Chỉ Số Sập Phòng Kỳ Diệu - Chương 8

Cập nhật lúc: 2024-07-04 15:57:15
Lượt xem: 496

8.

 

Cuối cùng cũng đi ra khỏi nhà vệ sinh nữ công cộng, chúng tôi đến một căn phòng chứa đầy lồng nhốt thú cưng.

Các loại lồng sắt gỉ sét được đặt lộn xộn với đủ loại kích cỡ, trên mỗi chiếc lồng còn dán nhãn giấy mờ nhạt, ghi rõ các giống mèo khác nhau.

"Chờ đã, hình như có gì đó không đúng."

Điền Tư Tư đứng trong hàng, là người đầu tiên lên tiếng.

"Chúng ta đến trạm cứu trợ mèo hoang đúng không, nhưng tại sao những chiếc lồng này lại lớn như vậy?"

Tôi cẩn thận quan sát, quả thực là như vậy - 

Cho dù là giống mèo Maine Coon* to lớn gì đó thì cũng tuyệt đối không cần sử dụng đến lồng sắt lớn như vậy, thậm chí có cái là lồng lớn mà chó cỡ to mới sử dụng.

*Mèo Maine Coon: Giống mèo nhà có kích thước lớn 

Hạ Tử Vi thở dài, lớp phấn nền dày cộp cũng không che được vẻ mặt nhợt nhạt:

"Tìm manh mối trước đã, biết đâu tìm được rồi sẽ hiểu."

Tôi ngồi xổm xuống, thuận tay mở cửa một chiếc lồng gần nhất.

Vì tất cả các lồng đều không khóa, rất dễ dàng kiểm tra.

Điền Tư Tư nhỏ nhắn, cô nàng cũng chọn một chiếc lồng để kiểm tra, kết quả lại vô tình lăn vào trong lồng.

"Ôi chao, xui xẻo thật đấy!"

Cô nàng vừa chửi thầm vừa bò ra khỏi lồng.

Tuy nhiên, khoảnh khắc cô nàng ở trong lồng khiến tôi sởn gai ốc.

Chiếc lồng sắt khổng lồ này rõ ràng có thể nhốt vừa một người phụ nữ trưởng thành.

Ngay lúc này, hệ thống im hơi lặng tiếng bấy lâu đột nhiên "tinh" một tiếng - 

[Tiến độ nhiệm vụ: 30%.]

[Chúc mừng cô, đã kích hoạt quyền năng "Bong bóng ngôn ngữ" của hệ thống, chỉ có thể kích hoạt một lần duy nhất đối với mỗi sinh vật, có thể nhận được bản dịch chính xác tuyệt đối.]

Vì tiến độ đã được đẩy lên, điều đó chứng tỏ suy đoán vừa nãy của tôi đúng hướng.

Càng ngày càng tò mò về mục đích ban đầu mà Hạ Trầm mời chúng tôi đến đây.

Tôi thản nhiên quay đầu lại, tiếp tục kiểm tra bên trong lồng.

"Chờ đã, tôi tìm thấy thứ này!"

Trình Khắc là người đầu tiên phát hiện ra điều bất thường, chúng tôi vội vàng xúm lại, thấy anh ta đang chỉ vào vết bẩn màu nâu sẫm được vẽ trên tường cạnh lồng.

Nhìn kỹ mới phát hiện, vết bẩn đó thực chất là một hàng chữ nguệch ngoạc.

[Bài hát hay là bí mật.]

Bên cạnh còn vẽ một hình đầu mèo với nụ cười méo mó.

Tôi nhíu mày nhìn xung quanh: "Tiếp tục tìm kiếm xem, xem có còn dấu vết tương tự không."

Rất nhanh, chúng tôi đã tìm thấy thêm một vài dấu vết khác.

Ghép nối lại với nhau, phát hiện đại khái là nói: Chỉ cần tắt đèn trong phòng, lũ mèo sẽ cùng nhau kêu lên.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/chi-so-sap-phong-ky-dieu/chuong-8.html.]

Điền Tư Tư nhìn tôi, nụ cười trên mặt còn khó coi hơn cả khóc:

"Đến lúc đó mở một bài "Học tiếng mèo kêu", chắc chắn tôi sẽ khóc thét lên mất."

Hạ Tử Vi đứng bên cạnh là người đầu tiên phát hiện ra điều bất thường: "Không đúng, tôi đã nhấn công tắc rồi, đèn cũng không tắt!"

"Cái gì?" Trình Khắc tiến lại gần thử, quả nhiên không tắt được.

