Cẩu Thê - Chương 5

Cập nhật lúc: 2024-07-03 19:56:04
Lượt xem: 59

5.

Hôm đó, trưởng thôn là người ăn thịt nhiều nhất, thậm chí còn hút cả tủy.  

Vì thế bào thai chó trong bụng ông ta lớn nhanh nhất. 

Sáu chú chó con, mỗi người sẽ sinh ra hai con. 

Rốn của anh tôi cũng bắt đầu mọc răng chó. Anh ấy sợ tới mức phải mời một đạo sĩ đến. 

Khi đạo sĩ đến, bụng cha tôi đã căng phồng, to hơn cả một bà bầu đang mang thai 9 tháng, như thể sẽ nổ tung bất kỳ lúc nào. 

Những chiếc răng chó to bằng hạt gạo ở rốn đã mọc thành răng nanh. 

Tôi áp sát vào bụng cha, thỉnh thoảng vẫn còn cảm nhận được dấu chân chó in trên bụng ông ấy 

Lão đạo sĩ nhìn thấy vội kinh ngạc chậc lưỡi: 

"Hổ dữ còn không ăn thịt con ấy vậy mà mấy người lại dám ăn thịt cốt nhục của chính mình, sao không gặp báo ứng cho được?"

Cha tôi vừa gào thét vừa giải thích, nói rằng đó chỉ là một nồi thịt chó mà thôi! 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/cau-the/chuong-5.html.]

"Cẩu thê sinh con, tất nhiên thai nhi sẽ khác. Trong một ổ sẽ vừa có thai chó, vừa có cả thai người. Thai người tuy nói nhìn thì không khác người là bao, nhưng tuổi thọ vẫn như chó bình thường."  Láo đạo sĩ cười khẩy. 

"Cũng giống như vậy, thai chó mặc dù bên ngoài là chó nhưng vẫn có một nửa huyết mạch là người."

"Tên đàn ông nào đã dính vào cẩu thê, lại ăn thịt chính cốt nhục của mình, chắc chắn sẽ gặp báo ứng!"

Lời này vừa thốt ra, anh tôi đã nghĩ ra gì đó. 

Chị dâu thường ngày bị trói ở đằng sau, không biết nói chuyện nên ai cũng có thể chà đạp được. 

Trưởng thôn đã c h ế t, giờ lại đến lượt cha tôi. Đàn ông ghét nhất là bị người khác cắm sừng, anh tôi lập tức nhào lên. 

Thấy hai cha con sắp đ/á/n/h nhau, lão đạo sĩ nhíu mày quay đầu muốn rời đi. 

Bị cắm sừng không tính là gì, giữ mạng quan trọng hơn. Hai cha con nhanh chân ngăn lão lại, than thở khóc lóc: "Cầu xin ngài hãy cứu chúng tôi, tôi còn chưa để lại huyết mạch cho Vương gia, không thể cứ c h ế t thế này được!"

Lão đạo sĩ cũng có chút quan hệ họ hàng với nhà chúng tôi. Lão ta thở dài một hơi, chỉ đành chấp nhận: "Gặp được mấy người coi như tôi xui xẻo. Cẩu thê kia giờ đang ở đâu?"

Mắt tôi lập tức đỏ hoe, khóc lóc chỉ về phía đống đất mới ở bên ngoài: 

"Chị dâu con sớm đã không còn nữa rồi!”

 

Bình luận

2 bình luận

Loading...