Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

ÁNH NẮNG RỒI SẼ CHIẾU TRÊN ĐOẠN ĐƯỜNG MÀ TA ĐI - C5

Cập nhật lúc: 2024-09-12 16:44:57
Lượt xem: 462

4.

 

Hôm đó, khi đang ăn sáng, tôi vô tình nhắc đến mẹ nuôi tôi, Hạ Tinh.

 

“Mấy người định làm gì với Hạ Tinh?”

 

Bạn đang đọc truyện của nhà Cam edit. Chúc bae đọc truyện zui zẻ nhaaa 🍊.

Kiều gia nhìn nhau với vẻ mặt không tự nhiên.

 

Kiều Huệ thậm chí còn cúi đầu, bộ dạng muốn khóc lại thôi.

 

Cha tôi là người lên tiếng trước tiên, ông ta nhìn tôi nịnh nọt:

 

"Chuyện này, Tiểu Ý, người như vậy nhất định phải có quả báo của riêng mình!"

 

Mẹ tôi cũng nhắc lại:

 

“Ừ, chạm vào bà ta chỉ làm bẩn tay chúng ta thôi.”

 

Kiều Diệp bình tĩnh ăn bữa sáng trước mặt, không tham gia vào chủ đề này.

 

Tôi cười nửa miệng, nói:

 

“Vậy ý là mọi người không có ý định giải quyết vụ này à?”

 

Cha mẹ tôi trông có vẻ rất xấu hổ, há miệng không thể thốt ra một lời nào.

 

Kiều Diệp thở dài, bất đắc dĩ nói:

 

"Tiểu Ý, bên ngoài hiện tại đã biết Hạ Tinh là mẹ ruột của Tiểu Huệ. Em cũng biết rồi, nếu cha mẹ ruột có tiền án, đứa trẻ nhất định sẽ bị liên lụy.”

 

“Chúng ta chắc chắn rất sẵn lòng để người phụ nữ này bị trừng phạt, nhưng điều kiện tiên quyết là Tiểu Huệ không thể bị liên lụy, em ấy vô tội.”

 

"Hơn nữa, Hạ Tinh dù sao cũng đã nuôi dạy em rất nhiều, cho nên chúng ta thật sự khó có thể bắt bà ta phải chịu trách nhiệm, em có thể hiểu không?"

 

Kiều Huệ cảm động nhìn Kiều gia, cha mẹ nhẹ nhàng vỗ vào tay cô ta, anh trai nhìn cô ta mỉm cười.

 

Tôi cười khẩy một tiếng, làm gián đoạn khoảnh khắc dịu dàng này.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/anh-nang-roi-se-chieu-tren-doan-duong-ma-ta-di/c5.html.]

 

"Nuôi dạy tôi?"

 

Dưới ánh mắt giận dữ của họ, tôi từ từ xắn tay áo lên, để lộ ra cánh tay đầy sẹo và vết khói.

 

Mẹ tôi che miệng trong nước mắt.

 

Ngay cả môi của cha tôi cũng run rẩy, Kiều Diệp quay mặt đi, không đành lòng nhìn nữa.

 

Chỉ có Kiều Huệ cắn môi, nắm chặt nắm tay.

 

Tôi tiếp tục xắn quần lên, chân tôi đầy những vết roi nhỏ.

 

Sau khi nhìn thấy mọi người run rẩy, tôi hài lòng mỉm cười, từ từ thả quần áo xuống rồi nói vài lời.

 

“Tôi đi học đây, không đi cùng chị gái đâu.”

 

Tôi đeo cái balo nhỏ của mình, không từ chối sự đưa đón của tài xế.

 

Có lợi mà không tận dụng thì đúng là tên ngốc, huống hồ đây còn là của Kiều gia.

 

Nhưng sau đó tôi nghĩ lại, có lẽ vì vết thương ngày đó khiến ai nhìn thấy cũng đau lòng, phản ứng từ gia đình cũng quá mãnh liệt nên Kiều Huệ đã thật sự hạ quyết tâm.

 

Suy cho cùng, nếu không tàn nhẫn, có lẽ cô ta sẽ không bao giờ lấy lại được địa vị trước đây của mình trong gia đình này.

 

Ở trường, Hà Phi nhìn thấy tôi thì vui mừng đến mức bắt đầu la hét ở hành lang.

 

"Chị Huệ! Chị cuối cùng cũng trở lại rồi! Chị đại của chúng ta đã trở lại rồi!"

 

Tôi đã không ít lần khuyên cậu ta đừng xem mấy bộ phim xã hội đen nữa, nhưng cậu ta không chịu nghe, tôi cũng không để ý đến nữa.

 

Các bạn cùng lớp đều nghe về trải nghiệm cuộc sống của tôi và họ cũng vô cùng bất ngờ khi biết tôi là thiên kim thật sự của tập đoàn Huy Nguyệt.

 

Quả thật rất sốc, tôi cười thầm trong lòng.

 

Thiên kim thật của tập đoàn Huy Nguyệt lại là một nữ côn đồ kiêu ngạo ngang ngược, nhưng đương nhiên họ sẽ thiên vị thiên kim giả hiền lành, tốt bụng, xuất sắc hơn.

 

 

Loading...