Ác độc nữ xứng dưỡng oa ký (Nữ phụ ác độc chăm sóc con) - Chương 63

Cập nhật lúc: 2024-07-05 05:34:26
Lượt xem: 1,184

Chương 63

 

“Để mẹ xem nào, đau chỗ nào?” Trình Song  quay đầu lại, chưa cảm thấy có gì khác thường, đổi tư thế bắt lấy ngón tay của Tinh Tinh xem xét. Trên đó chỉ có vết trầy nhỏ, không có gì đáng lo.

 

Tinh Tinh không còn chú ý đến ngón tay của mình nữa, mắt to mở to nhìn cô , rồi lại nhìn Giang Minh Viễn, sau đó lại nhìn cô .

 

“Sao vậy?” Trình Song  không hiểu biểu cảm trên mặt con trai.

 

Bé con do dự một chút, rồi đột nhiên nhón chân lên, ghé vào tai mẹ và hỏi bằng giọng không nhỏ lắm: “Mẹ, mẹ và ba ba vừa mới thân thân sao?”

 

Trong xã hội hiện đại, có rất nhiều con đường để thu thập thông tin, ngay cả những đứa trẻ chưa đến năm tuổi cũng biết rằng người lớn thể hiện tình cảm bằng cách hôn nhau.

 

Trình Song  bị câu hỏi của con làm ngây ngẩn cả người.

 

Trong đầu cô  tự động phát lại cảnh vừa rồi, khoảnh khắc bị bỏ qua ban đầu giờ đây được tô điểm thêm một chút sắc thái. Nhiệt độ lặng lẽ lan ra bên tai, cô hít thở nhẹ nhàng hơn theo bản năng. Phòng bếp trở nên yên tĩnh, chỉ còn lại tiếng Tinh Tinh tò mò hỏi liệu vừa rồi có phải là “thân thân” không.

 

Trình Song  cắn chặt môi, không biết trả lời thế nào. Cô xấu hổ không thôi, lại muốn biết phản ứng của người khác, nên lấy cớ xem tay Tinh Tinh để che đậy, thoáng thay đổi vị trí, liếc nhìn Giang Minh Viễn.

 

Anh trông có vẻ bình tĩnh, nhưng ánh mắt tán loạn, tai ửng đỏ.

 

Xác định rằng Giang Minh Viễn cũng không bình tĩnh hơn cô bao nhiêu, Trình Song trong lòng cảm thấy an tâm một chút. Cô ho nhẹ, dời mắt về phía con trai đang tò mò, chuyển chủ đề: “Tay còn đau không?”

 

Cô nói vậy, Tinh Tinh quả nhiên bị phân tán sự chú ý, thay đổi biểu cảm và tiếp tục vẻ mặt buồn bã: “Đau ạ.”

 

“Hẳn là do lột tỏi, để lát nữa mẹ ngâm ngón tay vào sữa ấm sẽ tốt hơn.” Thành công dời sự chú ý của con trai, Trình Song  có chút tự hào, cô  nhéo má tiểu gia hỏa, rồi đứng dậy chuẩn bị lấy sữa.

 

Sau khi dỗ dành xong con, Trình Song  tạm thời không biết đối mặt thế nào với cha của bé. Cô  cúi đầu, nhìn chằm chằm mũi giày và đi ra ngoài, cố ý đi vòng thật xa, nhưng khi đi ngang qua Giang Minh Viễn, cô  vẫn bị anh giữ lại.

 

“Để tôi làm cho.” Anh dường như đã lấy lại bình tĩnh, nói xong liền đi nhanh ra ngoài, mở tủ lạnh lấy hộp sữa ra.

 

Sữa được đổ vào nồi để đun nóng, Giang Minh Viễn đứng thẳng, mắt nhìn thẳng, dáng vẻ trầm mặc nhưng bản thân anh vẫn hiện rõ sự hiện diện mạnh mẽ, khiến người khác không thể bỏ qua.

 

Biểu hiện này của anh khiến Trình Song  cũng bình tĩnh lại, dù vẫn có chút xấu hổ, nhưng cô  đã có thể kiểm soát tốt cảm xúc và tiếp tục nấu ăn.

 

Cà chua được thái lát, hành tây cắt đoạn, tỏi vừa lột xong rửa sạch, cùng với ớt khô và ớt hiểm được chuẩn bị sẵn sàng.

 

Dầu trong nồi được đun nóng, gia vị và dưa chua được xào thơm, sau đó thêm nước cốt và đun nóng.

