Chạm để tắt
Chạm để tắt

CHÀNG TIÊN CÁ - 3

Cập nhật lúc: 2024-07-11 20:23:40
Lượt xem: 74

A Già rũ mắt, trong lòng than thở: Đáng tiếc! Đáng tiếc… Nàng đã không ăn th**ịt hắn sớm hơn.

 

Ôn Trí vẫn còn quá ít kinh nghiệm, lời đồn về nàng tiên cá ở thế giới bên ngoài cũng quá sai sự thật. Hắn dựa vào cái gì mà nhận định A Già yếu đuối? Nàng lại thật sự yếu đuối nghe lời mà dựa dẫm vào hắn sao?

 

Vô phụ vô mẫu, A Già nàng làm thế nào để có thể sống sót như thế nào trong Vô Vọng Hải? Ôn Trí chưa bao giờ nghĩ tới điều này. Hắn đã bị lừa bởi đôi mắt màu lam nhạt của A Già.

 

Ai có thể ngờ được dưới đôi mắt ngây thơ trong suốt như vậy, chủ nhân của nó lại tàn khốc thô bạo, trên tay nhuốm đầy m**áu đây?

 

Hắn cũng sẽ không ngờ, bản thân mình ở trong mắt A Già, địa vị chỉ cao hơn những con cá biển kia một chút.

 

Suy cho cùng, Ôn Trí hay là cá biển, chẳng qua cũng chỉ là thức ăn trong bụng A Già. Sự khác biệt duy nhất chính là, A Già muốn nuôi Ôn Trí béo tốt một chút rồi mới xuống miệng, như vậy hương vị của thức ăn sẽ ngon hơn.

 

Ngày đó ở trên Vô Vọng Hải, A Già từ xa đã ngửi thấy mùi m**áu trên người Ôn Trí, hương vị thơm ngon ngọt ngào. Khứu giác của tiên cá mập rất nhạy bén, để che dấu mùi thịt tươi ngon của người này, A Già đã tàn sát tất cả đàn cá ở vùng biển kia.

 

M**áu cá nhuộm đỏ nước biển, nhiều ngày không tan đi. Loài tiên cá mập hung dữ hiếu chiến, phạm vi săn gi**ết  lớn như vậy, đối với bọn họ mà nói, chỉ là chuyện thường ngày, cho nên A Già đem Ôn Trí mang đi, không khiến cho người nào chú ý.

 

A Già rất đắc ý, dù sao nàng còn chưa trưởng thành, chống lại những người trưởng thành kia, nhất là những tiên cá mập nam, nàng nhất định là đánh không thắng bọn họ. Tiên cá mập thích mùi m**áu thịt, đặc biệt là m**áu thịt của người phàm, bây giờ, thức ăn này là của nàng.

 

A Già hưng phấn vung đuôi cá, hàm răng sắc nhọn đang rỉ nước miếng, nóng lòng muốn nếm thử hương vị m**áu thịt của hắn, chỉ là nhìn người trước mặt này, lại không biết nên bắt đầu từ đâu.

 

Người phàm rơi vào Vô Vọng Hải vốn đã ít, đây là lần đầu tiên nàng nhặt được một người, không có kinh nghiệm ăn th**ịt người, nàng có chút khó khăn.

 

Quên đi, mặc kệ, A Già l.i.ế.m l.i.ế.m răng nanh của mình, miệng há to đến mức không thể tưởng tượng nổi, định cắn xuống, nhưng nàng lại dừng động tác. Chỉ có một người như vậy, ăn xong sẽ không còn nữa. Hắn cũng quá gầy, A Già ghét bỏ nhíu mày, nàng thích ăn th**ịt mỡ, ngay cả cá biển cũng là chọn loại th**ịt béo, người này cả người đều là th**ịt nạc, ngột ngạt đến tận răng.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/chang-tien-ca/3.html.]

A Già cũng không muốn giống A Yến, khóc lóc tìm chỗ nghiến răng. Nhớ tới cảnh A Yến nước mắt lưng tròng và dáng vẻ há miệng của nàng, A Già rất ghét bỏ. Không có tiền đồ! Vừa nhìn đã biết là sau khi trưởng thành, sẽ là mệnh nữ tiên cá.

