Cạm Bẫy Ngọt Ngào - Chương 24-26 (Hoàn)

Cập nhật lúc: 2024-07-04 20:23:50
Lượt xem: 3,029

Chu Trạch Xuyên cười lớn: "Bớt nói nhảm đi, Tạ Ngọc, nếu anh nhảy xuống, tôi sẽ thả cô ta ra."

Tạ Ngọc nhếch mép, đôi môi mỏng khẽ mở: "Ngu ngốc."

"Quả nhiên là thứ không lên được mặt bàn."

Mặt nạ giả nhân giả nghĩa của Chu Trạch Xuyên có chút rạn nứt: "Đến lúc sắp c.h.ế.t còn cứng miệng, anh thật sự không quan tâm đến sống c.h.ế.t của người phụ nữ này sao?"

Tôi ném một viên gạch vào người Chu Trạch Xuyên, hắn đau đớn ngã xuống đất.

"Để anh ngậm miệng lại không nghe, phản diện c.h.ế.t vì nói nhiều, biết chưa hả?"

Tiếng còi xe cảnh sát dần vang lên. Nơi ẩn náu của Chu Trạch Xuyên bị bại lộ, theo đó là những tội ác bị hắn che giấu cũng dần được phơi bày.

Tạ Ngọc kéo tôi vào lòng, hung hăng cắn tôi một cái: "Lần sau không được mạo hiểm như vậy nữa."

"Em mà có chuyện gì, anh sẽ phát điên mất."

 

  

 

 24

 

Thật ra từ lúc ở trên núi, Tạ Ngọc đã kể hết cho tôi nghe về mối thù oán giữa hắn và Chu Trạch Xuyên. Một đứa con riêng tâm lý vặn vẹo, luôn tìm mọi cách để thay thế vị trí của Tạ Ngọc.

Chỉ cần là thứ Tạ Ngọc để ý một chút, Chu Trạch Xuyên nhất định sẽ giở trò sau lưng.

Năm Tạ Ngọc năm tuổi, nuôi một con thỏ nhỏ. Chỉ vì nói một câu con thỏ thật đáng yêu. Ngày hôm sau, con thỏ đã bị Chu Trạch Xuyên lột da.

Chu Trạch Xuyên rất biết cách che giấu, lừa gạt được tất cả mọi người. Nhưng lại không qua mắt được Tạ Ngọc, người cùng loại với hắn.

Để đề phòng thủ đoạn hèn hạ của hắn, Tạ Ngọc bắt đầu chơi trò tâm cơ bất chánh.

Chu Trạch Xuyên muốn cướp đoạt tất cả của Tạ Ngọc.

Tạ Ngọc lại rất gian xảo, chơi cùng hắn. Trung bình hai tháng lại tìm một cô gái ký hợp đồng hợp tác.

Lâu dần, Chu Trạch Xuyên không thể nào chú ý hết được. Tạ Ngọc thông minh như vậy, sao có thể để Chu Trạch Xuyên theo dõi được. Hắn là không muốn để Chu Trạch Xuyên để ý đến tôi.

Lúc đó tôi đã phản ứng kịp, liếc mắt ra hiệu cho Tạ Ngọc phối hợp diễn kịch. Tạ Ngọc cũng âm thầm giở trò sau lưng. Mục đích là ép quả b.o.m hẹn giờ Chu Trạch Xuyên lộ đuôi.

 

 25

 

Tạ Ngọc rất khó chịu với hành vi của tôi. Ban ngày, hắn phải ở dưới lầu diễn kịch tình cảm bi thương với tôi.

Ban đêm, tôi mở TV, bảo hắn học tập cho giỏi, nhìn khuôn mặt nam diễn viên không khỏi cảm thán: "Thật đẹp trai."

Tạ Ngọc ở bên cạnh âm trầm lên tiếng: "Vậy sao, Lê Lê."

Tôi lắc đầu: "Đương nhiên là không phải, anh đẹp trai nhất."

Hắn áp sát lại: "Muộn rồi, anh nghe thấy rồi."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/cam-bay-ngot-ngao-gfst/chuong-24-26-hoan.html.]

Không ngờ Chu Trạch Xuyên lại không chịu nổi nhanh như vậy. Tôi tự ý làm chủ giả vờ bị hắn tính kế. Điều này không nằm trong nội dung diễn kịch của tôi và Tạ Ngọc.

Trên xe trở về, Tạ Ngọc im lặng không nói. Tôi lắc lắc tay hắn.

Hắn rút tay về. Tôi chọc chọc cánh tay hắn. Hắn vẫn không động đậy. Cuối cùng tôi không nhịn được nữa, túm cổ áo hắn kéo xuống: "Nói chuyện."

Hắn ngoan ngoãn cúi đầu, khoé miệng nở rõ nụ cười, cố ý quyến rũ, bầu không khí mở ra: "Lê Lê, nóng lòng rồi sao?"

"Ngoan, sắp về đến nhà rồi."

Mí mắt tôi giật giật.

 

 

 26

 

Xuống xe, thấy tình hình không ổn, Tạ Ngọc chậm rãi đi phía sau nắm lấy cổ tôi. Tôi liền chuyển chủ đề.

"Tạ Ngọc, rốt cuộc anh có bị mất trí nhớ không?"

Tạ Ngọc gật đầu, ôm tôi vào lòng, thì thầm bên tai tôi: "Lúc đó đại não trống rỗng."

"Em nói là bạn gái của anh, anh nhìn thấy cô gái nhỏ xinh đẹp như vậy."

"Đúng thật là, vừa nhìn đã biết là vợ anh mà, Lê Lê."

Tôi im lặng một lúc, cảm thấy thế giới này là một vở kịch lừa đảo: "Vậy nên anh đối với em..."

Hắn khẽ cười, giọng nói khàn khàn: "Yêu em ngay từ cái nhìn đầu tiên."

  

 

Ngoại truyện:

 

Sau khi đính hôn với Tạ Ngọc, chúng tôi bắt đầu sống chung. Buổi tối khoa của trường tổ chức liên hoan. Mười hai giờ, tôi cẩn thận mở cửa phòng.

Trong phòng khách, Tạ Ngọc vừa tắm xong, eo quấn khăn tắm lỏng lẻo, cơ bắp cuồn cuộn thật gợi cảm.

Hắn một tay mở lon Coca, cười gian xảo: "Em xong đời rồi, mười hai giờ mới về, anh phải mách mẹ vợ mới được."

Tôi: "?"

Tạ Ngọc rất được mẹ tôi yêu quí, địa vị trong nhà còn vượt qua cả tôi.

Nghĩ đến việc mẹ sẽ lải nhải, tôi nhìn chằm chằm vào ánh mắt của hắn: "Thương lượng một chút chứ? Anh yêu."

Hắn l.i.ế.m môi: "Được."

Dần dần tiến lại gần, tôi theo bản năng lùi về sau.

"Anh làm gì đấy?"

"Ăn lê."

(HOÀN)

Bình luận

10 bình luận

Loading...