 

Sữa được làm nóng rất nhanh, khi Trình Song  đang đảo dầu thì Giang Minh Viễn đã đổ sữa vào một chén lớn, đưa cho Tinh Tinh để ngâm tay.

 

Tinh Tinh cẩn thận nhúng tay vào sữa ấm, vẻ mặt dần dần vui vẻ trở lại. Trình Song  tiếp tục nấu ăn, thỉnh thoảng liếc nhìn hai cha con, cảm thấy không khí gia đình trở nên thật ấm áp và gần gũi hơn.

 

Tinh Tinh mỗi ngày đều uống sữa bò, nhưng ngâm tay trong sữa bò thì đây là lần đầu tiên. Cậu bé không ngồi yên, ngón tay nhích tới nhích lui như đang chơi với nước.

 

“Ba ba.” Cậu bé mở miệng hỏi giữa tiếng máy hút mùi: “Có phải ngâm tay trong sữa bò sẽ làm da trở nên trắng hơn không?”

 

Giang Minh Viễn trầm ngâm một lúc: “... Cái này ba ba không biết.”

 

“Tại sao ba ba không biết?” Tinh Tinh tỏ ra khó hiểu. Trong mắt cậu bé, ba ba là người không gì không làm được, sao lại không biết một chuyện nhỏ như vậy?

 

Ánh mắt Tinh Tinh quá mức mãnh liệt, như muốn xuyên thấu qua lớp da để nhìn xem ba ba có phải bị người xa lạ bám vào người không. Giang Minh Viễn bị nhìn chằm chằm mà không biết nói gì, anh dùng tay kia xoa nhẹ đỉnh đầu cậu bé: “Bởi vì ba ba không cần làm trắng.”

 

“Nhưng các bạn nữ trong lớp nói con trai phải trắng thì mới có người thích.” Tinh Tinh cứng đầu ngẩng đầu lên: “Ba ba, ba có trắng không?”

 

Giang Minh Viễn: “...”

 

“Ba ba của con cũng trắng, nên mẹ mới thích ba ba.”

 

Giang Minh Viễn: “... Con học cái lý luận bậy bạ này từ đâu vậy?”

 

“Mới không phải lý luận bậy bạ!” Tinh Tinh kiên quyết bảo vệ lý luận của mình, nghe ba ba nghi ngờ, cậu bé hừ một tiếng, bước chân ngắn nhỏ chạy đến bên cạnh Trình Song , dùng tay dính sữa bò nắm lấy góc áo cô , kéo kéo để tìm bằng chứng: “Mẹ, có phải vì ba ba trắng nên mẹ mới thích ba ba không?”

 

Trình Song  vốn đang vui vẻ theo dõi cuộc trò chuyện, không ngờ chiến hỏa lại lan đến mình.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/ac-doc-nu-xung-duong-oa-ky-nu-phu-ac-doc-cham-soc-con/chuong-63.html.]

Động tác đảo cá của cô  dừng lại một chút, cúi đầu nhìn con trai, lòng đầy bối rối, quyết định làm như không nghe thấy.

 

Nhưng chiêu này rõ ràng vô dụng với Tinh Tinh. Không nghe được câu trả lời, cậu bé lại hỏi lần nữa, còn kéo kéo quần áo cô  để thu hút sự chú ý.

 

Trình Song  đổ nước cốt vào nồi, thêm đầu cá, tăng lửa, rồi cúi đầu nhìn thẳng vào đôi mắt của con trai và nói một câu không liên quan: “Đi rửa tay.”

 

“Úc.” Tinh Tinh giang hai tay ra, mới phát hiện tay mình dính đầy sữa. Cậu nhìn trộm góc áo của mẹ bị mình làm bẩn, lè lưỡi nhỏ ra, rồi ngoan ngoãn dọn ghế đi rửa tay.

 

Rửa xong tay, Tinh Tinh lắc lắc tay cho khô, rồi tiếp tục hỏi: “Mẹ, mẹ có thích ba ba vì ba ba trắng không?”

 

Tại sao cậu nhóc này vẫn không quên câu hỏi đó?!!

 

Trình Song  cảm thấy bất lực, không biết trả lời thế nào cho cậu bé.

 

Tinh Tinh kiên trì hỏi liên tục, làm cô  không thể tiếp tục im lặng. Trình Song  nhìn chằm chằm vào nắp nồi, cảm nhận ánh mắt nóng bỏng từ phía sau.

 

Trước câu hỏi của con, cô đáp mơ hồ: “Ừm.” Giây tiếp theo, một tiếng cười trầm thấp dễ nghe vang lên sau lưng. Giang Minh Viễn nghe được câu trả lời vừa lòng, liền đến giải cứu người đầu bếp đáng thương.

