Chạm để tắt
Chạm để tắt

Bạn cùng phòng là người nổi tiếng - Chương 3

Cập nhật lúc: 2024-07-18 10:54:47
Lượt xem: 2,144

Chú mời tôi đi ăn tiệc mừng.

 

Khi kiểm tra điện thoại, tôi thấy nhiều cuộc gọi nhỡ từ Từ Tử Hân.

 

Cô ta lại gọi tiếp, tôi nghe máy.

 

Từ Tử Hân hưng phấn nói: "Tiểu Bạch, cậu đang ở đâu? Sao giờ mới nghe máy?"

 

"Thế nào, dự đoán của tớ đúng không? Tớ bảo hôm nay sẽ có chuyện, xem tin tức đi, thành phố S thật sự xảy ra động đất. 

Chúng ta mau thu dọn đồ đạc rồi qua đó đi. Nhiều người đang hoảng loạn đó, chúng ta phải đến hiện trường!"

 

Giọng điệu của Từ Tử Hân càng lúc càng phấn khích, không giấu được ý đồ thật sự.

 

(Truyện chỉ đăng tải trên page Nhân Sinh Như Mộng và web MonkeyD, các chỗ khác đều là ăn cắp không xin phép. Mọi người hãy đọc tại nơi được đăng tải đúng để ủng hộ nhà dịch nha)

 

"Nếu đến sớm, kiếm được chút danh tiếng, có thể trở thành ngôi sao triệu view!"

 

Tay tôi nắm chặt điện thoại, cơn giận dữ bùng phát trong lòng.

 

Có lẽ vì quá hưng phấn, cô ta lỡ lời.

 

Bình thường cô ta luôn nói chúng ta phải cứu người kịp thời.

 

Theo tâm lý học, suy nghĩ tiềm thức chính là phản ánh ý tưởng trong lòng.

 

Rõ ràng cô ta biết sẽ có động đất, nhưng không cảnh báo ai, chỉ vì muốn nổi tiếng.

 

Tôi thực sự đã hiểu lầm cô ta, tưởng rằng cô ta thật lòng cứu người.

 

Không ngờ cô ta giả tạo như vậy!

 

Tôi không thể kiềm chế được cơn giận, hét vào điện thoại:

 

"Từ Tử Hân, cậu nói thật sao? Tôi không ngờ cậu lại là người như vậy, lợi dụng danh nghĩa cứu người để kiếm danh tiếng. Cậu biết mất đi người thân đau đớn thế nào không? Từ nay chúng ta cắt đứt quan hệ, đừng bao giờ liên lạc với tôi nữa!"

 

Từ Tử Hân sững sờ, không ngờ tôi lại nói như vậy.

 

Cô ta cố gắng giải thích và cầu xin: 

 

"Không phải như vậy, nghe tôi giải thích. Giờ không phải lúc giận dỗi, đi cứu người quan trọng hơn mà?"

 

Bị vạch trần rồi mới cứu người sao?

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/ban-cung-phong-la-nguoi-noi-tieng/chuong-3.html.]

 

Tôi lạnh lùng từ chối: "Cậu tự đi mà làm!"

 

Tôi lập tức ngắt máy, không nghe bất kì cuộc gọi nào nữa.

 

Nhiều tin nhắn, cuộc gọi khác đến, tôi không trả lời.

 

Từ Tử Hân thấy bị từ chối, không kiềm chế được sự tức giận.

 

Cô ta bắt đầu viết bài Wechat : "Trương Tiểu Cầm, cậu là cái gì mà lớn lối như vậy, tưởng mình là ngôi sao à? Cậu chỉ là một kẻ vô dụng bỏ đi, không có tôi thì chẳng làm được gì cho ra hồn cả."

 

"Không có cậu, tôi cũng tự làm được, chúng ta chờ xem."

 

Cô ta đăng bài lên mạng, không thèm để ý gì đến tôi.

 

Cộng đồng mạng bắt đầu tấn công tôi, sử dụng những lời lẽ đầy phẫn nộ.

 

Không ngờ, Từ Tử Hân lại dám kéo bạn cùng phòng là Lý Giai Giai đi đến thị trấn H.

 

Tôi gọi nhiều lần cho Lý Giai Giai nhưng không thể liên lạc được.

 

Ngày thứ ba trở lại trường, Từ Tử Hân vẫn chưa trở về. Khi kiểm tra tài khoản của cô ấy, tôi thấy cô ấy đã đăng một video mới. 

 

"Chào mọi người, buổi chiều hôm nay chúng tôi đã kịp thời đến thị trấn H đúng lúc. May mắn là hôm nay tôi có thêm người bạn đồng hành là Lý Giai Giai. Khi chúng tôi đến thị trấn, mọi người đã được di tản từ sớm. 

 

Rất may, không có thương vong nào xảy ra. Hiện tại tôi và Lý Giai Giai đang tìm kiếm xem có ai chưa di tản. Đừng lo lắng cho chúng tôi."

 

Khi xem video này, tôi vội gọi điện cho Lý Giai Giai nhưng không ai nghe máy. 

 

Tôi lo lắng rằng Giai Giai đã gặp nguy hiểm. Lúc đó, Từ Tử Hân trở về phòng trong tình trạng bẩn thỉu và đầy bùn đất, vẻ mặt lộ rõ sự sợ hãi. 

 

Tôi nắm lấy cổ áo cô ta, hỏi: "Lý Giai Giai đâu? Sao cậu lại về một mình?"

(Chỉ có súc vat mới đi reup truyện của page Nhân Sinh Như Mộng, truyện chỉ được up trên MonkeyD và page thôi nhé, ở chỗ khác là ăn cắp)

 

(Truyện chỉ đăng tải trên page Nhân Sinh Như Mộng và web MonkeyD, các chỗ khác đều là ăn cắp không xin phép. Mọi người hãy đọc tại nơi được đăng tải đúng để ủng hộ nhà dịch nha)

 

Từ Tử Hân lắp bắp trả lời: "Trên đường, chúng tôi gặp phải lở đất. Tôi chạy thoát được, nhưng Giai Giai... cậu ấy bị cuốn đi mất rồi."

 

Nghe xong, tôi tức giận vô cùng, tát Từ Tử Hân một cái và hét lên: "Cậu không phải là con người! Cậu đã bỏ mặc Lý Giai Giai lại một mình!"

 

Từ Tử Hân lạnh lùng nói: "Tôi đã cố gắng hết sức, nhưng không thể làm gì hơn. Tôi đã gọi đội cứu hộ rồi."

 

Sau đó, cô ấy lên giường nghỉ ngơi mà không quan tâm đến tình trạng của Lý Giai Giai. 

Loading...