Ác độc nữ xứng dưỡng oa ký (Nữ phụ ác độc chăm sóc con) - Chương 47

Cập nhật lúc: 2024-07-04 20:08:05
Lượt xem: 1,743

Chương 47

 

Tinh Tinh đứng trước Giang Minh Viễn, ôm chặt lấy chân ba, mặt dán lên quần, lông mày dính đầy son môi. Bé  không dám nhìn mẹ, sợ bị la mắng.

 

Nhưng khi ba giúp mình nói chuyện, Tinh Tinh lại tự tin hơn. Bé giật giật tai, quay đầu nhìn mẹ và nói nhanh: “Con sẽ ngoan.” Rồi lại vùi mặt vào chân ba.

 

Mặt vùi vào đùi Giang Minh Viễn, Tinh Tinh không ngừng nhúc nhích, khiến son môi dính từ quần lên mặt, tạo thành những vết bẩn loang lổ, trông như một con mèo nhỏ.

 

Trình Song  nhíu mày, không nỡ nhìn cảnh đó. Cô đứng dậy, tiến lại gần và kéo Tinh Tinh ra khỏi người Giang Minh Viễn trong ánh mắt bất lực của anh.

 

Tinh Tinh nghe tiếng bước chân của mẹ, ôm chặt ba hơn nhưng vô ích, không thể chống lại sức mạnh của mẹ. Bé con không thể tìm được sự bảo vệ từ ba.

 

“Xem quần anh bẩn chưa kìa, mệt anh còn bênh vực nó.” Trình Song  nhìn vết bẩn trên quần Giang Minh Viễn: “Muốn thay quần không?”

 

Lời này vừa là nhắc nhở, vừa là lời ám chỉ rằng con cần được dạy dỗ.

 

“Được rồi.” Giang Minh Viễn hiểu ý, không phản đối. Con trai thật sự nghịch ngợm, cần phải dạy dỗ. Anh gật đầu: “Anh đi thay quần áo.”

 

Trình Song  mỉm cười vẫy tay: “Đi đi.”

 

Nghe ba sắp đi, Tinh Tinh lo lắng, ngửa đầu kêu lên: “Ba ba?”

 

“Ba đi thay quần áo.” Trình Song  liếc Tinh Tinh, cười dịu dàng rồi nhìn Giang Minh Viễn, ý bảo anh nhanh đi.

 

Giang Minh Viễn cười hiền lành, không dám nhìn con trai nữa, xoay người ra khỏi cửa.

 

Hành lý của anh đã được trợ lý thu dọn, chỉ có một vali nhỏ. Giang Minh Viễn lấy quần tây ra và thay trên xe. Thấy còn sớm, anh đợi thêm một lúc rồi mới từ từ lên lầu.

 

Khi anh quay lại, Trình Song  vẫn đang dạy bảo Tinh Tinh. Không biết cô nói gì, nhưng khi thấy ba bước vào, Tinh Tinh chỉ liếc mắt một cái rồi lại cúi đầu, không dám chạy tới cầu cứu như trước.

 

Đến lúc cuộc nói chuyện của hai người kết thúc, Tinh Tinh hứa sẽ dọn dẹp những gì mình làm bẩn. Trình Song ngồi tựa trên sofa, gật đầu nhẹ: “Được rồi, đi dọn đi. Phải nhanh lên, ba và mẹ còn phải ra sân bay, nếu muộn, con sẽ phải ở nhà một mình.”

 

Tinh Tinh như muốn khóc, mắt đầy nước nhưng không rơi ra. Bé  gật đầu đầy ấm ức: “Dạ, con biết rồi mẹ.”

 

Trình Song  muốn Tinh Tinh dọn dẹp sàn nhà, thảm và quần của ba.

 

Nghe vậy, Giang Minh Viễn định xin cho con: “Không cần đâu…”

 

Câu nói của Giang Minh Viễn chỉ nói một nửa, phần còn lại biến mất trước ánh mắt nghiêm nghị của Trình Song .

