Chạm để tắt
Chạm để tắt

CHÀNG TIÊN CÁ - 4

Cập nhật lúc: 2024-07-11 20:24:14
Lượt xem: 71

Nếu không phải muốn ăn béo, nàng đã sớm nhịn không được động thủ. Nhưng câu chuyện còn chưa kể xong, Ôn Trí lại muốn rời đi. A Già rất không vui, nàng cho rằng, thức ăn phải có bổn phận của thức ăn. Vì thế đuôi cá buông thẳng, là thói quen lúc căng thẳng của tiên cá mập, biểu hiện cho thời khắc chạy nước rút săn gi**ết.

 

Ở Vô Vọng Hải, tiên cá mập là thợ săn ưu tú nhất, che giấu ý đồ g**iết con mồi của mình thật sự là chuyện đơn giản nhất. A Già cũng không ngoại lệ, nàng có thể nhanh như chớp lẻn đến bên cạnh cá mập răng kiếm, dùng móng vuốt nhọn nhẹ nhàng vạch một cái, nước biển khu vực đó liền đục ngầu, nội tạng trong bụng cá mập răng kiếm hung dữ tung ra khắp nơi, nàng chỉ cần chọn chỗ mềm mại mập mạp nhất trên người nó.

 

Loài tiên cá mập lớn lên như vậy, gi**ết chóc là trò chơi tốt nhất của họ, giống như kéo cỏ, tìm ốc biển, đào ngọc trai. Điều vô lý nhất là loài người vẫn cho rằng cá mập là loài yếu đuối và tốt bụng. Khả năng sinh sản của chúng rất mạnh nhưng số lượng vẫn còn hiếm, không phải vì sự trừng phạt nào đó của ông trời mà là vì sự tàn sát lẫn nhau giữa đồng loại.

 

Ôn Trí nói muốn dẫn nàng ra ngoài xem nhân gian nên A Già tạm dừng kế hoạch, không phải nàng thật sự tin tưởng Ôn Trí mà là nàng khinh thường. Mặc dù Ôn Trí là người tu tiên, nhưng nàng tự tin mình có thể xé rách túi khóa yêu đánh ch**ết hắn bất cứ lúc nào, bất kể nơi nào.

 

Người tu tiên... Không phải cũng là con người sao? Làm thế nào để một người phàm nhỏ bé có thể thắng nổi một tiên cá mập?

 

A Già tò mò thế giới bên ngoài nhưng nàng không có ngân lượng như trong những nhân vật trong câu chuyện Ôn Trí kể, nàng theo Ôn Trí đi ra ngoài, xem hắn như một công cụ trả tiền, khoái chí dạo chơi một vòng.

 

A Già tò mò thế giới bên ngoài nhưng nàng không có ngân lượng như trong những nhân vật trong câu chuyện Ôn Trí kể, nàng theo Ôn Trí đi ra ngoài, xem hắn như một công cụ trả tiền, khoái chí dạo chơi một vòng.

 

Từ lúc đồng ý cùng hắn trở về sư môn, nàng cũng đã chuẩn bị tốt. Đã sẵn sàng để gi**ết hắn. Hoặc gi**ết một mình hắn, hoặc là gi**ết  toàn bộ người ở Côn Luân Khê.

 

Sau khi ăn no, A Già có thể sớm kích hoạt bí thuật biến thành cá mập, sinh ra hai chân, tự nhiên có thể hoàn toàn rút lui. Dù sao nàng cũng không có gì phải lo lắng, lão sư tử cai quản thiên địa, quản người tu tiên gi**ết người đoạt mạng, nhưng cũng không quản được tiên cá.

 

Tình hình hiện tại xem ra, Côn Luân Khê tránh được một kiếp, hôm nay ch**ết chỉ có hai người bọn họ. Điều làm cho A Già cảm thấy buồn cười chính là, Ôn Trí thế nhưng lại còn có thể cảm thấy nàng ỷ lại hắn, A Già nhìn thấy trong mắt hắn hiện lên sự không đành lòng, chỉ cảm thấy hắn ng**u x**uẩn.

