Chạm để tắt
Chạm để tắt

Ái Phi Hôm Nay Đã Nấu Cơm Chưa? - Chương 5

Cập nhật lúc: 2024-08-18 12:27:39
Lượt xem: 174

Tiểu Hoàng đế mở cuốn sổ dày trong tay ra, chỉ vào một dòng chữ trên đó hỏi ta: "Bên phía Thái hậu phái người đến chỗ trẫm cáo trạng, nói ngươi vào cung chưa được bao lâu, khoản ăn uống đã ứng trước nhiều ngân lượng như vậy, thế nào? Nuôi heo trong cung à?"

 

Ta lau mồ hôi trên trán: "Chuyện này nói ra rất dài dòng, Hoàng thượng sáng mai sau khi bãi triều đến chỗ thần thiếp xem một chút là rõ."

 

Sáng hôm sau, tiểu Hoàng đế mang theo vẻ mặt lạnh lùng đến.

 

Cái sân vốn dĩ nhộn nhịp, phi tần qua lại, tiếng cười nói rôm rả bỗng chốc im bặt. Mọi người đồng loạt quỳ xuống hành lễ, chỉ có ta vẫn còn chưa hiểu chuyện gì, trên tay còn cầm cái muôi múc thịt kho tàu sáng loáng.

 

Tiểu Nguyệt kéo kéo vạt áo của ta, nhỏ giọng nói: "Nương nương!"

 

Ta lúc này mới phản ứng lại, cầm cái muôi hành lễ một cách không được tiêu chuẩn cho lắm.

 

Tiểu Hoàng đế chắp tay sau lưng chậm rãi bước đến gần ta. Bộ long bào màu vàng kim sáng chói và món thịt kho tàu sáng bóng phản chiếu lẫn nhau trong căn bếp nhỏ tạo nên vẻ đẹp kỳ dị.

 

Hắn khẽ giơ tay, tiểu thái giám bên cạnh lập tức dùng kim bạc đ.â.m vào miếng thịt kho tàu, cây kim không đổi màu, cung nữ bên cạnh tiểu Hoàng đế vội vàng đưa lên một đôi đũa ngọc.

 

Lúc này hắn mới gắp một miếng thịt nạc mỡ xen kẽ cho vào miệng, nhai chậm rãi. Ăn một miếng thịt thôi mà cũng có nhiều quy củ như vậy! Còn phải giả vờ nữa!

 

Ta vừa âm thầm phỉ nhổ vừa len lén liếc nhìn hắn, lại vô tình chạm phải ánh mắt mỉm cười của hắn sợ đến mức giật nảy mình, vội vàng cúi đầu dời tầm mắt xuống đất.

 

"Hương vị cũng tạm được, trẫm dùng bữa trưa ở đây." Tiểu Hoàng đế khẽ gật đầu ra hiệu cho mọi người: "Tất cả ngồi xuống đi."

 

Ban đầu ta chỉ định nấu bữa trưa cho các tỷ muội trong hậu cung, không ngờ bây giờ lại nâng cấp thành bữa tiệc lớn của tiểu Hoàng đế và toàn thể thành viên hậu cung. Dùng bữa cùng Hoàng đế có rất nhiều quy củ, thời gian lại dài, ban đầu mọi người đều định ăn cơm xong sẽ về cung ngủ trưa nhưng bây giờ lại không biết phải náo loạn đến khi nào. Các phi tần có mặt đều lộ ra vẻ mặt khó xử.

 

Hi phi nói: "Thần thiếp mới được ban cho một con mèo, nhất định phải tự tay cho nó ăn, e là không thể..."

 

Tiểu Hoàng đế nói: "Nếu bất tiện thì thôi vậy."

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/ai-phi-hom-nay-da-nau-com-chua/chuong-5.html.]

Hi phi được hắn đồng ý, vui mừng khôn xiết xách theo hộp thức ăn đầy ắp nghênh ngang rời đi.

 

Các phi tần khác nhất thời đều lộ ra vẻ mặt hâm mộ, ai cũng làm theo, tiểu Hoàng đế đồng ý với từng người một. Cái sân vốn dĩ nhộn nhịp lại yên tĩnh trở lại. Ta yếu ớt lên tiếng: "Hoàng thượng, thần thiếp..."

 

Tiểu Hoàng đế nói: "Đây là tẩm cung của ngươi, ngươi muốn đi đâu?"

 

Thế là ta cười khan, ngồi xuống dùng bữa trưa cùng tiểu Hoàng đế.

 

Sau khi dùng bữa xong, hắn lại đi dạo một vòng trong phòng bếp nhỏ của ta. Lúc đi ra, trên tay cầm thêm một người đường được nặn rất tinh xảo. Đó là thứ ta rảnh rỗi nặn ra để g.i.ế.c thời gian, vốn được đặt ở góc khuất không ngờ lại bị hắn tìm thấy.

 

Chuyện giấu nghề đã không giấu được nữa, ta đang vắt óc suy nghĩ cách đối phó với câu hỏi của tiểu Hoàng đế, không ngờ hắn lại bất ngờ nhếch mép cười. Nụ cười này giống như ánh nắng tháng ba làm tan băng tuyết, có thể khiến người ta chìm đắm trong sự dịu dàng hiếm hoi của hắn.

 

"Không tệ, trẫm rất thích." Hắn cầm người đường, nói lại một lần nữa: "Trẫm rất thích."

 

Ta không hiểu tại sao hắn lại thích như vậy, chỉ đành gật đầu phụ họa: "Tốt, tốt, tất cả đều tốt!"

 

Tiểu Hoàng đế lại hỏi ta: "Lễ sắc phong quý phi lần đầu tiên của trẫm, vì sao ngươi lại đứng ở dưới cười trộm?"

 

Ta không dám nói thật, chỉ đành nói: "Hoàng thượng và Quý phi rất xứng đôi, thần thiếp nhìn thấy trong lòng vui mừng."

 

Hắn nói: "Ngươi là vì trẫm thấp hơn nàng ta, cảm thấy trẫm buồn cười."

 

Ta vội vàng gắp miếng ngỗng quay trước mặt đặt vào bát hắn: "Món này ngon lắm, thần thiếp dậy từ sớm để làm đó."

 

Tiểu Hoàng đế rất nể mặt ta, ngừng hỏi tiếp tục dùng bữa.

 

Tiểu Hoàng đế mặt mày u ám đến chỗ ta ăn một bữa cơm, lúc trở về bước chân đã nhẹ nhàng hơn rất nhiều, còn ban thưởng cho ta không ít châu báu quý giá từ ngoại quốc dâng lên.

 

 

Loading...