 

“Vậy được rồi…”

 

Trình Song  nghiêm túc bắt Tinh Tinh tự giải quyết mớ hỗn độn của mình. Con trai còn nhỏ, chưa có khái niệm về tiền bạc, đối với bé , thỏi son môi chẳng khác gì cây bút sáp màu. Nói về sự lãng phí với bé  chẳng khác gì đàn gảy tai trâu. Cô cũng không muốn luôn dùng cách xử phạt về thể xác, vì đánh đòn nhiều không tốt cho sự phát triển của trẻ.

 

Vì vậy, cô bắt bé  tự dọn dẹp hậu quả do mình gây ra.

 

Tinh Tinh thường ngày chỉ làm những việc nhỏ như lấy giày cho mẹ hoặc lấy nước. Thỉnh thoảng bé mới đẩy cây lau nhà như chơi xe. Nhưng bảo bé  lau nhà nghiêm túc thì đây là lần đầu.

 

Vì Tinh Tinh còn nhỏ, không dùng được cây lau nhà, Trình Song  đưa cho bé  một cái khăn ướt và bảo bé  quỳ xuống đất lau sàn.

 

Tinh Tinh cầm khăn, quỳ trên sàn nhà, đầu cúi thấp, dùng khăn lau từng vết son đỏ trên sàn. Giang Minh Viễn đứng bên cạnh nhìn, có chút không đành lòng nhưng không nói gì.

 

Anh liếc nhìn Trình Song , rút một tờ khăn giấy, tiến tới nhặt thỏi son gãy làm hai trên sàn. Vỏ son không hư, trên đỉnh có khắc logo hãng và vài con số. Giang Minh Viễn ghi nhớ số đó rồi ném tất cả vào thùng rác.

 

Khi ngẩng đầu lên, anh chạm mắt với Trình Song , cô vừa thu hồi ánh nhìn từ thùng rác.

 

Tinh Tinh lau hơn mười phút, cuối cùng cũng lau sạch sàn nhà, nhưng khăn đã nhuộm hồng.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/ac-doc-nu-xung-duong-oa-ky-nu-phu-ac-doc-cham-soc-con/chuong-47.html.]

 

Trình Song  không nói gì, đưa cho bé  một cái khăn sạch khác, bảo bé lau thảm. Tinh Tinh đã mệt, nhưng vì mẹ không nói gì nên bé cũng không kêu ca, tiếp tục lau thảm.

 

Hai người lớn đứng nhìn. Lau thảm khó hơn lau sàn, lông thảm bị dính màu, lau bằng khăn ướt cũng không sạch, mà còn làm màu lan rộng hơn.

 

Tinh Tinh lau hồi lâu vẫn không sạch, bé  ấm ức muốn khóc, không còn sức lực, nhẹ buông tay , nằm ghé mặt lên thảm.

 

“Được rồi.” Trình Song bước đến, bế bé lên, đưa khăn cho Giang Minh Viễn: “Thảm không cần lau nữa. Chúng ta đi rửa mặt rồi đi ra sân bay.”

 

Tinh Tinh nép vào lòng mẹ, vòng tay ôm lấy cổ mẹ mà không dám dùng chút sức nào, lén liếc nhìn ba, rồi thì thầm: "Còn có quần."

 

Giang Minh Viễn không đành lòng để con trai phải giặt đồ nữa, nên nhanh chóng nói: "Quần của ba không cần giặt sạch đâu."

 

Tinh Tinh không tin ba mình. Sau chuyện vừa xảy ra, nhóc đã hiểu rằng trong nhà này, lời của mẹ mới có trọng lượng.

 

Trình Song  ôm Tinh Tinh đi vào phòng tắm, đặt bé  lên ghế trước bồn rửa mặt, lấy nước tẩy trang ra, cẩn thận lau sạch son môi trên mặt bé . Mọi vết son môi nhẹ nhàng biến mất dưới lớp nước tẩy trang. Trình Song  kỹ lưỡng lau sạch những chỗ có son môi, đặc biệt chú ý đến lông mày, rồi rửa mặt cho Tinh Tinh. Sau khi chắc chắn  không còn sót lại gì, cô mới tắt vòi nước và lau khô mặt cho bé .

