Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Bé cưng, em là đóa hồng của chúng tôi - 5

Cập nhật lúc: 2024-07-04 14:04:25
Lượt xem: 349

07.

Vì sự cố mất trí nhớ đột ngột của tôi, cha mẹ vội vàng đưa tôi về nhà.

Tôi đứng trong biệt thự nhà họ Vân, nhìn Vân Lưu Mộng đang đứng ở cửa, nhẹ giọng hỏi: “Ba mẹ, đây là ai thế?”

Sắc mặt Vân Lưu Mộng thay đổi, cô ta không ngờ tối qua tôi cãi nhau với cha kịch liệt như vậy, mà hôm nay cha mẹ lại tự mình đưa tôi về nhà, tôi còn gọi họ là cha mẹ, nên biết là trước đây cơ bản là tôi không chịu mở miệng gọi họ là cha mẹ.

Bình luận trên màn hình hào hứng khen ngợi tôi: [Đúng vậy, vẫn là gọi ba mẹ trước đi. Em không nên nghĩ rằng gọi hai câu là mất tự tôn. Chúng ta cần nhìn vào lợi ích lâu dài]

Tự tôn ư? Tôi cúi xuống, ai cũng cho rằng những người như tôi không có tự tôn. Chỉ là tôi không ngờ rằng thứ khiến tôi mãi không chịu cúi đầu lại chính là lòng tự tôn của mình?

Dù tôi xấu xí, thành tích kém cỏi, quái gở hay trông tôi như một đứa trẻ hư hỏng nhất nhưng tôi vẫn sống kiên cường trên thế giới này. Bọn họ đã từng cười sung sướng khi chà đạp lên lòng tự tôn của tôi, tôi thực sự cũng muốn... Tôi thực sự cũng muốn đập nát sự tự tôn của những con người này, để họ nếm trải nỗi đau khổ như của tôi.

Cha tôi nhìn Vân Lưu Mộng, có vẻ ông ta đang nghĩ cách giải thích cho tôi về mối quan hệ giữa Vân Lưu Mộng và tôi.

Mẹ tôi mỉm cười với ông ta rồi dịu dàng nói với tôi: “Đây là em gái của con, ba mẹ đã nhận nuôi em ấy, em ấy tên là Vân Lưu Mộng”

Một lúc sau, tôi dường như nghĩ tới điều gì đó và hỏi: “Vậy tên con là gì? Mẹ?”

Có lẽ do ánh nắng chiếu vào mắt tôi, khiến mẹ tôi nhớ đến lúc bà ta mong chờ sự ra đời của tôi, môi bà ta run run nói: “Tên con là là Vân Kỳ An, có nghĩa là mong con một đời bình an”

Có phải bà ta cũng đã từng mong chờ sự ra đời của tôi không?

Hóa ra việc đổi cái tên trọng nam khinh nữ, cái tên không hề xem tôi như một con người lại dễ dàng đến thế. Hóa ra để mẹ tôi nhớ lại tình mẫu tử của bà ta dành cho tôi cũng dễ dàng đến vậy.

Nhưng tôi đã không cần nữa, cũng giống như gia đình ba người trước đây, tôi nở một nụ cười giả tạo nói: “Ba mẹ chắc hẳn rất yêu con”

Cha mẹ tôi như vừa mới gặp tôi, họ sửng sốt trong giây lát và gật đầu một cách lạnh nhạt: “Đúng vậy”.

Quay lại, tôi thấy Vân Lưu Mộng đang đứng trước mặt ba người chúng tôi, nước mắt chảy dài trên má, như thể cô ta đang quay một bộ phim truyền hình của Quỳnh Dao.

Tới rồi, lại chiêu trò này.

Vân Lưu Mộng có chút tủi thân nhìn chúng tôi: “Con, con…”

Vân Lưu Mộng cả buổi cũng không nói được một câu hoàn chỉnh, thay vào đó, dì Hoàng, quản gia đứng bên cạnh Vân Lưu Mộng, nhìn chúng tôi với vẻ không đồng tình, nói với giọng điệu có phần phê phán: “Tổng giám đốc, phu nhân, hai người có thể xem xét đến tâm tình của cô Mộng Mộng không, cô ấy sẽ rất buồn đấy…”

Cha tôi vô thức muốn lại dỗ dành Vân Lưu Mộng.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/be-cung-em-la-doa-hong-cua-chung-toi/5.html.]

Trong mắt tôi hiện lên một tia chán nản, lại thế rồi, tôi đã chuẩn bị sẵn sàng cho việc Vân Lưu Mộng sẽ kéo được cha mẹ về phía cô ta một lần nữa.

