Chạm để tắt
Chạm để tắt

BẠN TRAI CŨ LỚN “23CM” - C9

Cập nhật lúc: 2024-08-04 16:53:02
Lượt xem: 1,651

10.

 

Sáng sớm, tôi bị tiếng chuông điện thoại đánh thức.

 

"Thuần Nhi, tối hôm qua tớ gửi tin nhắn sao không thấy cậu trả lời? Lễ kỷ niệm ngày thành lập trường cậu tham gia thế nào rồi?"

 

Tôi liếc nhìn Hứa Trạch Xuyên đang ôm tôi ngủ say.

Bạn đang đọc truyện của nhà Cam edit. Chúc bae đọc truyện zui zẻ nhaaa 🍊.

 

“Kỷ niệm ngày thành lập trường - -”

 

Mở miệng lại phát hiện cổ họng khàn dữ dội.

 

Tang Tang kinh ngạc hỏi: "Thuần Nhi, cậu bị cảm à, tối hôm qua trời cũng đâu có lạnh lắm.”

 

Tôi ho nhẹ một tiếng: "Đúng như cậu dự đoán, hai chúng tớ quay lại rồi.”

 

Đầu dây bên kia im bặt vài giây, sau đó truyền ra giọng nói của Tang Tang.

 

"Em gái, cậu đang nói tiếng Trung à?"

 

Tôi cười nói: "Heo nhà cậu thế nào rồi?"

 

“Không có việc gì, chỉ là nằm điều hòa nhiều quá nên bị tê liệt, tối hôm qua tiêm xong đã tốt hơn nhiều rồi.

 

Sau khi cúp điện thoại, phát hiện Hứa Trạch Xuyên đã tỉnh, mắt cũng không chớp nhìn tôi.

 

“Sao vậy, mặt anh cũng liệt rồi?”

 

Tôi ném điện thoại sang một bên và cúi xuống.

 

“Anh tỉnh rồi à, tỉnh rồi thì đi rang cơm cho em.”

 

Hứa Trạch Xuyên nhướng mày: "Sao, tối qua không cho em ăn no à?”

 

Tôi cười xấu xa: "Vừa no vừa đói, ai bảo lúc trước anh để em đói bụng quá.”

 

Mọi việc đang suôn sẻ bỗng nhiên tôi muốn diễn lố một chút.

 

“Anh trai, em không phải bạn gái anh, chúng ta như vậy không tốt lắm đâu?”

 

Hứa Trạch Xuyên cong môi: "Không có việc gì, em đã thường xuyên làm loại chuyện không tốt này.”

 

Tôi làm bộ đ.ấ.m n.g.ự.c hắn: "Đáng ghét~"

 

Sau một hồi vận động nhẹ nhàng vui vẻ, tôi lười biếng nằm trên giường.

 

“Nơi này cũng không có quần áo của anh, anh về trước đi.”

 

Hứa Trạch Xuyên quấn khăn tắm không vừa người của tôi, khuôn mặt u ám.

 

“Trương Gia Thuần, bây giờ chúng ta có quan hệ gì?”

 

Tôi nghĩ nghĩ trả lời: "Quan hệ sắc dục.”

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/ban-trai-cu-lon-23cm/c9.html.]

Thấy Hứa Trạch Xuyên sắp nổi giận, tôi vội vàng như lười ôm chặt lấy người Hứa Trạch Xuyên.

 

Hôn nhẹ khóe miệng hắn: "Em chỉ đùa thôi mà, sao tính tình vẫn khó chiều vậy.”

 

Hứa Trạch Xuyên theo bản năng ôm lấy tôi, cụp mắt nhìn tôi: "Sau này đừng đùa kiểu vậy nữa, tính tình anh rất nóng nảy.”

 

Tôi đồng ý: "Ừ, anh lớn nhất, chỗ nào của anh cũng lớn.”

 

Hứa Trạch Xuyên lập tức sai người đem tất cả hành lý đã dọn đi lúc trước đóng gói lại chuyển về nhà chúng tôi.

 

Thừa dịp Hứa Trạch Xuyên bận rộn thu dọn đồ đạc, tôi lấy cớ vứt rác len lén đi ra ngoài.

 

Thế nhưng tôi lại tìm thấy cái gối chữ Ý đàn em khoá dưới tặng ngày hôm qua ở trong thùng rác.

 

Không phải chứ, hắn ném xuống đây khi nào vậy?

 

Tính tình quả nhiên vẫn thù dai như trước.

 

Cuộc sống êm đềm trôi qua được mấy ngày, Hứa Trạch Xuyên lại bắt đầu náo loạn.

 

Nguyên nhân là đàn em đã nói chuyện với tôi vào ngày kỷ niệm ngày thành lập trường trùng hợp lại đến phòng làm việc của tôi xin việc.

 

Tôi không ký hợp đồng với công ty quản lý, mà tự mình mở phòng làm việc, gần đây vừa vặn đang mở tuyển thêm người.

 

Đàn em này rất tốt, năng lực cũng có, hơn nữa cũng là lão sư đề cử cho tôi, nên đã được tuyển dụng.

 

Không ngờ sau khi bị Hứa Trạch Xuyên biết thì tức giận với tôi một trận.

 

“Nhiều người phỏng vấn như vậy sao lại tuyển dụng cậu ta?”

 

"Bước tiếp theo có phải em muốn trực tiếp tuyển dụng cậu ta làm bạn trai không?"

 

"Có phải em dự định chờ sau khi anh vào đoàn làm phim, cậu ta sẽ là thay thế bổ sung của em, hay là em tính một ba năm tôi đến, hai bốn sáu thì cậu ta đến?"

 

“Không phải, anh nói gì vậy”

 

Mặc dù tôi đã nhiều lần cam đoan, chỉ là nể tình thầy cô mới tuyển dụng cậu ấy, nhưng Hứa Trạch Xuyên lại không tin:

 

“Dù sao em cũng không thường xuyên đến phòng làm việc, hơn nữa anh bảo em nói thế nào với người ta, nói bạn trai tôi ghen nên không đồng ý à, người ta còn tưởng rằng em bị chồng quản nghiêm chứ.”

 

Mặc dù đúng là vậy.

 

Có lẽ ba chữ "chồng quản nghiêm" này đã vỗ về được cảm xúc của Hứa Trạch Xuyên, vẻ mặt hắn có chút thả lỏng.

 

“Hơn nữa người em lo lắng nhất chủ yếu vẫn là anh, ngộ nhỡ mà truyền ra ngoài thì đối với thanh danh của anh cũng không tốt, anti lại có cơ hội công kích anh.”

 

Hứa Trạch Xuyên bĩu môi: “Anh không quan tâm.”

 

“Vậy cũng không được, em quan tâm.”

 

Hứa Trạch Xuyên hừ hừ hai tiếng, không nói thêm gì nữa, việc này cuối cùng cũng thôi.

 

 

 

Loading...