Canh Bạc - Chương 16

Cập nhật lúc: 2024-06-30 17:58:44
Lượt xem: 29

Tôi lại đi tìm hệ thống.

Lần nữa hỏi anh ta: “Nếu như tôi không lựa chọn ở lại, không có còn đường nào khác có thể đi cùng anh ấy, phải không?”

Hệ thống gật đầu.

Anh ta khuyên tôi:

“Ở lại đây có gì không tốt? Tạ Hoài An có quyền có thế, lại thích cô như vậy.”

“Cô ký một thỏa thuận tiền hôn nhân với anh ta, quy định rằng nếu anh ta lừa dối cô, cô sẽ lập tức dọn dẹp và bỏ đi, sau khi kết hôn nghĩ cách đá anh ta, nuôi thêm hai ba người tình, chẳng phải thoải mái hơn là ở thế giới kia làm việc sao?”

“Khá là thoải mái đó.”

Tôi lơ đãng nghĩ.

Tôi biết, ở lại đây, tôi nhất định sẽ sống rất tốt.

Nhưng là: “Trong cuộc đời của tôi, không chỉ có tình yêu.”

“Tôi vẫn có bố mẹ, có bạn bè, có rất nhiều đồ vật tôi không thể vứt bỏ.”

Tình yêu không phải là tất cả của cuộc sống.

Sự thật này, Tạ Hoài An rõ ràng không hiểu.

Tôi dụi mắt, có chút mệt mỏi.

“Thực ra vẫn có một cách khác.”

Hệ thống nói:

“Mười năm sau, khi dòng thời gian trong nguyên tác kết thúc, anh ta có thể không còn bị thế giới này ràng buộc, đi đến thế giới của cô.”

“Chỉ là như vậy, cô phải đợi anh ta mười năm.”

30.

“Tôi không khuyến khích cô áp dụng cách này.”

“Lòng người dễ dàng thay đổi, thời gian mười năm, các người bị ngăn cách ở hai thế giới, không thể liên lạc, không thể gặp mặt, sẽ trải qua những gì, gặp phải điều gì, đều không thể biết được.”

“Và cuối cùng, có đi tìm cô hay không, quyền chủ động nằm trong tay anh ta, cô rất có thể cái gì không đợi được gì, và mất đi tất cả.”

Hệ thống gõ gõ màn hình:

“Quyết định như thế nào, hoàn toàn dựa vào bản thân cô.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/canh-bac/chuong-16.html.]

31.

10 năm.

Đây là một ván cược lớn.

Cược tình người.

Cược lời thề.

Cược trên thế giới này, phải chăng vẫn còn tồn tại tình yêu vĩnh viễn không thay đổi.

Tạ Hoài An ngay khi nghe xong đã từ chối.

Anh ấy mặt lạnh đứng lên, cúi đầu trịnh thượng nhìn tôi, cười hỏi:

“Điều gì khiến em nghĩ, mười năm không gặp, anh vẫn sẽ thích em, vẫn sẽ nhớ tới em, vứt bỏ toàn bộ thế giới này để đi tìm em?”

“An Hạ, anh thích em, nhưng anh không phải là một kẻ đáng thương mặc em thao túng!”

“Mười năm, nếu em ở bên đó kết hôn thì sao, con em đều đã 7, 8 tuổi rồi, anh đi qua đó thì có thể làm gì? Ép em ngoại tình? Yêu đương vụng trộm? Em cảm thấy anh thích em hơn vợ anh?”

“Em có thể nói với anh rất nhiều lời tốt đẹp như vậy, nhưng em lại muốn bỏ rơi tôi lần nữa…”

“Bỏ suy nghĩ này đi, An Hạ, anh tuyệt đối không đồng ý! Em bỏ ý định đó đi!”

Giọng nói của anh ấy càng ngày càng lớn, dáng vẻ tức giận giống như một con mèo đang xù lông.

Tôi đưa tay ra nắm lấy tay anh ấy.

Anh ấy né tránh.

Tôi lại chạm vào.

Anh ấy lại né tránh.

Tôi thu tay về.

Ngược lại, anh ấy trừng mắt nhìn tôi với vẻ mặt đau khổ:

“Sao em một chút kiên nhẫn cũng không có…”

Lời nói của anh ấy dừng lại.

Bởi vì tôi đã đứng lên, hôn lên đôi môi của anh ấy.

 

Bình luận

0 bình luận

    Loading...