Không ngờ, trên màn hình bình luận của mọi người lại trở nên điên cuồng, mỗi người bình luận đều mang hiệu ứng chấn động.

[Tiểu thư! Đã đến lúc tôi lên sân khấu. Tôi chỉ nói một lần thôi, hãy ghi nhớ, đi theo con đường của Vân Lưu Mộng, khiến cô ta không còn đường nào để đi!]

[Không được! Tôi không đồng ý! Chúng ta đang đi theo con đường của nữ chính, sao phải phải cố gắng diễn tư thái của con gái gia đình bình dân làm gì. Bé cưng, chúng ta cần phải thể hiện khí độ của đại tiểu thư, khiến cho trà xanh này trông vừa thấp kém vừa giả tạo]

[Đúng vậy, em hiện tại nhìn cách dì quản gia chất vấn cha mẹ em đi, Vân Lưu Mộng này là con của dì quản gia sao?]

Khi nhìn thấy điều này, tôi chợt biết mình cần phải làm gì.

Sống lưng thẳng tắp, tôi nhẹ nhàng liếc nhìn dì Hoàng và Vân Lưu Mộng, quay lại nghi ngờ hỏi: “Mẹ, mẹ nhận nuôi con gái của dì này à? Sao nhìn họ giống như mẹ con ruột vậy?”

Lời này vừa nói ra, mấy người đều đứng hình.

🌺🌺🌺 Hi, Chào mừng bạn ghé kênh của Nhân Trí tại monkey.vn
Chúc các bạn có thời gian đọc truyện vui vẻ, à mà vui ko nỗi vì truyện chỗ chúng mình đa phần toàn là truyện đọc tức ấm ách thôi 😂😂😂
Nếu được, hãy cho chúng mình xin 1 bình luận để review và động viên team nha. Cảm ơn bạn 🌺🌺🌺]

Cha tôi trầm ngâm liếc nhìn dì Hoàng và Vân Lưu Mộng, đột nhiên cảm thấy có chút kỳ quặc.

Dì Hoàng này lấy tư cách gì để chất vấn vợ chồng ông?

Lại liếc mắt nhìn, cảm thấy tư thái hiện tại của Vân Lưu Mộng quả thực có chút mất mặt, nếu không phải vì Bách Phong thích thì ông cũng sẽ không coi trọng cô ta.

Lúc này, cha tôi mới muộn màng nhận ra, con gái ruột của mình hình như cũng không tệ lắm?

Vân Lưu Mộng nghi hoặc nhìn ánh mắt của cha mẹ Vân, sắc mặt lúc xanh lúc trắng, vì sao chiêu này bây giờ lại không có tác dụng? Cô ta nghĩ không phải sẽ là tôi tức giận hổn hển mắng cô ta rồi sau đó cha mẹ sẽ lại mắng chửi tôi sao? Sau đó cha mẹ sẽ mua cho cô ta rất nhiều quà cáp đắt tiền để bù đắp.

Sao giờ lại biến thành thế này?

Nhưng mẹ tôi đã không chịu nổi sự khiêu khích uy nghiêm từ dì Hoàng, bà ấy là bà chủ của cái nhà này, đang chuẩn bị cho dì Hoàng nghỉ việc thì mẹ tôi chợt nghĩ đến dì Hoàng này hình như đã làm ở đây được mười sáu năm, từ trước cả khi mẹ sinh con. Mẹ tôi bình tĩnh nhìn đi chỗ khác, không nói đến con cái và những thứ khác, bà sẽ không bao giờ cho phép ai được quyền khiêu khích mình.

Ghi nhớ mọi chuyện ở trong lòng, tôi nhận ra mỗi người đều có một vùng cấm không ai được phép xâm phạm.

Người mà mẹ yêu nhất chính là bản thân mình, vì vậy bà ta sẽ không cho phép bất cứ ai xúc phạm đến địa vị nữ chủ nhân của nhà họ Vân.

Người cha yêu nhất cũng chính là bản thân ông ta, vì vậy ông ta coi trọng tập đoàn Vân thị hơn bất kỳ ai khác, tôi và Vân Lưu Mộng ai có giá trị hơn với ông ta thì ông ta sẽ thân cận với người đó.

Vân Lưu Mộng yêu nhất cũng là chính mình, cho nên cô ta dùng mọi thủ đoạn để trấn áp tôi, sợ tôi cướp đi mọi thứ của cô ta, nhưng cô ta đã quên tất cả những thứ này vốn dĩ không phải là của cô ta.

Thật kỳ lạ, ba người bọn họ rõ ràng đều ích kỷ giống nhau, sao tôi lại có thể là con gái ruột của cặp vợ chồng này được nhỉ?

Loading...