 

Nàng chính là quyết tâm muốn làm nam tiên cá, tuy hiện tại nàng chỉ là tiểu nữ, nhưng giới tính của tiên cá mập là sau khi trưởng thành, có thể tự mình lựa chọn.

 

Tiểu Minh là một tiểu nam tiên cá, lại một lòng muốn làm nữ tiên cá như A Già. A Già thấy không thể được, dáng vẻ của hắn không xinh đẹp như nàng, đuôi cá cũng không đẹp như nàng, nhưng nàng không cần làm nữ tiên cá.

 

Kìm nén lòng tham của mình, A Già trong một hơi đã ăn hơn ba mươi con cá biển béo ngậy, lúc Ôn Trí tỉnh lại, nàng đang gặm xong con cá cuối cùng. Con cá béo nhất, nàng hào phóng để lại cho Ôn Trí. Ăn nhiều một chút, tăng cân một chút, nàng mới ngon ăn no hơn không phải sao? A Già cười tủm tỉm nhìn thức ăn của mình.

 

Nhìn Ôn Trí ăn cá xong, A Già cuối cùng cũng hài lòng. Hắn nói mình vô tình rơi vào Vô Vọng Hải, A Già cũng không phải không tin, dù sao mấy năm nay người phàm bị tiên cá mập nuốt vào bụng cũng không ít, đều là người làm nghề đánh bắt cá, nhưng Ôn Trí nói hắn là người tu tiên, A Già có thể chắc chắn rằng hắn đang nói dối.

 

Ôn Trí chính là có mưu đồ mới đến Vô Vọng Hải, dù sao người tu tiên bị tiên cá mập chia nhau làm thức ăn, cũng không phải là không có, vả lại m**áu người tu tiên, so với người phàm còn ngon hơn nhiều.

 

Nghĩ tới đây, A Già càng hưng phấn. A Già cũng không thèm để ý nguyên nhân vì sao Ôn Trí Lai đến Vô Vọng Hải, hắn quá nhỏ yếu, một trảo cũng không chịu nổi, nàng chỉ để ý hương vị vừa tươi vừa béo.

 

Tiên cá mập bản tính âm hiểm giả dối, quen dùng vẻ ngoài xinh đẹp của mình lừa gạt con mồi, chỉ cần bọn họ muốn, có thể dễ dàng lừa gạt bất cứ lúc nào. Ôn Trí cũng không ngoại lệ, hắn đánh giá thấp sự xảo quyệt của tiên cá mập.

 

Nhìn đôi mắt màu lam nhạt và khuôn mặt nhỏ nhắn vô tội của A Già, hắn theo bản năng tin tưởng nàng. Thái độ của A Già đối với thức ăn của mình cũng rất khoan dung. Hơn nữa điều làm cho nàng kinh hỉ chính là, thức ăn của mình còn có thể kể chuyện rất hay, lúc đói bụng còn có thể tự mình đi săn mồi, không cần nàng động thủ. Thật thú vị. A Già nghĩ, chờ hắn không còn chuyện để kể, nàng sẽ đem hắn xé nát, nuốt vào trong bụng.

 

Nhưng Ôn Trí mệnh lớn, kể chuyện mãi không dứt, đối với thế giới bên ngoài A Già cũng thật sự tò mò, thế là ba tháng trôi qua, Ôn Trí vẫn sống rất tốt.

 

Nhiều lần, A Già suýt nữa không kìm chế được nước miếng trong miệng, chỉ có thể làm bộ vui vẻ nghe kể chuyện, lặn ngụp vào trong nước biển lăn lộn, để cho nước bọt chảy ra ngoài...

 

Hương vị th**ịt người ấm áp, thực sự là quá thơm. A Già là một tiểu tiên cá mập, sức chịu đựng của nàng, có thể nói là mạnh mẽ hơn tiên cá mập trưởng thành.

 

Loading...