Đèn trong căn phòng chứa đầy lồng nhốt vẫn sáng trưng, dường như công tắc chỉ là đồ trang trí.

Hạ Tử Vi khoanh tay suy nghĩ: "Tôi nhớ lúc đến đây có một phòng điều khiển điện, chẳng lẽ là cần chúng ta trực tiếp đến đó ngắt cầu dao?"

Sau khi vất vả lắm mới tìm được cầu dao, cả bốn người chúng tôi đều ngây người - một ổ khóa mật mã bằng chữ cái sáu chữ số gỉ sét chắn ngang trước cửa phòng.

Trình Khắc cười khổ một tiếng: "Lại đến phân đoạn giải câu đố hấp dẫn rồi, nhưng lần này dường như không được suôn sẻ cho lắm."

Đúng vậy, dọc đường đi ngay cả một chữ cái cũng không thấy, lấy đâu ra manh mối?

Chỉ có thể cùng nhau động não.

Tôi nhớ lại tất cả những nội dung liên quan trước đó, là người đầu tiên lên tiếng: "Câu nói bài hát hay, có phải là đang gợi ý chúng ta coi bài đồng d.a.o lúc đầu là mật mã không?"

"Mèo con ơi, trèo lên cây đèn; Lấy trộm bánh ngọt, không xuống được; Ây ya ya người đến rồi, ầm ầm vỡ tan tành..."

Hạ Tử Vi gật đầu, dường như đồng tình với lời tôi: "Dựa theo kinh nghiệm chơi mật thất của tôi, rất có thể là cách sắp xếp kết hợp bính âm của mỗi câu trong bài đồng dao."

Điền Tư Tư suy nghĩ một chút rồi nói: "Liệu có phải là chữ cái đầu tiên của mỗi câu không? Ví dụ như XSTXAJ chẳng hạn."

Trình Khắc thử nhập chữ cái đầu tiên của bài đồng dao, phát hiện không mở được.

Đổi sang chữ cái đầu tiên của bính âm chữ cuối cùng của mỗi câu, vẫn không được.

"Bài đồng d.a.o có thể là lối vào, nhưng chưa chắc đã trực tiếp như vậy."

Tôi nhìn chằm chằm vào ổ khóa mật mã một lúc lâu, đột nhiên bật cười.

Điền Tư Tư đứng bên cạnh chớp chớp mắt: "Chị ơi, chị có manh mối rồi à?"

Tôi bước đến trước ổ khóa mật mã, nhập "CCCCFG", sau đó lùi sang một bên.

Trước sự chứng kiến của mọi người, ổ khóa mật mã cuối cùng cũng "cạch" một tiếng rơi xuống đất, để lộ bên trong là cầu d.a.o dày đặc.

Hạ Tử Vi hai mắt sáng rực: "Chị Đường Hữu, sao chị nghĩ ra được, rốt cuộc là nguyên lý gì vậy?"

Tôi bắt đầu giải thích cách giải mã cho mọi người:

"Lúc quay phim về đề tài gián điệp, tôi từng xem một bộ phim tài liệu về giải mã, số lượng chữ cái trong câu tương ứng với thứ tự chữ cái, không ngờ áp dụng vào bài đồng d.a.o này cũng hợp lệ."

Điền Tư Tư hơi mơ màng: "Số lượng chữ cái là sao..."

Hạ Tử Vi là người đầu tiên phản ứng lại: "Tôi hiểu rồi! Số chữ Hán của mỗi câu trong bài đồng d.a.o lần lượt là ba, sáu và bảy... cũng chính là tương ứng với thứ tự chữ cái tiếng Anh mà chị Đường Hữu nhập, tương đương với mã hóa hai lần!"

 

Trình Khắc mỉm cười: "Không ngờ cô Đường cũng là người ham học hỏi, xem ra không thể nhìn mặt mà bắt hình dong được."

Tôi vỗ vai anh ta, giả vờ thở dài:

"Không ngờ trong mắt mấy người, tôi lại là bình hoa di động*, thật là đau lòng quá đi!"

*Bình hoa di động: Chỉ những người đẹp nhưng vô dụng

Tuy nhiên, tôi biết rõ định vị của bản thân, vốn dĩ là đi theo con đường đen - đỏ không sợ mất mặt, thỉnh thoảng bị người ta nói móc mỉa mai cũng chỉ là chuyện nhỏ.

Bây giờ còn có hệ thống chống lưng, cũng không lo bị đồng nghiệp không đáng tin cậy kéo xuống nước.

Bình luận

5 bình luận

Loading...