Chạm để tắt
Chạm để tắt

Cái kết của phịch thủ đào mỏ - 7

Cập nhật lúc: 2024-07-07 08:03:46
Lượt xem: 894

Lâm Lâm lập tức ngừng khóc, vừa ngạc nhiên vừa vui mừng: "Thật sao?”

“Thật, được rồi được rồi, chín giờ tối nay em tới khách sạn Thiên Duyệt gặp anh, phòng tình nhân nhé, nhớ đừng để người ta phát hiện." Giọng của Tưởng Ngạn càng lúc càng nhỏ.

Tôi cười khẩy trong lòng, Tưởng Ngạn này thật đúng là biết hưởng thụ, khách sạn Thiên Duyệt là khách sạn đắt nhất thành phố, quả nhiên có chút tiền liền bắt đầu hào phóng.

Sở dĩ Tưởng Ngạn lựa chọn khách sạn này, vì hắn đang có tiền mà khách sạn này cũng quản lý tốt chuyện riêng tư của khách hàng.

Nhưng hắn không biết, đây là khách sạn do bạn thân tôi mở.

Lâm Lâm lập tức hiểu ý, thẹn thùng: “Dạ, vậy anh nhất định phải sớm đi chờ em nhé.”

Cúp điện thoại, tôi và Triệu Nguyệt đều tháo tai nghe xuống.

Triệu Nguyệt có chút lo lắng nhìn tôi: "Tiểu Vu, bây giờ chúng ta nên làm cái gì?”

Tôi trả lời: "Đi bắt gian.”

"Nhưng khách sạn Thiên Duyệt sẽ không cho chúng ta tùy tiện đi vào phải không?"

Tôi tự tin trấn an cô ấy: "Tôi có cách, cô về nhà trông con đi, chờ tin của tôi.”

Triệu Nguyệt mở rộng đầu óc: "Tiểu Vu, cô sẽ không làm chuyện ngu ngốc gì chứ? Tôi biết cô cũng hận Tưởng Ngạn như tôi, nhưng cô g..iết hắn thì không được, g..iết người là phạm pháp..."

Tôi quả thực bị cô ấy làm cho cười gần c..hết, đưa tay vỗ vỗ vai cô ấy: "Được rồi, cô yên tâm đi, tôi còn chưa đến mức đó vì một tên khốn mà từ bỏ cuộc sống của mình đâu.”

Thật vất vả mới khuyên được Triệu Nguyệt rời đi, tôi lập tức gọi điện thoại cho Kiều Kiều.

Vừa nghe tôi muốn trả thù tên khốn kia, Kiều Kiều lập tức kích động lên, tuyên bố muốn cùng tôi băm vằm hắn ra.

Chúng tôi nhanh chóng gặp nhau ở khách sạn Thiên Duyệt, Kiều Kiều vừa vào cửa liền gọi quản lý tới, lấy lý do giúp bố cô ấy kiểm tra vệ sinh khách sạn, chúng tôi nhanh chóng đến phòng tình nhân Tưởng Ngạn đã đặt trước, quản lý khách sạn đưa chúng tôi tới cửa phòng 1039.

Kiều Kiều phất phất tay: "Anh ra ngoài trước đi, chúng tôi tự vào kiểm tra là được.”

Quản lý rất sảng khoái đáp ứng, dù sao Kiều Kiều cũng là con gái một của ông chủ khách sạn Thiên Duyệt.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/cai-ket-cua-phich-thu-dao-mo/7.html.]

Sau khi vào cửa, tôi và Kiều Kiều đóng cửa lại trước. An ninh của khách sạn rất tốt, cũng rất bảo vệ sự riêng tư của khách hàng, ngoại trừ hành lang và thang máy có camera, trong phòng tuyệt đối bí mật.

Cho nên bây giờ chúng tôi làm gì ở trong phòng này, Tưởng Ngạn cũng sẽ không biết.

Tôi nhanh chóng đi về phía tủ đầu giường.

Phòng tình nhân nói trắng ra chính là phòng tình thú, đồ tình thú trong phòng không thể thiếu.

Còn tôi, cũng chính là vì điều này mới tới đây.

Kiều Kiều mang vẻ mặt khiếp sợ nhìn tôi cầm chất bôi trơn bên giường: "Ấy chà! Miểu Miểu, không phải cậu muốn động thủ với thứ này chứ?"

🌺🌺🌺 Hi, Chào mừng bạn ghé kênh của Nhân Trí tại monkey.vn
Chúc các bạn có thời gian đọc truyện vui vẻ, à mà vui ko nỗi vì truyện chỗ chúng mình đa phần toàn là truyện đọc tức ấm ách thôi 😂😂😂
Nếu được, hãy cho chúng mình xin 1 bình luận để review và động viên team nha. Cảm ơn bạn 🌺🌺🌺]

Tôi gật đầu, cầm lấy chai dầu bôi trơn trong ánh mắt kinh hoàng của Kiều Kiều, mở nó ra, sau đó trộn keo dính cường lực vào.

**(强力胶掺: ai biết keo này là loại keo gì chỉ cho chị em mua với nhé)**

Chai keo này là tôi tìm rất nhiều nhà mới mua được, sau khi nó mở ra, keo sẽ trông giống như nước bình thường, hiệu quả phải đợi đến một giờ sau mới thấy, một khi phát sinh tác dụng, mười con trâu cũng kéo không ra.

Hiện giờ đã hơn tám giờ một chút, Tưởng Ngạn hẹn với Lâm Lâm gặp mặt ở khách sạn lúc chín giờ.

Để chắc chắn, tôi cũng thay bao cao su ở tủ đầu giường, đổi thành bao cao su tôi đã xử lý sẵn ở nhà, đã cho keo dính cường lực, bề ngoài không khác bao cao su của khách sạn.

Làm xong tất cả, chỉ mất hai ba phút, Kiều Kiều và tôi mỉm cười bước ra khỏi cửa phòng, quản lý đang đợi ở ngoài.

Kiều Kiều rất thông minh, lập tức nói: "Được rồi, phòng này chúng tôi vừa kiểm tra xong, vệ sinh khách sạn không có vấn đề gì.

Quản lý thở phào nhẹ nhõm: "Làm phiền cô Kiều rồi.”

Làm xong bước này, tôi và Kiều Kiều tìm một quán cơm gần khách sạn nhất, lấy máy theo dõi ra, bắt đầu theo dõi lộ trình của Tưởng Ngạn.

Bây giờ là tám giờ mười bảy phút, Lâm Lâm hẳn là đang trên đường đến khách sạn.

Ước chừng đợi hơn bốn mươi phút, trong máy nghe truyền đến giọng nói ngọt ngào của phụ nữ.

 

Loading...