Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Bé cưng, em là đóa hồng của chúng tôi - 4

Cập nhật lúc: 2024-07-04 14:04:17
Lượt xem: 156

Không ai tin tôi là con gái của nhà họ Vân cũng không có ai muốn bênh vực tôi. Ngay cả cha mẹ cũng quan tâm đến Vân Lưu Mộng hơn, bởi vì Vân Lưu Mộng và Bách Phong yêu nhau.

Gia đình Bách Phong cũng là một gia đình hào môn khác ở thành phố Vân Hải, trong hai năm qua, việc đầu tư kinh doanh của nhà họ Vân đã nhiều lần bị thất bại, gia đình giàu có này vốn dựa vào thời thế để làm giàu nay đang có chiều hướng sa sút. Cách tốt nhất để cứu nhà họ Vân chính là liên hôn với nhà họ Bách, chỉ cần nhà họ Bách đồng ý hợp tác với nhà họ Vân, nhà họ Vân chưa chắc không thể lội ngược dòng.

Đối mặt với tiền tài, huyết thống chẳng là cái gì?

Ngay cả khi cha mẹ biết tôi bị đối xử tệ ở trường, họ cũng không thèm quan tâm, thay vào đó, mối quan hệ của họ với Vân Lưu Mộng càng ngày càng tốt đẹp hơn.

[Cho nên mới phải giả vờ mất trí nhớ!]. Một dòng chữ đen phóng to xuất hiện trước mặt tôi.

[Con đường phía trước đã bị chặn rồi, chúng ta hãy quay lại điểm xuất phát và bắt đầu lại thôi~]

[Đúng, đúng, niết bàn trùng sinh!]

[Bây giờ em hãy nghe tụi chị nói, cứ giả vờ mất trí nhớ, giả vờ mất tất cả ký ức, sau đó dần dần thể hiện năng lực của mình với cha mẹ]

[Nhân tiện, thưa quý cô, tình hình học tập của cô thế nào?]

Tôi lúng túng nhìn đi nơi khác: “Thì, thì cứ như vậy…”

Một dòng chữ đen kiên trì hỏi: [Là như thế nào?]

Tôi do dự: “Xếp hạng hơn 300”

[Cũng không tệ]

[Từ từ, khóa này có bao nhiêu học sinh?]

[Phía trên đợi một chút, tôi giở lại tiểu thuyết]

Tôi vội nói: “Không cần giở, khóa này của tôi tổng cộng 400 người.”

[Em đứng thứ ba trăm bao nhiêu?]

Tôi tuyệt vọng nói: “397”

Tôi tưởng những người trong màn hình sẽ coi thường tôi nhưng không ngờ màn hình chỉ tạm dừng bình luận một lát, liền tiếp tục.

[Không sao đâu tiểu thư, tôi có bằng thạc sĩ quản trị kinh doanh và tôi sẽ đặc biệt dạy kèm cho cô]

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/be-cung-em-la-doa-hong-cua-chung-toi/4.html.]

[Chờ một chút, chương trình cấp ba, chị chưa cần ra tay đâu, tôi là giáo viên dạy toán cấp ba, hãy giao cho tôi]

[Tôi, tôi, tôi nữa! Tôi đã học ở Anh từ hồi tiểu học nên tiếng Anh cứ để tôi lo]

Một lúc sau, các môn tôi học ở trường đều được chia cho mọi người, thậm chí còn có một chị con nhà đại gia nói rằng sẽ dạy tôi một số kiến thức đánh giá trang sức.

Tôi hơi do dự muốn hỏi liệu bệnh mất trí nhớ có thể làm tăng cường kiến thức à? Sẽ không làm người khác nghi ngờ sao?

Đến lúc này, cha mẹ tôi đẩy cửa bước vào.

Tôi không còn lựa chọn nào khác ngoài việc làm theo hướng dẫn trên màn hình, bối rối nhìn hai người họ.

05.

Cha tôi không nhịn được nói: “Mày lại định bày trò gì nữa?"

Cuộc sống hai năm qua khiến tôi rất dễ bị kích thích, mỗi khi ông ta mất kiên nhẫn với tôi, tôi cũng muốn làm ông ta không thoải mái.

Hai tay tôi dưới chăn đang nắm chặt áo bệnh nhân, tôi nhếch lên một nụ cười hơi méo mó, khóe mắt nhìn lời thoại được viết trên màn hình, cố gắng giả vờ yếu ớt nói: “Chú là ai vậy?”

Một câu nói long trời lở đất.

Cha mẹ tôi thậm chí đã quên mất những gì họ định nói với tôi khi bước vào, lập tức đi ra ngoài gọi bác sĩ.

Bác sĩ vừa hỏi vừa khám cho tôi, tôi trả lời theo những bình luận trên màn hình.

Bác sĩ gật đầu với cha mẹ tôi: “Có thể vì chấn thương đầu gây ra chứng mất trí nhớ tạm thời, nhưng không ai biết có thể phục hồi được hay không”.

Một bình luận chóng được gửi lên: “Trước mặt mọi người, tốt nhất em nên giả vờ vĩnh viễn không nhớ ra được gì cả”.

Một dòng chữ màu đen nhanh chóng tiếp lời, giải thích với tôi: [Sau đó dùng một diện mạo mới để thể hiện tài năng thiên phú của mình. Lúc trước bọn họ coi thường em là vì họ là những người kiêu ngạo, nhận định rằng rằng gen của họ sẽ sinh ra được một đứa trẻ rất xuất sắc]

[Nếu em thể hiện tài năng kinh doanh xuất sắc sau khi mất trí nhớ, họ đương nhiên sẽ coi trọng em. Nếu em có thể lãnh đạo Tập đoàn Vân thị lên một tầm cao mới, bọn họ sẽ ủng hộ em, bảo vệ em chứ không chỉ thiên vị em đâu. Nếu em có thể vượt qua nhà họ Bách thì lúc đấy em có nói là trả Vân Lưu Mộng trở về, bọn họ cũng sẽ cười nịnh nọt làm theo ngay]

🌺🌺🌺 Hi, Chào mừng bạn ghé kênh của Nhân Trí tại monkey.vn
Chúc các bạn có thời gian đọc truyện vui vẻ, à mà vui ko nỗi vì truyện chỗ chúng mình đa phần toàn là truyện đọc tức ấm ách thôi 😂😂😂
Nếu được, hãy cho chúng mình xin 1 bình luận để review và động viên team nha. Cảm ơn bạn 🌺🌺🌺]

Tôi cụp mắt xuống, là như vậy sao? Hóa ra mối quan hệ giữa người với người cần phải được duy trì bằng lợi ích sao?

Nếu tôi có ích cho cha mẹ Vân, tôi sẽ là đứa con bọn họ yêu nhất, nếu Vân Lưu Mộng đối với bọn họ càng có ích thì tôi sẽ trở thành đứa con bị bỏ rơi.

Thế còn những người trên màn hình thì sao? Tôi có ích gì cho bọn họ? Tôi không hỏi, bởi vì chỉ có những người trên màn hình là đối xử tốt với tôi, mặc kệ họ muốn gì ở tôi cũng được, chỉ cần tôi có thì tôi sẽ đưa cho họ.

 

Loading...