 

Sau khi rửa sạch khăn lau mặt và treo lên giá, Trình Song  nhìn con trai rồi nói: "Ba đã nói không cần thì không cần giặt. Nếu còn lần sau, con phải tự mình giặt sạch."

 

Trải qua chuyện này, cô tin rằng Tinh Tinh đã nhận ra sai lầm của mình. Thậm chí nếu đưa son môi đến trước mặt bé , bé con cũng không dám nhìn thêm lần nào nữa.

 

Nghe mẹ nói không phạt nữa, Tinh Tinh thở phào nhẹ nhõm, vỗ n.g.ự.c và hứa hẹn với mẹ: "Mẹ ơi, con sẽ không làm như thế nữa."

 

"Không sao, lần sau nếu làm chuyện gì xấu, con tự dọn dẹp hậu quả là được." Trình Song  nói nhẹ nhàng. Chuyện hôm nay đã cho cô bài học, nếu còn lần sau, cô sẽ xử lý giống vậy.

 

Sau một hồi lộn xộn, Trình Song  nhìn đồng hồ thấy đã 4 giờ 40. Họ đã đặt vé máy bay lúc 6 giờ 10, nên thời gian không còn nhiều. Mải dạy con, cô vẫn chưa làm tóc hay thay quần áo.

 

Cô vội vàng, giao bé con đã rửa sạch cho ba bé , bảo họ đi xuống dưới chờ cô, rồi nhanh chóng vào phòng thay đồ, đóng cửa lại.

 

"Ba ơi." Tinh Tinh bị để lại ngoài cửa, nhìn ba mình.

 

"Đi thôi con, chúng ta ra xe chờ mẹ." Giang Minh Viễn bế con lên, dặn dò người trong nhà rồi ra khỏi cửa.

 

Khi Trình Song  thay đồ xong và xuống dưới, đã là 5 giờ hơn. Tóc cuộn sóng lớn, cô mặc áo ngắn màu đen và quần jean bó cạp cao, đi giày cao gót 10 cm, môi đỏ và sắc sảo.

 

Trước đó Trình Song  dùng son môi màu nude, phối trang điểm nhạt. Nhưng do son môi bị vứt, cô thay son màu đỏ và tăng trang điểm đậm hơn, thêm bóng mắt màu nâu đậm ở đuôi mắt, làm mắt trông sắc sảo.

 

Chỉ trong nửa giờ, phong cách của cô đã thay đổi hoàn toàn.

 

Giang Minh Viễn ngạc nhiên, rồi chú ý đến chi tiết khác: "Sao em mặc ít vậy?"

 

Áo khoác của Trình Song  ngắn, không che được bụng, và áo len bên trong cũng mỏng, không giữ ấm. Nhìn cô khiến người khác cảm thấy lạnh.

 

Trình Song  giải thích: "San Hô Đỏ là vùng nhiệt đới, em đã xem dự báo thời tiết, nhiệt độ cao nhất ở đó là 30 độ. Mặc nhiều sẽ phiền phức khi phải cởi ra."

 

"Đến lúc đó cởi cũng đỡ hơn bị lạnh bây giờ." Giang Minh Viễn nhíu mày, cầm chiếc áo khoác lông vũ, đưa cô mặc. Trình Song  không muốn nhưng cuối cùng phải chịu thua và mặc áo vào. Áo của Giang Minh Viễn rộng, tay áo che hết tay cô, trông cô như quả cầu, giống chim cánh cụt.

 

Nhưng Giang Minh Viễn lại hài lòng với bộ dạng này của cô: "Mặc trước, đến nơi rồi cởi ra cũng được. Một chiếc áo không chiếm bao nhiêu chỗ."

 

Trình Song  tựa vào ghế, buồn bã đồng ý. Áo lông vũ ấm áp, cô mặc một lúc là nóng muốn toát mồ hôi, nên đứng dậy kéo khóa áo định cởi ra.

