Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

ANH ẤY HOANG DÃ NHƯ MỘT CON CHÓ - C11

Cập nhật lúc: 2024-10-15 14:29:31
Lượt xem: 346

【Ý Tạ Trầm là ch rồi cũng muốn chôn cùng cô ấy sao, đây không phải là tình yêu thì là gì nữa?】  

 

【Ah ah ah, anh ấy thật sự quá si tình đi!】  

 

Không phải chứ, Tạ Trầm đâu có yêu tôi, anh ấy rõ ràng là muốn gi*t tôi mà!  

 

Tôi chớp mắt, trước mắt lại hiện lên một dòng chữ.  

 

【Lại là một phân cảnh tình yêu ngược luyến trong tiểu thuyết cũ rích, dù sao cũng không ai mở miệng, hiểu lầm mà không giải thích, cho dù thích cũng không dám nói ra.】  

 

Đúng vậy, có hiểu lầm thì giải thích rõ ràng là được.  

 

Tôi bình tĩnh lại, ngẩng đầu nhìn Tạ Trầm.  

 

“Em đã nói không phải do em làm, anh nên điều tra nội gián trong công ty của anh... hơn nữa, bây giờ em đã bắt đầu thích anh rồi, sẽ không làm hại anh nữa đâu...”  

 

Sự lạnh lẽo trong mắt Tạ Trầm dần tan biến, anh ấy ngẩn ra.  

 

【Chờ đã, hình như cô ấy đã mở miệng rồi.】  

 

【Ha, mở miệng thì có ích gì, nữ chính trong tiểu thuyết dù có cố gắng biện minh thế nào, nam chính cũng sẽ không tin một lời nào.】  

 

【Nhưng mà hai người này đâu phải nam nữ chính.】  

 

Tạ Trầm nhìn tôi, khóe miệng bỗng nhiên nhếch lên một nụ cười rất nhẹ.  

 

Bạn đang đọc truyện của nhà Cam edit. Chúc bae đọc truyện zui zẻ nhaaa 🍊.

“Ôn Lê, lần này cho dù em lừa tôi, tôi cũng chấp nhập.”  

 

Sau đó, anh ấy hưng phấn cúi đầu cắn nhẹ vào vành tai tôi.  

 

【Ah ah ah, đây là kiểu yêu đương gì mà ngây thơ quá đi!】  

 

【Câu chuyện này quay xe nhanh quá, ai có thể hiểu được đây?】  

 

“Chó...” Tôi còn chưa kịp mắng, môi đã bị Tạ Trầm hôn chặt.  

 

Ánh sáng trước mắt tối dần, những dòng chữ ồn ào bỗng dưng biến mất, tôi bị bao phủ trong hình bóng cao lớn của Tạ Trầm.  

 

Bên ngoài cửa sổ, đêm tối yên tĩnh vô biên.  

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/anh-ay-hoang-da-nhu-mot-con-cho/c11.html.]

 

Chỉ nghe thấy tiếng thở dốc và những nhịp tim loạn nhịp.  

 

Tạ Trầm một tay giữ chặt gáy tôi, tay kia nắm chặt các ngón tay tôi.  

 

Hai bàn tay đan vào nhau, chặt chẽ không rời.  

 

Hương hoa từ ban công hòa quyện với mùi gỗ trên người Tạ Trầm, xâm chiếm mọi giác quan của tôi.  

 

 m thanh thở đều đều bên tai dần dần trở nên nặng nề, tôi bị anh ấy từng chút một cướp đi hơi thở, cho đến khi không còn thở được.  

 

Đến khi tôi không thở nổi nữa, cuối cùng Tạ Trầm cũng buông tôi ra.  

 

Anh ấy đưa tay lau đi vết m.á.u mỏng trên môi, nhìn tôi cười.  

 

“Em cũng biết cắn người à.”  

 

“Giống anh đấy.”  

 

Giọng nói trầm thấp của Tạ Trầm trong đêm tối mang theo chút cám dỗ.  

 

Bỗng nhiên anh ấy nhớ ra điều gì, nhìn tôi với ánh mắt nửa nhắm nửa mở: “Suýt nữa quên, hôm nay em luôn đợi tôi ngủ.”  

 

Khi tôi vừa tỉnh táo lại, lập tức bị Tạ Trầm bế lên, ném lên giường mềm mại.  

 

Ngay sau đó, anh ấy ôm chặt lấy eo tôi, nhẹ nhàng nói.  

 

“Ngủ đi.”  

 

Tôi ngây người ngẩng đầu nhìn anh.  

 

Tạ Trầm nhẹ nhàng ôm lấy eo tôi.  

 

“Chân em còn chưa khỏi, anh đâu phải cầm thú.”  

 

“Sao? Thất vọng lắm à?”  

 

Tôi không dám nói gì, vội vàng nhắm mắt lại.  

 

 

Loading...