Ánh Trăng Chưa Tàn (90 Ngày Đếm Ngược) - Chương 14

Cập nhật lúc: 2024-07-06 00:44:54
Lượt xem: 247

-1.

 

28 tháng chạp, tôi vẫn còn sống! Thế là giành được một ngày từ Diêm Vương rồi!

 

Mong sao cho tôi sống đến mùng 6 tháng giêng đi, đó là ngày tôi và Tạ Vãn Dương đi nhận giấy đăng ký kết hôn đó!

 

Năm thứ hai sau khi kết hôn, cũng là năm thứ bảy kể từ khi chúng tôi ở bên nhau, tôi và Tạ Vãn Dương đã tranh cãi ầm ĩ. Lý do là vì studio!

 

Sau cơn cãi vã, tôi khóc thút thít hỏi Tạ Vãn Dương: "Có phải chúng ta sẽ không qua nổi năm thứ bảy không anh?"

 

Tạ Vãn Dương sững sờ ôm lấy tôi bật khóc theo tôi: "Em đừng khóc, Hiệu Hiệu! Chúng ta không cãi nhau nữa, có được không?"

 

Hiện tại đã là năm thứ bảy chúng tôi lấy nhau rồi. Tạ Vãn Dương, có phải chúng ta không thể qua được năm thứ bảy không?

 

-2.

 

29 tháng chạp, lại trộm được Diêm Vương một ngày. Hehe!

 

Tôi gửi chuyển phát nhanh cho mẹ bộ sườn xám, rồi nhắn wechat với bà: Hiệu Hiệu nhà mẹ phải đi du lịch nước ngoài ăn tết với con rể rồi, mẹ yêu không cần nhớ mong con gái cưng đâu nha! Mẹ nhớ mặc sườn xám rồi chụp hình cho con xem đó nhen!

 

Mẹ trả lời tôi bằng sticker [cười trộm], còn chú thích nói: Đi chơi vui vẻ nhé con yêu! Đêm giao thừa mẹ sẽ thay sườn xám, tới lúc đó chụp cho con xem!

 

Tôi đáp: Dạ!!!

 

Nhưng tôi có chống đỡ được tới ngày mai không đây?

 

Haiz... Lại phải nỗ lực thêm rồi!

 

-3.

 

30 tháng chạp, tôi đau như muốn c.h.ế.t đi sống lại. Đau rất đau! Thật sự là đau lắm!

Tranh giành thời gian với Diêm Vương thật sự quá đau rồi, cũng may mà tôi đã thắng cuộc, há há!

 

Đây là lần đầu tiên trong cuộc đời, tôi phải trải qua đêm giao thừa không được ăn bánh chẻo, bởi vì thật sự không còn sức lực để làm!

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/anh-trang-chua-tan-90-ngay-dem-nguoc/chuong-14.html.]

 

Trên tivi đang chiếu một vở kịch ngắn, nhưng đã không còn mắc cười như trước kia xem cùng Tạ Vãn Dương nữa. 

 

Khi đó, Triệu Bản Sơn vẫn còn xuất hiện trong đêm hội Xuân. Và đêm hội Xuân cũng không phải chương trình chính trong nội dung tuyên truyền chương trình Gala Tết.

 

Buổi chiều, Tạ Vãn Dương gửi tin nhắn báo không về nhà ăn cơm. Tôi chỉ ừ rồi thôi, vì tôi cũng có nấu cơm đâu.

 

Mẹ đã gửi ảnh qua, trên người bà là bộ sườn xám do tôi may. Đẹp thật, nhưng tôi nhìn một lúc liền bật khóc nức nở. Xin lỗi mẹ! Con thật sự không biết nên từ biệt mẹ thế nào, thật sự xin lỗi mẹ…

 

-4.

 

Mùng một tháng giêng! Là ngày thứ tư cướp được thời gian từ tay Diêm vương. Tôi lại thắng rồi!

 

Tôi đã viết xong di thư cho Tạ Vãn Dương rồi. Đơn sơ lắm, chỉ có một hàng chữ thôi: Qua mùng sáu tết, chúng ta ly hôn nhé!

 

-5.

 

Mùng hai tháng giêng!

 

Là ngày thứ năm cướp được thời gian từ tay Diêm vương. Tôi lại thắng rồi! Hehe!

 

Thường thì vào mùng hai tháng giêng mọi năm, Tạ Vãn Dương đều sẽ cùng tôi trở về nhà mẹ ruột. 

 

Nhưng năm nay tôi đã nhắn với mẹ, bảo rằng mình cùng Tạ Vãn Dương ra nước ngoài du lịch ăn tết rồi. 

 

Còn bên Tạ Vãn Dương thì tôi nhắn: “Em qua nhà mẹ ăn tết rồi!”

 

-6.

 

Mùng ba tháng giêng! Lời sáu ngày rồi he!

 

Tôi vừa xem tin nhắn chúc tết của bạn bè, xem tới cái nào tôi liền nghiêm túc trả lời cái đó.

So với cái gì mà từng bước thăng cao, rồi tiền vô như nước... Thì tôi lại thích những dòng tin nhắn của một thực tập sinh cũ ở studio. Cô bé ấy chúc tôi: Bình an thuận lợi, mỗi ngày đều vui!

 

Chỉ đăng truyện Cơm Chiên Cá Mặn và MonkeyD

 

Bình luận

2 bình luận

  • Đau lòng và tiếc nuối, tại sao con người ta biết có lỗi nhưng vẫn mù quáng làm theo, để rồi mọi chuyện đã rồi thì quay ra hối hận nhỉ, nhân cách hạ tiện kiểu gì kb nữa

    Chinh 1 tháng trước · Trả lời

Loading...