 

Giang Minh Viễn ngăn lại ngay: "Sao vậy?"

 

"Tôi thấy hơi nóng." Trình Song  nói.

 

"Điều hòa thấp xuống một chút." Giang Minh Viễn ra lệnh cho tài xế, rồi quay lại nhìn cô: "Chờ một lát nhiệt độ sẽ thấp hơn, đừng cởi áo, nếu không cảm thì sao?"

 

Trình Song  chỉ biết im lặng...

Bình luận

54 bình luận

  • Sao nhớ mấy tập trước n9 đi tiệc mặc nguyên bộ trắng nhỉ, giờ lại chỉ mặc quần đen

    Thuy Tran 2 ngày trước · Trả lời

  • Truyện khá nhẹ nhàng dễ thương nhưng mà vẫn bị một số lỗi về cách dùng xưng hô cũng như cách dịch và chính tả. Mong ở truyện sau bên mình sẽ cải thiện thêm nha

    Bibo 1 tuần trước · Trả lời

  • Từ chương 8x truyện bị lỗi quá. Chữ mình bị thay bằng chữ tôi, đọc nghe kì kì. Tinh Tinh bị đổi giới tính luôn. Từ cậu bé chuyển thành cô bé. Bạn xem lại nhé

    Um-um 1 tuần trước · Trả lời

  • truyện đọc rất dễ thương, thank chủ nhà đã uppp

    ebe 1 tuần trước · Trả lời

  • mà sao người khác xưng tôi mà na9 lại xưng ta vậy ạ

    harimoto 1 tuần trước · Trả lời

  • xưng hô của mẹ na9 với na9 phải là mẹ con chứ nhỉ sao thấy toàn xưng hô ta con nghe xa cách cx có chỗ lỗi nx là mẹ na9 xưng ngươi nếu bn rảnh thì có thể sửa nha

    harimoto 1 tuần trước · Trả lời

    • 1 phần là vì mẹ con họ thực sự là xa cách. thứ hai là có thể gia tộc ngta giàu quá nên cách xưng hô kiểu quy củ quy tắc. Mình thấy nhà dịch đều dịch cho xưng hô "ngài" với người lớn trong nhà cả, ko chỉ riêng bà mẹ. Nếu muốn chuyển ngữ cho mượt thì phải cân nhắc nhìu yếu tố khác nữa, có thể nhà dịch phải nghiên cứu thêm, sẽ mất thời gian từ từ sửa dần. Mình thấy chữ "ngài" cũng tạm chấp nhận được. ko sao cả.

      Vick 1 tuần trước · Trả lời

    • Không phải đâu bạn. Tiếng Trung đại từ chỉ ngôi 1 chỉ có 我 /wǒ/, ngôi 2 nếu xưng bình thường là 你 /nǐ/, xưng kính trọng (như kiểu kính ngữ với người lớn tuổi hay người có chức vụ cao hơn)thì là 您/nín/ (là chữ nǐ mà có thêm bộ tâm ở dưới á). Cũng như tiếng anh chỉ có I vs you vậy, nên nếu chuyển ngữ về tiếng mình thì có thể uyển chuyển xưng mẹ - con cho phù hợp. Chứ chữ ngài thật ra là do phần mềm nó dịch theo cái từ kính ngữ đó, vì nó không phân biệt mình dùng cho ai. Mình thấy nhà dịch bị sót khá nhiều đại từ chưa sửa lại cho phù hợp. Có thể do sót lỗi hoặc chưa quen dùng từ theo ngữ cảnh.

      Belle Bell 1 tuần trước · Trả lời

  • Nhắn tin mà ad ghi nhầm thành nanh tin rồi

    Conmeobeo 1 tuần trước · Trả lời

  • tiếp đi sốp ơi, ngày vào web chục lần lun ớ

    Én nè 1 tuần trước · Trả lời

  • Huhu yêu chủ sốp qtqđ 😍 Truyện hay qaaaa

    Ngọc 1 tuần trước · Trả lời

  • Shop năng suất quá đi mất

    tnae🌿 1 tuần trước · Trả lời

Loading...