Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

BẠN TRAI THẬT - GIẢ - Chương 3

Cập nhật lúc: 2024-10-06 09:55:26
Lượt xem: 534

5.

Tôi cúp video với tâm trạng đầy lo lắng, chuyển sự chú ý sang quỷ hồn Chu Dã với vẻ mặt ngơ ngác. 

Truyện do Mễ Mễ-Nhân Sinh Trong Một Kiếp Người edit, chỉ đăng tại Fb và MonkeyD.

 

Anh ta bất lực ngồi xổm trên bàn thờ, vò tóc, không ngừng lẩm bẩm: "Tôi là ai? Tôi là ai? Tại sao tôi không thể nhớ được gì cả?" 

 

Linh môi sư và quỷ hồn đã ký kết khế ước bảo hộ trong tương lai sẽ tâm linh tương thông, mà quỷ hồn cũng có thể ký sinh trên đồ đạc của linh môi sư. 

 

Tôi nói vài câu rồi nhét quỷ hồn Chu Dã vào chiếc vòng cổ tôi đang đeo. Chiếc vòng cổ này là món quà đầu tiên Chu Dã tặng tôi khi chúng tôi xác lập mối quan hệ. 

 

Tôi chạm vào chiếc vòng cổ và âm thầm quyết tâm chiến đấu với quỷ hồn đã chiếm lấy cơ thể Chu Dã. 

 

Mẹ kiếp, ngươi dám lợi dụng thân thể của Chu Dã để yêu Đường Hân Hân! Cô ta là cô gái tôi ghét nhất ở trường. 

 

Nhà tôi cách thành phố nơi có trường đại học không xa, chỉ mất hơn 2 giờ đi ô tô. Tôi kiểm tra điện thoại của mình. Nếu tôi rời đi bây giờ, có lẽ tôi có thể quay lại ký túc xá trước khi tắt đèn. 

 

Sau khi vội vàng tạm biệt gia đình, tôi kéo bố lên xe. Mẹ tôi đứng trong sân ngập ngừng nói: “Vậy ngày mai, ngày mai chúng ta có tổ chức yến tiệc được không?” 

 

Bà nội thở dài: “Từ đã làm, để Thiến Thiến đi làm rõ mọi việc đã. Tối nay ta sẽ khai đàn dâng hương và hỏi quỷ sai đại nhân xem." 

 

Bố tôi lao hết tốc độ chở tôi đến trường, mấy là cửa chưa đóng. Tôi nhanh chóng chạy tới cửa ký túc xá và tình cờ gặp phải Chu Dã đang hộ tống Đường Hân Hân về ký túc xá. 

 

Đường Hân Hân nhìn thấy tôi có chút kinh ngạc, vẻ mặt có chút mất tự nhiên. 

 

Sau đó cô ấy dường như nghĩ tới điều gì đó, lại trừng mắt nhìn tôi: 

 

“Làm tôi sợ c.h.ế.t khiếp, Trình Thiến, cậu đã chia tay với Chu Dã, ánh mắt đó là sao vậy!” 

 

“Đã chia tay được gần 2 tháng rồi, cậu còn nghĩ đến chuyện đó à? Để Chu Dã xây đài tưởng niệm trinh tiết cho cậu à?" 

 

Tôi phớt lờ cô ấy, chỉ nhìn chằm chằm vào Chu Dã: "Chu Dã, tôi đã giúp anh nạp 100 tệ vào hóa đơn điện thoại trước khi chúng ta chia tay, anh đem tiền trả lại cho tôi.”

 

6.

Chu Dã nhìn thấy tôi liền nhướng mày. Nghe nói được tôi nộp cho 100 tệ tiền điện thoại, hắn còn cười khẩy: 

 

"Trình Thiến, đừng đùa. Cô giúp tôi nạp tiền điện thoại khi nào vậy, là ôi đã trả tiền cho cô, được chứ? Chúng ta vừa mới yêu đương tôi đã kích hoạt tính năng nạp tiền tự động vào số di động của cô." 

 

"Nhưng cô đã nhắc nhở tôi, tôi sẽ tắt tính năng tự động nạp tiền." 

 

Nói xong, Chu Dã lấy điện thoại di động ra mở Alipay, tắt tính năng tự động nạp tiền, còn vẫy vẫy trước mặt tôi, nhìn giao diện đó làm lòng tôi rơi thẳng xuống đáy, đầu óc tôi hoàn toàn trống rỗng. 

 

Đây không phải là cô hồn dã quỷ, đây là Chu Dã! Cô hồn dã quỷ không thể nào biết Chu Dã liên kết hóa đơn điện thoại của tôi để nạp tiền, và anh ta sẽ không giống Chu Dã trong mọi lời nói và hành động.

 

Nhìn thấy tôi đứng ở cửa không chịu nhường đường, Chu Dã trên mặt hiện lên một tia không kiên nhẫn, tức giận gãi gãi gáy, nắm lấy gáy hắn hai lần. 

 

"Trình Thiến, chúng ta đã chia tay rồi. Cô không phải loại người cố chấp, bình thường cô cũng kiêu ngạo như vậy. Sau khi chia tay, cô có thể thoải mái hơn được không?”

