sau khi bình tĩnh lại, tôi nhớ tới điện thoại.

Cuộc gọi là từ người bạn cùng lớp thời đại học, trước đó tôi đã gửi tin nhắn WeChat nhờ cô ấy giúp tôi điều tra Diêu Huy.

Ngay khi tôi nhấc máy, cô bạn đại học đã mắng tôi:

“Tô Lộ Lộ, cậu mất trí rồi à? Nếu không thì sao lại ở bên một thằng cặn bã như Diêu Huy?”

Tôi choáng váng.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/chieu-hon/chuong-5.html.]

Trước khi trả lời điện thoại, tôi thực sự đã quyết định tin Diêu Huy. Dù sao cũng đã xác nhận được nữ nhân viên giao hàng là ma.

Nhưng hiện tại, lời nói của người bạn cùng lớp khiến tôi ý thức được rằng, không phải xác thực người giao hàng xong là tôi có thể tin tưởng Diêu Huy.

Tôi vội vàng hỏi bạn học, Diêu Huy đã làm gì.

Bạn học tức giận không chỗ phát tiết, cô nói lúc Diêu Huy học đại học vẫn luôn ở cùng một chỗ với hoa khôi lớp bọn họ. Tình cảm hai người vô cùng tốt, Diêu Huy từng nói đời này không phải hoa khôi kia thì không cưới.

Kết quả là vào nửa đầu năm nay, hoa khôi bất ngờ được chẩn đoán có lượng tế bào B cực thấp, rất có thể là bệnh bạch cầu.

Diêu Huy ngay lập tức đá đối phương.

Cô bạn còn hỏi một chút về khoảng thời gian tôi và Diêu Huy bên nhau, hỏi xong thì lại càng tức giận hơn -- dựa theo tuyến thời gian, Diêu Huy đại khái là sau khi vứt bỏ hoa khôi được vài ngày liền bắt đầu theo đuổi tôi, sắp xếp không kẽ hở.

Cô ấy hét vào điện thoại:

“Bốn năm đấy, ở bên Diêu Huy bốn năm, hắn không chỉ không màng tình cảm cũ, lạnh lùng chia tay, mà ngay sau đó đã tìm được niềm vui mới.”

“Lộ Lộ, loại người này không đáng tin.”

Sau khi cúp điện thoại, tôi cảm giác mình từ đầu đến chân đều tê dại.

Nữ nhân viên giao hàng không thể tin, Diêu Huy cũng vậy.

Nhưng bây giờ tôi đang ở trong căn nhà ma ám như này, rốt cuộc phải làm sao đây?

Bây giờ đã là mười hai giờ đêm, có một khoảnh khắc, tôi rất muốn lập tức lao ra khỏi căn phòng này, thích như thế nào như thế nào.

Nhưng nghĩ đến dáng vẻ t.h.i t.h.ể Trâu Dung bị chia cắt, chân tôi mềm nhũn, cuối cùng vẫn không dám tùy tiện rời đi.

Xung quanh tối om, tôi nắm c.h.ặ.t t.a.y áo.

Đã đến lúc phải đi ngủ.

Nhưng tôi không dám dùng chiếc khăn lụa mà Diêu Huy tặng.

Chiếc gương người phụ nữ để lại cho tôi cũng đã vỡ.

Nếu không làm gì, e rằng tôi sẽ không sống nổi qua đêm nay.

Ngay lúc tôi đang rối răm, Diêu Huy lại liên lạc với tôi lần nữa.

Anh ta chưa biết tôi đã biết chuyện giữa anh và hoa khôi lúc trước, chỉ hỏi tôi đã xác minh được người giao hàng là ma chưa.

Sau khi tôi gật đầu, Diêu Huy thở phào nhẹ nhõm, dặn dò tôi, nhất định phải dựa theo lời anh ta nói, dùng khăn lụa che mặt.

Tôi do dự, cùng với tiếng khóc nức nở, nói với Diêu Huy, tôi muốn anh tới đây cùng tôi.

Sắc mặt Diêu Huy ngay lập tức tái nhợt.

Anh ta nói nữ nhân viên giao hàng đang lang thang bên ngoài, hiện tại trong ngoài tòa nhà này tất cả đều là quỷ hồn, thật sự rất đáng sợ.

Tôi lau nước mắt, nói với anh tôi mặc kệ, hiện tại tôi vô cùng sợ hãi, không có khả năng một mình chịu đựng đến hừng đông, nếu anh không đến cùng tôi, tôi dứt khoát từ trên lầu nhảy xuống cho xong.

Diêu Huy thấy bộ dạng tôi hoàn toàn sụp đổ thì thỏa hiệp, kêu đi chuẩn bị chút đồ phòng thân rồi sẽ lập tức chạy tới.

Cúp máy xong, tôi đi tới cửa, ngập ngừng nói nhỏ với bên ngoài:

“Xin chào.”

Tiếng bước chân vang lên trong hành lang, không nhẹ cũng không nặng.

Dì ấy đi tới trước cửa nhà tôi.

Chúng tôi không nói gì, cách cửa chống trộm, lặng lẽ đứng im.

Tôi biết, đây chính là nữ nhân viên giao hàng kia, giống như Diêu Huy nói, dì ấy không thể rời khỏi tòa nhà này, vẫn lang thang trong hành lang.

Tôi suy nghĩ một chút, mở cửa chống trộm ra.

Ngoài cửa, nữ nhân viên giao hàng lẳng lặng nhìn tôi.

Tôi nghiêng người, nói với dì: “Mời vào.”

Bình luận

2 bình luận

  • Truyện hay.

    Hải Miên 1 tuần trước · Trả lời

  • chậc.. lấy danh nghĩa là vì người mình yêu mà giăng hẳn 1 bàn cờ hại biết bnhiu người, lại còn giam lỏng linh hồn cô bé lại cùng người cha khốn kiếp,bất chấp cô bé ấy sợ hãi vô cùng, linh hồn người mẹ vì muốn gặp con mà ko thể vào chỉ có thể đứng ngoài hành lang làm bạn với ẻm, đúng là uổng có nhãn âm dương lại còn là con cháu of tiên nhân,phước báo quá trời như vậy cuối cùng chỉ vì sự ích kỷ mù quáng of bản thân mà mất tất cả,lưng còn đeo thêm tội nghiệt...đúng là tự làm bậy ko thể sống.. thank chủ nhà đã uppp

    ebe 1 tuần trước · Trả lời

Loading...