Chạm để tắt
Chạm để tắt

Ảnh đế não yêu đương - 5

Cập nhật lúc: 2024-07-16 10:59:19
Lượt xem: 759

Sau khi kết thúc vai diễn, người đại diện nhận cho tôi một kịch bản phim hiện đại, tôi liền tham gia vào đoàn làm phim đó.

 

Kỳ Niên biết tôi đã quay xong và chuẩn bị rời khỏi đoàn phim, liền lôi kéo tôi lăn lộn trên giường, rất lâu mới dỗ được anh.

 

Bộ phim không đến 3 tháng đã đóng máy và dự kiến ra mắt vào dịp Tết Nguyên Đán. Đạo diễn đã tổ chức một bữa tiệc đóng máy, người trong đoàn làm phim trên cơ bản đều tới. Các diễn viên chính ngồi cùng một bàn, Tống Nghiên ngồi bên trái tôi, còn Kỳ Niên ngồi bên phải.

 

Tống Nghiên gắp thức ăn cho tôi, Kỳ Niên thấy vậy, không cam lòng yếu thế, cũng liên tiếp gắp thức ăn vào bát tôi, cuối cùng trong bát tôi đã trở thành một ngọn núi nhỏ đầy thức ăn.

 

Đến lúc mời rượu, vì dị ứng rượu nên Kỳ Niên không uống, tôi và Tống Nghiên đã uống tới say.

 

🌺🌺🌺 Hi, Chào mừng bạn ghé kênh của Nhân Trí tại monkey.vn
Chúc các bạn có thời gian đọc truyện vui vẻ, à mà vui ko nỗi vì truyện chỗ chúng mình đa phần toàn là truyện đọc tức ấm ách thôi 😂😂😂
Nếu được, hãy cho chúng mình xin 1 bình luận để review và động viên team nha. Cảm ơn bạn 🌺🌺🌺]

Tống Nghiên được nước mắt nước mũi tèm lem: “Vãn Vãn, tôi thích cô từ lâu rồi, huhu! Từ lúc cô mới ra mắt rồi diễn vai đại sư tỷ kia, tôi đã làm fan của cô!”

 

“Huhu, cô gái của tôi, sao cô lại yêu đương, tôi không cho phép cô yêu đương!”

 

Tôi nghe xong lời của cô ấy, gãi gãi đầu, cảm thấy cũng không có vấn đề gì, cuối cùng vì Tống Nghiên khóc ầm ĩ, cũng ôm cô ấy rồi khóc rống lên: “Tôi sẽ chia tay tên khốn đó.”

 

Kỳ Niên nhìn 2 con ma rượu ôm nhau khóc, đẩy anh vào hàng ngũ đàn ông khốn nạn giống như Trần Thế Mỹ, anh xoa xoa chân mày, tách tôi và Tống Nghiên ra, sau đó ôm lấy tôi: “Vãn Vãn uống say rồi, tôi xin phép về trước”

 

Đạo diễn và người mấy người đàn ông khác còn đang ba hoa khoác lác, nghe như thế liền để Kỳ Niên đi.

 

Kỳ Niên ôm tôi ra khỏi khách sạn, nhìn con quỷ say, trong lòng nghĩ đến vừa rồi tôi và Tống Nghiên ôm nhau khóc, nói anh tên khốn, hận đến nghiến răng nghiến lợi cắn một cái vào mặt tôi.

 

Cảm thấy đau nhức, tôi hét lên một tiếng, trong miệng mơ hồ nói không rõ: “Kỳ Niên, có thích khách!”

 

Kỳ Niên trấn an tôi, sau đó đáp lại: “Không sao, đuổi khách đi rồi.”

 

Do uống nhiều rượu, bên ngoài lại có gió thổi qua, đầu tôi hơi đau, tôi giãy ra khỏi vòng tay Kỳ Niên sau đó nghiêng trái nghiêng phải đứng trước mặt anh, chậm rãi chỉ vào anh: “Tiểu Kỳ em muốn anh cõng em.”

 

Kỳ Niên nhìn tôi nhớ lại cảnh tượng ban nãy, ánh mắt có chút nguy hiểm.

 

9.

Ngày hôm sau, khi tỉnh rượu Kỳ Niên mở video tôi đồng ý lời cầu hôn của anh cho tôi xem. Anh cẩn thận cầm di động, không cho tôi chạm vào.

 

“Em đã nói đồng ý lấy anh. Tuyệt đối không được đổi ý.”

 

Tôi nhìn vào mình trong video, trong lòng âm thầm thề sau này không bao giờ uống rượu nữa!

