Chạm để tắt
Chạm để tắt

Chị dâu tương lai “cực phẩm” - C3

Cập nhật lúc: 2024-08-04 09:18:29
Lượt xem: 144

 

Sáng sớm mùng một, tôi dậy thật sớm. 

 

Vừa mở mắt đã nhìn thấy tin nhắn xin lỗi của Từ Nhiễm gửi cho tôi lúc mười hai giờ đêm. 

 

“Tiểu Vận xin lỗi, hôm nay là tâm tình của chị không đúng lắm, là chin nói chuyện không dễ nghe. "

 

“Là lỗi của chụ, hi vọng tiểu Vận đại nhân có đại lượng đừng để ở trong lòng." 

 

“Những thứ này đều là trước kia mẹ chị dạy chị, chị cho rằng trong nhà mỗi người đều là như vậy, xin lỗi... "

 

Đọc xong wechat của Từ Nhiễm, tôi biết chắc chắn là anh trai làm công tác tư tưởng cho cô. 

 

Nhưng mà rõ ràng là lời xin lỗi, tội làm sao lại ngửi ra mùi bắt cóc đạo đức? 

 

Nếu không phải nể tình 1000 trẹ, tôi nhất định  làm cho cô khóc thêm vài lần! 

 

Lúc xuống lầu, bố mẹ tôi đã sớm làm xong bữa sáng. 

 

Tôi vừa nhận được bao lì xì lớn mẹ cho, liền thấy Từ Nhiễm thản nhiên xuống lầu. 

 

Trên mặt cô có thoáng qua kinh ngạc, sau đó tôi liền nghe thấy cô mở miệng: 

 

"Tiểu Vận lớn như vậy còn có tiền lì xì, thật hâm mộ nha!" 

 

Ha ha, nghe một chút giọng nói chua xót này, hâm mộ tìm chính mẹ cô nhận đi!

 

Nhưng mà dựa theo lý của mẹ cô con gái gả đi là hắt nước ra ngoài, sợ là sẽ không cho cô tiền lì xì lớn như vậy.

 

Nhung mà tôi chỉ dám ở trong lòng phun trào, không dám biểu hiện ra ngoài, dù sao cũng là chị dâu tương lai, hơn nữa còn 1000tệ phí bịt miệng của anh trai, tôi nhịn. 

 

“Tiểu Nhiễm cũng có, năm mới, mẹ hy vọng tất cả mọi người đều bình an, hòa thuận!" 

 

Mẹ tôi lấy ra một cái bao đỏ thẫm đưa qua, trên mặt Từ Nhiễm vui như nở hoa. 

 

“Cảm ơn dì! "

 

Từ Nhiễm ngoài miệng nói lời cảm ơn, nhưng ánh mắt của cô lại thường nhìn chằm chằm vào bao lì xì trong tay tôi. 

 

Mèo không ăn cá

Rõ ràng đang so sánh độ dày của hai bao lì xì. 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/chi-dau-tuong-lai-cuc-pham/c3.html.]

 

Ngược lại là sợ mẹ tôi thiên vị cho tôi nhiều hơn. 

 

Tôi làm bộ như không nhìn thấy, đi thẳng đến bàn ăn. 

 

Mẹ và bố tôi ăn xong liền ra ngoài mua thức ăn, trên bàn chỉ còn lại tôi và Từ Nhiễm. 

 

Đang ăn điểm tâm, Từ Nhiễm vô tình nhắc tới chiếc khăn lụa tối hôm qua: 

 

"Em gái Tiểu Vận, chiếc khăn lụa hôm qua em tặng chị trông rất đẹp, em thật biết chọn quà..." 

 

Tôi nhét một miếng thịt nhỏ vào miệng, tôi biết Từ Nhiễm đang ám chỉ điều gì. 

 

Đơn giản chính là muốn tôi đem khăn lụa cho cô, nhưng ngày hôm qua rõ ràng là cô ta ghét bỏ giá rẻ. 

 

Tôi vẫn nên giữ lại tặng bạn thân đi. 

 

" chị Từ Nhiễm, em đây không phải là sợ chị dị ứng sao, em mua được khăn lụa quá rẻ, em lần sau lại cho em chọn một cái tốt hơn một chút đi!"

 

Sắc mặt Từ Nhiễm cứng đờ, trên mặt mang theo ý cười: 

 

"Sao có thể như vậy? Hôm qua... chị chỉ là nói đùa thôi."

 

 "Tiểu Vận, có phải em còn trách chị?" 

 

Giọng Từ Nhiễm trở nên nghẹn ngào. 

 

Tôi ngẩng đầu lên, cô ta ứa ra vài giọt nước mắt.

 

"Tiểu Vận, chị đã biết mình sai rồi, chị đã xin lỗi em rồi, nhưng chuyện nhỏ nhặt như vậy mà em vẫn không chịu tha thứ cho chị?" 

 

“Còn trách chị, chị lại xin lỗi em, thực xin lỗi!" 

 

Sắc mặt Từ Nhiễm từ ủy khuất chuyển sang buồn bã, vô cùng tự nhiên và trôi chảy. 

 

Lúc này anh tôi tình cờ đi xuống lầu. 

 

Ơi…

 

Chết tiệt! 

 

Trà xanh đỉnh cấp ! 

Loading...