Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Bé cưng, em là đóa hồng của chúng tôi - 7

Cập nhật lúc: 2024-07-04 14:05:31
Lượt xem: 247

Tôi lặng lẽ nhếch lên khóe môi, dường như xuyên qua màn hình tôi nhìn thấy được những cô gái xinh đẹp, sống động.

[Được rồi, không có thời gian đâu, nhanh học tiếp đi]

Tôi gật đầu và bắt đầu quay lại học tập điên cuồng.

🌺🌺🌺 Hi, Chào mừng bạn ghé kênh của Nhân Trí tại monkey.vn
Chúc các bạn có thời gian đọc truyện vui vẻ, à mà vui ko nỗi vì truyện chỗ chúng mình đa phần toàn là truyện đọc tức ấm ách thôi 😂😂😂
Nếu được, hãy cho chúng mình xin 1 bình luận để review và động viên team nha. Cảm ơn bạn 🌺🌺🌺]

Người trong biệt thự lo lắng suốt hai tháng, dường như họ cho rằng tôi có người chuyên nghiệp tư vấn đang chuẩn bị gây ra một hồi gió tanh mưa m.á.u để trả thù từng người một.

Trong đó, Vân Lưu Mộng là sẵn sàng trận địa đón tôi nhất, cô ta mỗi ngày đều ra ngoài bồi dưỡng tình cảm với Bách Phong, ban đêm đi theo cha và mẹ để nịnh hót lấy lòng, nói rằng quan hệ giữa cô ta và Bách Phong đang tốt như thế nào.

Cha mẹ tôi cũng đang chờ đợi hành động tiếp theo của tôi. Nhưng không ai ngờ rằng tôi đã im hơi lặng tiếng ở trong phòng học suốt hai tháng, phải đến khi khai giảng, tôi mới bước ra khỏi phòng, mỉm cười nhìn cha mẹ rồi đưa ra một yêu cầu khiến tất cả bọn họ đều phải kinh ngạc.

“Ba mẹ, con muốn học nhảy lớp?”

Cha tôi cau mày: “Con sao?”

Mẹ tôi mang vẻ mặt không đồng tình: “Bàn…, Kỳ An, có thể do con mất trí nhớ nên không nhớ ra thành tích trước đây của mình, thành tích của con…”

Mẹ tôi còn chưa nói xong, Vân Lưu Mộng ở bên cạnh đã đạo đức giả nói: “Đúng vậy, chị à, trước đây thành tích của chị rất kém, chị vẫn nên sống thực tế chút đi”.

Tôi không để ý đến Vân Lưu Mộng, mà nhìn cha mẹ nói: “Con là con của ba mẹ mà, sao con có thể kém cỏi như vậy được?”

“Con không nhớ rõ trước kia, nhưng gần đây khi đọc sách còn đều cảm thấy rất quen thuộc nên mới nảy ra ý tưởng này.”

Một lời nịnh nọt thành thật và công bằng đã thành công ngăn chặn tất cả lời nói của cha mẹ tôi. Họ có thể phủ nhận những gì tôi nói sao? Như vậy không phải là phủ nhận gen của họ à?

Mặt cha tôi vừa đỏ vừa xanh, cuối cùng ông ta cũng nói: “Được rồi, ba sẽ giúp con liên lạc với hiệu trưởng về việc nhảy lớp. Tốt nhất con đừng làm cho nhà họ Vân phải xấu hổ. Nhân tiện, đây là căn cước công dân của con”

Tôi cầm lấy và nhìn dòng chữ “Vân Kỳ An” trên đó. Nheo mắt nhìn Vân Lưu Mộng: “Em gái, em có muốn cùng thi với chị không? Thành tích của em chắc chắn rất tốt, đúng không?”

Vân Lục Mộng cứng ngắc lắc đầu: “Không, không”. Cô ta nhìn tôi nghi ngờ.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/be-cung-em-la-doa-hong-cua-chung-toi/7.html.]

Tất nhiên tôi biết Vân Lưu Mộng sẽ không nhảy lớp vì thành tích học tập của cô ta chỉ ở mức trung bình do cô ta ở trường chỉ quan tâm đến việc yêu đương.

Đây là bước đầu tiên để chứng tỏ bản thân với cha mẹ Vân.

Tôi thấy hơi may mắn khi họ không có con trai, tôi là đứa con ruột thịt duy nhất của họ. Chỉ cần tôi còn có thể cứu vớt được thì họ sẽ không từ bỏ.

Vân Lưu Mộng dù có giá trị nhưng lại không cùng huyết thống thì sao họ có thể yên tâm được?

10.

Ngày hôm sau chính là ngày 01 tháng 9.

Thật hiếm khi mẹ đưa tôi đi học, phải biết là trước đây mỗi lần mẹ đến trường đều là đi họp phụ huynh cho Vân Lưu Mộng. Còn tôi thì sao á? Vì thành tích của tôi quá kém nên mẹ sẽ bảo trợ lý đi thay, bà ta chưa từng nghĩ đến việc đi họp phụ huynh cho tôi.

Trên đường đến trường, Vân Lưu Mộng có chút bất an, vì tình thế hiện tại có thể sẽ khiến những tin đồn lan truyền qua mấy lời nói không rõ ràng của cô ta bị vạch trần.

Đây là một ngôi trường trung học quý tộc, bao gồm lớp quốc tế và lớp bình thường dạy những kiến thức cần học để thi đại học. Tôi và cô ta đều học lớp quốc tế, những người học ở đây đều là con nhà giàu. Và trong vòng xã hội này cũng sẽ có những người bị khinh thường.

Ở Vân Hải, nhà họ Vân chỉ được xếp vào hạng hai trong những dòng họ giàu có, vây quanh xum xoe Vân Lưu Mộng hầu hết là con cái của những công ty bình thường, muốn hưởng lợi từ nhà họ Vân. Ngoài ra còn có con cái những gia đình tương tự như nhà họ Vân, những người này rất tự coi trọng thân phận và không chịu tiếp xúc với người thường, ngay cả con ngoài giá thú của một số gia đình cũng không thể bước vào vòng xã hội của họ.

Về phần Vân Lưu Mộng, với tư cách là con gái nuôi của nhà họ Vân, việc thân phận của cô ta bị phát hiện có thể tưởng tượng được hậu quả rồi. Từ việc là con gái cưng của nhà họ Vân trở thành con gái nuôi, chỉ nghĩ đến thôi cũng khiến Vân Lưu Mộng muốn nhảy ra khỏi xe.

Tôi ngồi cạnh mẹ, thẳng lưng và thong thả nhìn những dòng chữ khích lệ trên màn hình.

Mẹ tôi khẽ cau mày, nhìn về phía Vân Lưu Mộng: “Con làm cái gì vậy? Trên người giống như có bọ chó vậy, con không thể ngồi giống như chị gái mình à?”

Dù mẹ không nói gì nhưng Vân Lưu Mộng cũng nghe ra được ý tứ của bà ta: Con gái nuôi chính là con nuôi. Vân Lưu Mộng tái nhợt cười nịnh nọt: “Mẹ, con biết rồi”. Mặc dù Vân Lưu Mộng không muốn đến trường nhưng trường học đã đến rồi.

Đang là thời gian lên lớp, trong trường người đến người đi, một số bạn học cùng lớp nhìn tôi với ánh mắt tò mò, như đang thắc mắc tôi là ai.

 

Loading...