 

Tôi bất mãn oán giận nói: “Nào có ai cầu hôn như anh chứ?”

 

Bộ phim chúng tôi đóng được công chiếu vào dịp Tết. Kỳ Niên và tôi đeo khẩu trang, mua 2 vé xem phim cùng nhau vào rạp chiếu phim.

 

Xem phim trên màn ảnh, hoàn toàn khác cảm giác với khi đọc kịch bản. Vốn tưởng kịch bản đã đủ đặc sắc không ngờ khi chiếu rạp lại gây chấn động lớn hơn nữa.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/anh-de-nao-yeu-duong/5.html.]

Đây là lần đầu tiên tôi thấy mình diễn xuất trong rạp chiếu phim, tôi vốn tưởng rằng mình sẽ cảm thấy xấu hổ. Nhưng thực tế, đạo diễn không hổ danh là đạo diễn lớn, cho dù là phân cảnh tổng thể hay là đặc tả nhân vật đều hợp tình hợp lý, vừa đúng vừa đủ.

 

Cho dù đã đọc qua kịch bản, lúc xem phim vẫn nhịn không mà chảy nước mắt vì nam chính và người trong mộng của hắn.

 

Phim kết thúc, cặp tình nhân ngồi hàng đầu chuẩn bị rời đi, cô gái dùng khăn giấy lau nước mắt, bạn trai thấy thế liền an ủi cô ấy.

 

Kỳ Niên nhìn đôi mắt đỏ hoe của tôi, chuẩn bị đưa tờ giấy tới, tôi kiên cường mở miệng: “Em không khóc.”

 

Kỳ Niên nhìn tôi, cười: “Được, được em không khóc, là gió quá lớn làm bụi bay vào mắt.”

 

Tôi thấy anh cười hả hê như vậy lấy khuỷu tay chọc chọc anh: “Anh không cảm thấy nam chính và người trong mộng của hắn thật thảm sao?”

 

“Có, nhưng đó chỉ là phim thôi” Trong mắt Kỳ Niên tràn đầy ý cười, dịu dàng lau nước mắt cho tôi.

 

“Nếu như chúng ta...”

 

“Phim là phim, chúng ta là chúng ta.” Tôi còn chưa kịp nói đã bị Kỳ Niên cắt ngang.

 

Nhìn vẻ mặt nghiêm túc của anh, khổ sở trong lòng cũng đã dần dần tiêu tán vài phần, nói thầm một câu: "Thật không thú vị" sau đó lôi anh trở về nhà.

 

10.

 

Sau khi công chiếu, bộ phim đã nhận được nhiều lời khen trên mạng, doanh thu phòng vé cũng liên tục tăng thêm. Có lẽ là bởi vì nam chính cùng người trong mộng của mình quá ngược, có fan quá nhập tâm, đến dưới khu bình luận của tôi và Kỳ Niên khóc khóc lóc kêu gọi tôi và Kỳ Niên hợp tác thêm một bộ phim ngọt ngào.

 

Doanh thu phòng vé là thành tích nổi bật của bộ phim, đứng vị trí thứ hai trong bảng xếp hạng Tết Nguyên Đán, bộ phim Nhất Kỵ Tuyệt Trần giành được vị trí thứ nhất.

 

Về giải thưởng, trên cơ bản cũng dành được trọn điểm.

 

Tuy rằng chúng tôi thường xuyên cãi nhau rồi chia tay, nhưng anh vẫn không thể chịu đựng được tôi thế mà lại nghi ngờ anh là tên đàn ông xấu xa, anh cũng sắp m.ó.c t.i.m móc phổi ra cho tôi xem, cho dù là lúc tôi uống rượu nói mê sảng cũng không được.

 

Tôi ôm mặt, tủi thân nói: "Kỳ Niên! Kỳ Niên là tên khốn Kỳ Niên là tên bại hoại!”

 

“Em nói ai bại hoại? Con nhóc này đúng là không có lương tâm.” Kỳ Niên véo thịt trên mặt tôi không buông tay.

 

“Huhuhu...... Anh thả ra.”

 

“Không thả! Là cô nhóc nào không có lương tâm nói xấu anh là tên khốn?" Kỳ Niên cúi đầu nhìn tôi.

 

“Không phải em!”

 

Tôi có c.h.ế.t cũng không thừa nhận.

 

“Quả nhiên Nghiên Nghiên nói không sai, lúc trước anh dám nói em giả bộ, hôm nay lại dám nhéo em! Em muốn chia tay với anh!”

Loading...