Bạn Gái Zombie - Ngoại Truyện 1

Nội dung chương có thể sử dụng các từ ngữ nhạy cảm, bạo lực,... bạn có thể cân nhắc trước khi đọc truyện!

Cập nhật lúc: 2024-07-04 11:01:00
Lượt xem: 280

Hắn thức dậy ở căn cứ.

Ngồi cạnh hắn là một cô gái xa lạ với mái tóc đuôi ngựa. Cô ấy nói tên cô ấy là Dư Miêu.

Hắn hỏi cô ấy: "Tiểu Lắp Bắp đâu rồi?"

Cô ấy im lặng một lúc rồi nói: "Cô ấy đi rồi, cô ấy đưa cho anh thuốc giải độc duy nhất, nhưng tôi không biết cô ấy đã đi đâu."

Hắn nhốt mình trong phòng suốt một ngày.

Ngày hôm sau, hắn thu dọn hành lý và rời đi.

Du Miêu đã sớm đừng ở cổng đợi hắn: “Anh thật sự muốn rời đi sao?”

Nghĩ đến Tiểu Lắp Bắp, một chiếc zombie nhỏ lẻ loi, lòng hắn đau thắt.

Hắn để lại một câu: "Hãy ở lại căn cứ cho tốt. Nếu có cơ hội, tôi và Tiểu Lắp Bắp sẽ lại trở về."

Bất kể có thể tìm thấy cô ấy hay không, hắn cũng muốn thử một lần.

Hắn từng bước đi về phía trước, sẽ lại gần cô ấy hơn một chút.

Hôm nay là ngày thứ 360 tìm kiếm Tiểu Lắp Bắp, còn vài ngày nữa là đến Tết.

Hắn từng hỏi cô ấy: “Nếu em trở thành người, em có thể làm người yêu của anh”.

Khi hắn nói những lời này ánh sáng trong mắt cô ấy thực rực rỡ, khiến hắn cả đời này không bao giờ quên.

Nhưng cô ấy, người rất muốn trở lại thành một nhân loại lại nhường cơ hội cuối cùng cho hắn.

Ngốc quá.

Thực sự là một đồ ngốc.

Buổi tối, khi hắn đang chợp mắt trên xe thì nghe thấy tiếng xào xạc.

Hắn giật mình bừng tỉnh.

Hắn đi vòng ra phía sau xe, phát hiện một chiếc zombie nhỏ rách rưới nhưng không quá xấu xí đang kiễng chân lên như thể đang cố ăn trộm thứ gì đó.

Hắn đã bắt được nó.

Con zombie nhỏ liều mạng giãy dụa, kêu a ba a ba.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/ban-gai-zombie/ngoai-truyen-1.html.]

Thật kỳ lạ, mặc dù hắn không hiểu nó đang nói gì nhưng hắn luôn cảm thấy nó có điều gì đó muốn nói với hắn.

"Anh muốn nói gì với tôi à?"

Zombie nhỏ chỉ về phương xa: "A ba, a ba."

Hắn trói con zombie nhỏ lại và lái xe dọc theo con đường mà nó đã chỉ.

Khoảnh khắc hắn nhìn thấy Tiểu Lắp Bắp, hắn có một cảm giác không thật.

Hắn đã tìm kiếm cô gần một năm, khuôn mặt và dáng người ngày đêm mong nhớ giờ đang ở trước mặt hắn.

“Má nó cái đồ ngốc này, sao mất cả nửa ngày rồi mà mình cũng không thể ổn định được nhỉ?” Cô ấy vẫn cáu kỉnh như vậy.

Hắn mỉm cười nhẹ nhõm.

Cô ấy vẫn là cô ấy.

"Ai đấy?"

Cô ấy đang chửi rủa nhiệt tình, nhưng khi nghe thấy tiếng động, đột nhiên quay đầu lại, đôi mắt đỏ nhìn hắn.

Trong nháy mắt, sự đau lòng tràn ngập trái tim hắn, khiến cổ họng hắn đau rát.

Cô ấy vẫn là zombie.

"Tiểu Lắp Bắp, là anh, Lăng Dịch."

Cô ấy vốn đang có vẻ mặt hung dữ, nhưng ngay khi nhìn thấy hắn, cô ấy sững người tại chỗ. Chậm rãi, cô ấy run rẩy bước về phía trước vài bước.

"Lăng Dịch?"

"Là anh."

Nhưng cô ấy đột nhiên bật cười và đập mạnh vào đầu mình: "Ảo giác của mình ngày càng nặng."

Hắn bước tới nắm tay cô ấy: “Tiểu Lắp Bắp, anh không phải ảo ảnh, anh là thật.”

"Lần này anh sẽ không rời xa em nữa."

Cô ấy lại im lặng hồi lâu, cuối cùng lên tiếng: "Anh là người, em là zombie, anh không sợ em phát điên cắn anh thành zombie sao?"

Hắn cười: “Như vậy thì tốt quá.”

Chiếc zombie nhỏ trong xe: "A ba a ba." (Lúc mấy người yêu đương, có thể quan tâm đến tôi một chút không.)

Bình luận

0 bình luận

    Loading...