 

Anh đi tới, cầm cái chén đã rửa sạch để sang một bên, rút tờ giấy lau khô tay Tinh Tinh, rồi xoa nhẹ khuôn mặt nhỏ của cậu: “Được rồi, chúng ta không quấy rầy mẹ nấu cơm nữa.”

 

Nói xong, anh bế Tinh Tinh lên.

 

Tinh Tinh ôm cổ ba ba, cười hì hì, trong giọng nói đầy hương vị hạnh phúc: “Ba ba, mẹ nói thích ba ba.”

 

“Ừm.”

 

“Con cũng thích ba ba.”

 

“Ừm.”

 

“Vậy ba ba, ngươi có thích con và mẹ không?”

 

Hai người rời khỏi bếp, tiến vào phòng khách. Trong tiếng máy hút mùi, Trình Song  nghe thấy một tiếng "Ừm" không rõ có phải chân thật hay không.

 

Nước cốt được nấu trên lửa lớn mười phút, canh trong nồi đã chuyển sang màu trắng, Trình Song  vớt xương cá ra, thêm cá phiến vào, giảm lửa và nấu thêm hai phút, món ăn đã hoàn thành.

 

Một con cá đủ cho ba người ăn. Trình Song  bưng nồi, đổ cá hầm cải chua vào cái bát canh lớn. Nhìn thấy hoa văn trên miệng bát, cô  nhớ lại bát này vừa dùng để rửa tay cho Tinh Tinh. Nhớ đến rửa tay, cô  lại nghĩ đến câu hỏi của Tinh Tinh, và không thể tránh khỏi tự hỏi liệu tiếng "Ừm" lúc đó có phải là một lời xác nhận hay không.

 

Nghĩ đến chuyện này, mặt cô  lại hậu tri hậu giác bắt đầu nóng lên. Trình Song  dùng mu bàn tay chạm nhẹ vào má, cắn môi dưới và bắt đầu rửa nồi. Giang Minh Viễn và Tinh Tinh đều ở phòng khách, không ai phát hiện biểu cảm thiếu nữ hoài xuân của cô .

 

Rửa nồi bằng nước lạnh giúp Trình Song  bình tĩnh lại. Sau khi lau khô nồi và treo lên, cô  gọi hai người kia vào ăn cơm.

 

Nghe thấy tiếng gọi, Giang Minh Viễn và Tinh Tinh buông đồ chơi, đi rửa tay. Rửa sạch tay xong, Giang Minh Viễn tự giác lấy bát đũa cho ba người, phân công hợp tác rất hoàn hảo.

 

Cá hầm cải chua trong chén canh đầy tràn, dưa chua được rửa kỹ, ăn không quá chua nhưng vẫn giữ được vị tươi ngon. Cá thái lát mỏng, vừa vào miệng đã tan. Hai thực khách, một lớn một nhỏ, không nói nhiều, chỉ dùng tốc độ gắp đồ ăn để bày tỏ sự yêu thích.

 

Cá có chút nhiều ớt, mới đầu ăn không thấy gì, nhưng ăn nhiều thì cay. Trình Song  thì không sao, nhưng cha con Giang Minh Viễn và Tinh Tinh thì không chịu nổi. Tinh Tinh rõ ràng hơn, vừa "tê tê" hít hà vừa đòi uống nước; còn Giang Minh Viễn thì cố giữ vẻ nghiêm trang, chỉ là mặt đỏ bừng và mắt ướt hơn.

 

Ánh mắt có chút nước và gò má đỏ ửng khiến anh trông dịu dàng hơn, thoát khỏi vẻ nghiêm nghị, trở nên giống như một mỹ nam trong sách cổ.

 

Trình Song  là người yêu cái đẹp, ban đầu chưa chú ý, nhưng khi đã chú ý thì không thể rời mắt khỏi mặt anh. Sợ bị phát hiện, cô  chỉ dám nhìn thoáng qua, rồi lại nhìn tiếp sau khi đã "thưởng thức" đủ.

 

Cô  làm rất kín đáo, nhưng trên bàn chỉ có ba người, nên khó mà không bị phát hiện. Sau ba, bốn lần liếc nhìn, Giang Minh Viễn đã nhận ra.

 

Giang Minh Viễn không giỏi ăn cay, lần trước ăn lẩu còn chọn nồi uyên ương, nhưng cá hầm cải chua lần này không có lựa chọn đó. Anh cố ăn nhiều dù cay, mặt thì càng đỏ, còn Trình Song  nhìn càng thường xuyên.

