Chạm để tắt
Chạm để tắt

Chị dâu tương lai “cực phẩm” - C4

Cập nhật lúc: 2024-08-04 09:26:49
Lượt xem: 249

4

Anh tôi vừa xuống, Từ Nhiễm thuận thế khoác lấy cánh tay anh. 

 

Thấy tôi muốn giải thích, Từ Nhiễm vội vàng mở miệng trước: 

 

"Chính là Tiểu Vận còn canh cánh trong lòng chuyện ngày hôm qua, rạng sáng em suy nghĩ rất lâu rất áy náy, đã xin lỗi rồi, nhưng hình như Tiểu Vận vẫn không chịu tha thứ cho em, anh dạy em đi, em chọc em gái tức giận, sau này cô ấy không thích em thì phải làm sao bây giờ?"

 

 "Tiểu Vận, không nên tùy hứng, chị dâu ngươi chính là nhất thời sai lầm, cô ấy biết sai rồi..." 

 

"Cô ấy lần đầu tiên tới nhà chúng ta lễ mừng năm mới, cuộc sống nơi đây không quen, em rộng lượng một chút." 

 

“Chỉ là chị Tiểu Nhiễm suy nghĩ quá nhiều, anh xem, mắt khóc sưng lên phải không? "

 

Theo lời tôi, anh trai tôi lại đau lòng nhìn vào mắt Từ Nhiễm. 

 

Tôi yên lặng liếc mắt một cái, hai tay đút túi, muốn nhìn xem đóa trà xanh cao cấp này còn muốn làm thiêu thân cái gì.

 

Quả thật, Từ Nhiễm không khóc nữa, cô nở nụ cười như hoa nhài. 

 

"Chị biết Tiểu Vận sẽ không tính toán chi li đi, chị dâu muốn cùng em bàn bạc một chuyện không biết em có đồng ý hay không?" 

 

Tôi nhướng mày chăm chú lắng nghe.

 

"Tiểu Vận em không phải không ở nhà sao, chị đã nghĩ có thể hay không đem phòng của em nhường cho chị cùng em trai em ở, hiện tại cái gian phòng chúng ta ở có chút nhỏ, đồ đạc chị nhiều lắm, thật sự là không nhét vào được..." 

 

Tình cảm đang chờ tôi ở đây sao? 

Mèo không ăn cá

 

Nói cái gì mà gian phòng hiện tại có chút nhỏ, đây chính là gian phòng anh trai tôi vẫn ở, rõ ràng là lớn bằng gian phòng của tôi. 

 

Nói trắng ra chính là thích gian phòng hướng mặt trời kia của tôi mà! 

 

“Không được”

 

Đến phiên Từ Nhiễm chấn kinh, chẳng lẽ cô ta cho rằng sau khi ra oai phủ đầu tôi sẽ nhường cô ta?

 

“Nhưng chị vẫn thích bố cục căn phòng kia của em, thoạt nhìn cũng rất ấm áp đáng yêu, giống như chị. “

 

Tôi vẫn không nói tiếp. 

 

Anh tôi nháy mắt với tôi, lại bắt đầu thuyết phục tôi: 

 

"Tiểu Vận, em để chị Từ Nhiễm của em ở vài ngày đi, chị ấy thích căn phòng của em, chị ấy đã nói với anh rất lâu rồi!" 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/chi-dau-tuong-lai-cuc-pham/c4.html.]

 

Ở lại mấy ngày? 

 

Quả thực là nực cười! 

 

Cho dù nhường cho cô ở, cô có thể chỉ ở vài ngày, đừng đến lúc đó lại tìm lý do không dọn ra ngoài. 

 

Hơn nữa, trong từ điển Chu Vận của tôi không có chữ cho! 

 

Hơn nữa đây căn bản cũng không phải là chuyện cùng một phòng, gian phòng hướng mặt trời trong nhà lại không chỉ có gian này của tôi, hết lần này tới lần khác muốn tới cướp với tôi, đây chính là gian phòng tôi ở từ nhỏ đến lớn. 

 

Anh trai tôi còn muốn nói gì, đều bị tôi cắt đứt ngay tại chỗ. 

 

Anh không biết, đây căn bản là chiến tranh giữa hai người phụ nữ!

 

Từ Nhiễm nhất quyết coi tôi, em dâu, như kẻ thù, tôi làm sao có thể đi lên mà không thắng trận?

 

Rõ ràng phòng cưới đã mua xong, hai người bọn họ kết hôn lại không ở cái nhà này, như thế nào lại phải nhớ thương phòng của tôi? 

 

Trong lúc không khí giằng co, mẹ tôi mở cửa trở về. 

 

Từ Nhiễm lại khóc sướt mướt nói với mẹ tôi chuyện muốn đổi phòng. 

 

Mẹ tôi nhìn tôi, lại quyết đoán từ chối yêu cầu của cô. 

 

"Chủ yếu là xem ý của Tiểu Vận, nhưng phòng Tiểu Vận ở nhiều năm như vậy cũng có cảm tình, không phải tùy tiện là có thể đổi..." 

 

Từ Nhiễm lại kinh ngạc, ánh mắt căm giận nhìn tôi, tôi không sợ chút nào. 

 

Thậm chí còn dùng động tác khiêu khích, Từ Nhiễm tức giận đến tái mặt. 

 

Cho đến khi Từ Nhiễm ra khỏi cửa, tôi thấy mẹ tôi nhìn bóng lưng Từ Nhiễm lắc đầu, trên mặt lộ vẻ thất vọng. 

 

Mẹ tôi ôn hòa như vậy một người cũng có thể lộ ra loại biểu tình này, tôi thấy nhà tôi sắp náo nhiệt rồi. 

 

Còn chưa kết hôn đã tìm em chồng gây chuyện, chẳng lẽ loại tố chất này cũng là mẹ cô dạy?

 

Gia sư thật đúng là tốt! 

 

Tôi vốn tưởng nhân phẩm Từ Nhiễm có vấn đề. 

 

Cho đến khi chứng kiến tác phong của mẹ cô, tôi mới biết được, thì ra hành vi kỳ lạ của cô thật sự là do mẹ cô dạy!

Loading...