 

“Tôi ở bên ai là tự do, đừng nhìn tôi bằng ánh mắt như vậy, phiền phức!” 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/ban-trai-that-gia/chuong-3.html.]

 

Những hành động quen thuộc, những câu nói độc miệng quen thuộc. Trước đây khi tôi và Chu Dã yêu nhau, Đường Hân Hân luôn viện cớ để đến gần Chu Dã, sẽ quanh quẩn bên anh ấy như không có chuyện gì xảy ra. 

 

Lúc đó Chu Dã nhìn cô chính là loại ánh mắt này. 

 

"Đường Hân Hân, cô có thể đừng lúc nào cũng gần gũi với tôi như vậy được không? Thật phiền phức!" 

 

Chỉ là lần này đối tượng chán ghét chuyển từ Đường Hân Hân sang tôi mà thôi. Tôi nhìn họ với những cảm xúc lẫn lộn, cảm xúc của tôi vô cùng phức tạp: chua xót, phẫn nộ, nghi hoặc, mờ mịt... 

 

Đường Hân Hân nở nụ cười đắc thắng, cô trợn mắt nhìn tôi rồi kiêu ngạo ôm cổ Chu Dã, kiễng chân hôn anh: “Được rồi, anh mau về đi, ký túc xá sắp tắt đèn rồi, đừng tiễn em." 

 

Tôi quay người lại, không muốn nhìn thấy hai người âu yếm. 

 

Đúng lúc đó, điện thoại reo, đầu bên kia là giọng lo lắng của bà tôi: “Thiến Thiến, Chu Dã chưa chết, quỷ sai đại nhân trả sổ sinh tử dương thọ của cậu ta còn hơn 60 nữa cơ.”

 

Tôi cảm thấy như mình đang ở giữa hư không, con người và âm thanh xung quanh cách xa tôi vô cùng. 

 

Chu Diệp chưa chết, vậy quỷ hồn trong vòng cổ của tôi là ai?

 

7.

Sau khi trở lại ký túc xá, chờ đám người Đường Hân Hân ngủ say, tôi chạy vào nhà vệ sinh, thả quỷ hồn Chu Dã ra, một người một quỷ nhìn nhau trong đêm tối. 

 

"Sao lại khóc?"

 

Quỷ hồn Chu Dã trong mắt lộ ra vẻ ngu ngơ, giống như một con nai đang sợ hãi trong rừng. Tôi lau mặt, cắn ngón trỏ và chỉ vào giữa lông mày anh. 

 

Có nhiều loại khế ước khác nhau giữa linh môi sư và quỷ hồn. Nói chung, những khế ước được triệu hồi là những khế ước thông thường, mà những gì tôi vừa sử dụng, còn lại là khế ước cao nhất. Giữa linh môi sư và quỷ hồn, chúng ta cùng chúng ký ức, giác quan và hồn phách phụ thuộc lẫn nhau cho đến khi ch. ế. t. 

 

Sau khi khế ước hoàn thành, tôi nhắm mắt lại, cố gắng tìm lại ký ức của Chu Dã, nhưng lại phát hiện mình đang hỗn loạn. Tất cả ký ức của Chu Dã đều bị tước bỏ. Bây giờ anh giống như một đứa trẻ sơ sinh, vô tri, ngây thơ. 

 

Nhưng may mắn là, anh ấy có thể chia sẻ ký ức của tôi. Tôi thoải mái thể hiện mọi thứ về bản thân mình với anh ấy. Một lúc sau, Chu Dã mới mở mắt ra, ánh mắt sắc bén sát ý: "Con mẹ nó! Tên ngốc nào đã đánh cắp trí nhớ của tôi!!!" 

 

Tin tốt, quỷ hồn Chu Dã đã trở nên thông minh hơn, có thể cùng tôi nghĩ ra giải pháp. Tin xấu là anh ấy chẳng nghĩ được gì cả. Chu Dã bực bội gãi đầu: "Các người cho rằng tôi là Chu Dã sao? Tôi không cho rằng Chu Dã kia là giả. Nếu hắn là Chu Dã thật, vậy tôi là ai?" 

 

“Người ta lớn lên có thể nhìn giống nhau, quần áo cũng có thể không thể giống nhau được phải không?” 

 

"À! Thật khó chịu! Tôi không thể nghĩ ra được!" 

 

Tôi ghét bỏ nhét anh ta vào chiếc vòng cổ, gì cũng không phải không bằng tôi tự mình nghĩ cách đi.

 

Nếu muốn chứng minh danh tính của một người, bạn có thể làm xét nghiệm ADN, nhưng còn việc chứng minh danh tính của một quỷ hồn thì sao? 

 

Quỷ hồn không có DNA, hiện tại hắn không có trí nhớ, mặc dù hồn thể của hắn giống hệt Chu Dã, nhưng hắn vẫn kém một chút sức thuyết phục. 

 

Nếu không chứng minh được hắn, vậy chỉ có thể chứng minh Chu Dã, một người sống. Thân xác có thể giả tạo nhưng hồn phách sẽ lộ nguyên hình. 

 

Tôi phải tìm cách đánh bật hồn phách của Chu Dã ra khỏi cơ thể thì chúng ta mới có thể tìm ra hắn là ai.

Loading...