 

Nàng là tiên cá mập không phải là con người. M**áu của cá mập rất lạnh, ngoại trừ cộng sự của, ngay cả những người bạn lâu năm của họ, họ vẫn sẽ chọn g.i.ế.c ngay lập tức khi người đó đe dọa họ, thậm chí tiên cá mập còn lạnh lùng và thờ ơ với chính phụ mẫu và hài tử của mình.

 

Thân thế của A Già căn bản không phải như nàng nói lúc trước, mẫu thân mất sớm, phụ thân không biết tung tích, mà là vừa sinh ra liền bị cha mẹ vứt đi. Sở dĩ nói như vậy, là lừa gạt để lấy sự đồng cảm của Ôn Trí mà thôi.

 

Phụ mẫu và hài tử còn như thế, huống chi chỉ là một người phàm? Thật sự là si tâm vọng tưởng. A Già nhìn nhìn cấm chế Ôn Trí tạo ra trước mắt, đúng là rất chắc chắn, nhưng xé rách nó cũng không phải việc khó, đơn giản là dùng thêm chút sức lực mà thôi.

 

Tượng đường nhỏ kia tuy hình dạng có giống hắn nhưng cũng không giải được tham vọng, vẫn là uống chút m**áu bổ sung, rất nhanh liền có sức mạnh. A Già mơ hồ có chút hưng phấn, hai tay nàng giấu ở sau lưng, chậm rãi vươn ra câu trảo bén nhọn, chuẩn bị xông tới.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/chang-tien-ca/4.html.]

Tiên cá mập mặc dù không thể tu luyện, nhưng bản chất vốn mạnh mẽ, đủ để dễ dàng xé nát thân thể bất kỳ người tu luyện nào.

 

Mặc dù A Già chỉ là tiểu tiên cá mập, nhưng đối phó với hai người trước mặt này, vẫn đủ sức.

 

Trong lúc ngàn cân treo sợi tóc, nữ tử váy trắng kia lại đột nhiên mở miệng: "Nhị sư huynh, Khanh Lăng đa tạ ý tốt của huynh."

 

Giọng nói thanh tao, giữa hai lông mày có chút buồn bã, toàn thân thanh tú yếu đuối, đôi mắt ươn ướt khiến nàng trông thật đáng thương và đau khổ.

 

A Già nhìn về phía nàng. Người này, nhất định rất ngon.

 

Ôn Trí nhíu mày, khó hiểu: "Lăng Nhi?"

 

Khóe mắt Bạch Khanh Lăng ửng đỏ, nàng nhìn về phía A Già, nhẹ giọng nói: "Muội không đành lòng. Hơn nữa, nàng còn chưa trưởng thành, không thể làm dầu thắp đèn được."

 

A Già giấu đi ý định g**iết người, mở to đôi mắt màu lam nhạt, vẻ mặt xinh đẹp tràn đầy vẻ ngây thơ.

 

Ôn Trí có chút không đồng ý, nhưng cũng không có biện pháp gì, vận khí hắn tốt mới lừa được tiên cá mập này, nếu lãng phí, hắn sẽ không bắt được con thứ hai.

 

"Sư huynh, trước tiên Khanh Lăng sẽ đem nàng mang về viện tử của muội nuôi dưỡng, vẫn là nhờ huynh, đừng nên nói cho sư phụ cùng các trưởng lão biết."

 

Bạch Khanh Lăng rũ mắt, ngữ khí u buồn: “Để bọn họ có được thời gian vui vẻ cũng không phải dễ dàng.”

 

Ôn Trí vốn định khuyên can nàng, nhưng vừa nghĩ tới A Già vô hại, vẫn không nói gì, trong lòng thở phào nhẹ nhõm.

 

Hắn đến gần A Già, cách cấm chế đem A Già thu vào túi khóa yêu, hộ tống đến viện tử của Bạch Khanh Lăng, mới đem túi khóa yêu giao cho nàng.

 

"Lăng Nhi…" Ôn Trí ngập ngừng muốn nói lại thôi.

 

Loading...