Chạm để tắt
Chạm để tắt

Bạn trai và em gái tôi - Chương 3: Những thay đổi bất ngờ

Cập nhật lúc: 2024-08-09 22:30:13
Lượt xem: 2

Chương 3: Những thay đổi bất ngờ

 

Sáng hôm sau, Mai thức dậy với một cảm giác hỗn độn trong lòng. Cô vừa hài lòng về kết quả của đêm qua, vừa lo lắng về những bước tiếp theo trong kế hoạch của mình. Khi bước ra khỏi phòng, cô ngạc nhiên khi thấy Linh đã thức dậy, đang ngồi trầm ngâm trên ghế sofa trong phòng khách.

 

"Chào buổi sáng, em yêu," Mai nói nhẹ nhàng, ngồi xuống bên cạnh em gái. "Em dậy sớm thế?"

 

Linh quay sang nhìn chị, đôi mắt đỏ hoe như thể đã thức trắng đêm. "Em không ngủ được, chị ạ. Em cứ nghĩ mãi về chuyện tối qua."

 

Mai đặt tay lên vai Linh, giọng dịu dàng: "Anh Tuấn à? Em đừng nghĩ nhiều quá. Anh ấy chỉ đang cố gắng tỏ ra tốt bụng thôi."

 

Linh lắc đầu, vẻ mặt bối rối. "Không phải vậy đâu chị. Em cảm thấy có gì đó khác lạ. Anh ấy chưa bao giờ nhìn em như vậy trước đây."

 

Mai cảm thấy trái tim mình thắt lại. Cô biết rằng kế hoạch của mình đang bắt đầu có tác dụng, nhưng điều đó cũng đồng nghĩa với việc cô sẽ phải đối mặt với những cảm xúc phức tạp của chính mình.

 

"Em à," Mai nói, cố gắng giữ giọng bình tĩnh, "chị nghĩ có lẽ anh Tuấn đang bắt đầu nhìn nhận em theo một cách khác. Nhưng em đừng vội hy vọng quá nhiều nhé. Hãy để mọi chuyện diễn ra tự nhiên."

 

Linh gật đầu, nhưng Mai có thể thấy một tia hy vọng lóe lên trong mắt em gái. Cô biết rằng mình đã gieo một hạt giống, và giờ đây nó đang bắt đầu nảy mầm.

 

Đúng lúc đó, điện thoại của Mai reo lên. Cô nhìn màn hình và thấy tên Tuấn hiện lên. Với một cái nhìn xin lỗi dành cho Linh, Mai đứng dậy và bước vào phòng để trả lời cuộc gọi.

 

"Chào anh," Mai nói, cố gắng giữ giọng bình thường.

 

"Mai à," giọng Tuấn vang lên, có vẻ lo lắng. "Anh đã suy nghĩ cả đêm về chuyện của Linh. Anh... anh cảm thấy thật tồi tệ khi nghĩ về cách anh đã đối xử với em ấy trong suốt thời gian qua."

 

Mai hít sâu, cảm thấy trái tim mình đập nhanh hơn. "Anh đừng tự trách mình. Anh không biết mà."

 

"Không," Tuấn nói, giọng kiên quyết. "Anh đã quá khắt khe với em ấy. Mai à, anh muốn làm gì đó để bù đắp. Anh có thể... anh có thể mời Linh đi ăn tối được không?"

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/ban-trai-va-em-gai-toi/chuong-3-nhung-thay-doi-bat-ngo.html.]

Mai im lặng một lúc, cố gắng kiểm soát cảm xúc của mình. Đây chính xác là điều cô mong muốn, nhưng không ngờ nó lại xảy ra nhanh đến vậy. "Anh chắc chứ?" cô hỏi, giọng hơi run.

 

"Ừ, anh chắc chắn," Tuấn đáp. "Anh muốn hiểu em ấy hơn, đặc biệt là trong tình trạng hiện tại của em ấy."

 

Mai nuốt khan, cảm thấy vừa vui mừng vừa đau đớn. "Được thôi," cô nói. "Em sẽ nói với Linh. Anh cứ sắp xếp đi nhé."

 

Khi cúp máy, Mai đứng bất động một lúc, cố gắng lấy lại bình tĩnh trước khi bước ra ngoài gặp Linh. Cô biết rằng những gì sắp nói sẽ thay đổi mọi thứ, và cô cần phải chuẩn bị tinh thần cho điều đó.

 

"Linh à," Mai gọi khi bước ra phòng khách. "Chị có tin tốt cho em đây."

 

Linh ngước lên, vẻ mặt tò mò. Mai hít sâu một hơi rồi nói tiếp: "Anh Tuấn vừa gọi điện. Anh ấy... anh ấy muốn mời em đi ăn tối."

 

Đôi mắt Linh mở to, vẻ không tin nổi. "Cái gì? Em? Đi ăn tối với anh ấy?"

 

Mai gật đầu, cố gắng mỉm cười dù cảm thấy trái tim mình đang vỡ ra từng mảnh. "Đúng vậy. Anh ấy nói muốn hiểu em hơn."

 

Linh bật dậy khỏi ghế, vẻ mặt rạng rỡ. "Ôi trời ơi, chị ơi! Em phải mặc gì đây? Em phải nói gì với anh ấy?"

 

Mai kéo em gái vào lòng, ôm chặt. "Bình tĩnh nào em yêu. Hãy cứ là chính mình thôi. Anh ấy sẽ thích em vì con người thật của em."

 

Khi Linh vui vẻ chạy vào phòng để chuẩn bị, Mai đứng lại trong phòng khách, cảm giác trống rỗng lan tỏa trong lòng. Cô biết rằng mình đã thành công trong bước đầu tiên của kế hoạch, nhưng cái giá phải trả là quá đắt.

 

Mai bước đến cửa sổ, nhìn ra thành phố đang tấp nập bên dưới. Cô tự hỏi liệu mình có đang làm đúng không, liệu việc đẩy Tuấn và Linh đến với nhau có thực sự là điều tốt nhất. Nhưng rồi cô lại nghĩ đến căn bệnh của mình, đến tương lai mờ mịt phía trước, và cô biết rằng mình không còn lựa chọn nào khác.

 

Với một tiếng thở dài, Mai quay lại và bắt đầu giúp Linh chuẩn bị cho buổi tối quan trọng sắp tới. Cô biết rằng mỗi bước đi trong kế hoạch này sẽ khiến cô đau đớn hơn, nhưng cô sẵn sàng chịu đựng tất cả vì hạnh phúc của những người cô yêu thương.

 

Khi đêm buông xuống và Linh rạng rỡ bước ra khỏi căn hộ để gặp Tuấn, Mai đứng bên cửa sổ, nhìn theo bóng dáng của em gái khuất dần trong bóng tối. Cô cảm thấy như một phần của mình cũng vừa rời đi, nhưng cô biết rằng đây mới chỉ là khởi đầu. Còn rất nhiều việc phải làm, và thời gian thì không còn nhiều nữa.

 

Loading...