 

“Nhìn tôi làm gì?” Nhận thấy ánh mắt chăm chú, anh ngẩng đầu hỏi.

 

Bị bắt gặp, Trình Song  lúng túng, không biết nói gì. Cô  chọc đũa vào chén cơm, và sau một lúc, nhận ra Giang Minh Viễn vẫn đang nhìn, cô  quyết định đánh bạo đùa giỡn: “Nhìn anh đẹp mà.”

 

Lời nói này khiến người ta khó đối phó, làm Giang Minh Viễn trở nên xấu hổ. Anh cúi mắt xuống, phảng phất như cơm tẻ trước mặt là thứ gì quý giá lắm.

 

Trình Song  tự thấy mình thắng thế, lòng có chút khoe khoang, nhưng niềm vui chưa kéo dài thì đối phương đã phản công.

 

Giang Minh Viễn kẹp một miếng cơm, đôi mắt nhìn chằm chằm vào đầu đũa, bình tĩnh cảm ơn cô, rồi nói thêm: “Em cũng rất đẹp.”

Bình luận

54 bình luận

  • Sao nhớ mấy tập trước n9 đi tiệc mặc nguyên bộ trắng nhỉ, giờ lại chỉ mặc quần đen

    Thuy Tran 2 ngày trước · Trả lời

  • Truyện khá nhẹ nhàng dễ thương nhưng mà vẫn bị một số lỗi về cách dùng xưng hô cũng như cách dịch và chính tả. Mong ở truyện sau bên mình sẽ cải thiện thêm nha

    Bibo 1 tuần trước · Trả lời

  • Từ chương 8x truyện bị lỗi quá. Chữ mình bị thay bằng chữ tôi, đọc nghe kì kì. Tinh Tinh bị đổi giới tính luôn. Từ cậu bé chuyển thành cô bé. Bạn xem lại nhé

    Um-um 1 tuần trước · Trả lời

  • truyện đọc rất dễ thương, thank chủ nhà đã uppp

    ebe 1 tuần trước · Trả lời

  • mà sao người khác xưng tôi mà na9 lại xưng ta vậy ạ

    harimoto 1 tuần trước · Trả lời

  • xưng hô của mẹ na9 với na9 phải là mẹ con chứ nhỉ sao thấy toàn xưng hô ta con nghe xa cách cx có chỗ lỗi nx là mẹ na9 xưng ngươi nếu bn rảnh thì có thể sửa nha

    harimoto 1 tuần trước · Trả lời

    • 1 phần là vì mẹ con họ thực sự là xa cách. thứ hai là có thể gia tộc ngta giàu quá nên cách xưng hô kiểu quy củ quy tắc. Mình thấy nhà dịch đều dịch cho xưng hô "ngài" với người lớn trong nhà cả, ko chỉ riêng bà mẹ. Nếu muốn chuyển ngữ cho mượt thì phải cân nhắc nhìu yếu tố khác nữa, có thể nhà dịch phải nghiên cứu thêm, sẽ mất thời gian từ từ sửa dần. Mình thấy chữ "ngài" cũng tạm chấp nhận được. ko sao cả.

      Vick 1 tuần trước · Trả lời

    • Không phải đâu bạn. Tiếng Trung đại từ chỉ ngôi 1 chỉ có 我 /wǒ/, ngôi 2 nếu xưng bình thường là 你 /nǐ/, xưng kính trọng (như kiểu kính ngữ với người lớn tuổi hay người có chức vụ cao hơn)thì là 您/nín/ (là chữ nǐ mà có thêm bộ tâm ở dưới á). Cũng như tiếng anh chỉ có I vs you vậy, nên nếu chuyển ngữ về tiếng mình thì có thể uyển chuyển xưng mẹ - con cho phù hợp. Chứ chữ ngài thật ra là do phần mềm nó dịch theo cái từ kính ngữ đó, vì nó không phân biệt mình dùng cho ai. Mình thấy nhà dịch bị sót khá nhiều đại từ chưa sửa lại cho phù hợp. Có thể do sót lỗi hoặc chưa quen dùng từ theo ngữ cảnh.

      Belle Bell 1 tuần trước · Trả lời

  • Nhắn tin mà ad ghi nhầm thành nanh tin rồi

    Conmeobeo 1 tuần trước · Trả lời

  • tiếp đi sốp ơi, ngày vào web chục lần lun ớ

    Én nè 1 tuần trước · Trả lời

  • Huhu yêu chủ sốp qtqđ 😍 Truyện hay qaaaa

    Ngọc 1 tuần trước · Trả lời

  • Shop năng suất quá đi mất

    tnae🌿 1 tuần trước · Trả lời

Loading...