Ác độc nữ xứng dưỡng oa ký (Nữ phụ ác độc chăm sóc con) - Chương 1

Cập nhật lúc: 2024-07-04 22:40:19
Lượt xem: 2,342

Chương 1

Trình Song nhìn chằm chằm vào đôi tay của mình, mặt đầy kinh hoàng.

Cô chỉ mới ngủ một giấc, tại sao khi tỉnh dậy lại trở thành một người khác?!

Trong đầu xuất hiện nhiều ký ức không thể tưởng tượng nổi, Trình Song đứng dậy, loạng choạng tìm kiếm chiếc gương. Cổ chân va vào chân bàn, đau đớn, nhưng cô vẫn không dừng lại.

Phòng rất nhỏ, chỉ khoảng mười mét vuông, vì bày biện quá nhiều đồ vật mà trở nên chật chội. Trình Song không để ý đến cách bố trí, cô bước ra cửa phòng, tìm thấy gương trong phòng vệ sinh ở đối diện.

Trong gương phản chiếu gương mặt cô, ánh mắt đầy sợ hãi, khuôn mặt xinh đẹp nhưng xa lạ. Trình Song duỗi tay, chậm rãi chạm vào mặt mình, người trong gương cũng làm động tác tương tự.

Cô nhắm chặt mắt, một lúc sau mở ra, cảnh tượng trước mắt vẫn không thay đổi.

Không phải đang mơ.

Trình Song hít sâu vài hơi, dựa vào tường, ép mình bình tĩnh lại.

Sau đó cô nhắm mắt lần nữa, sắp xếp lại những ký ức hỗn độn trong đầu.

Dù sao cô cũng phải làm rõ tình huống hiện tại.

Những ký ức trong đầu không liền mạch, chỉ là những đoạn ngắn vụn vặt, ghi lại những gì nguyên chủ đã trải qua.

Nguyên chủ cùng tên với cô, Trình Song.

Khi cô bảy tuổi, cha mất. Mẹ cô tái giá và để cô ở lại nhà bà ngoại. Bà ngoại trọng nam khinh nữ, đối xử với cô không tốt. Vừa đến tuổi trưởng thành, bà đã cắt hết sinh hoạt phí của cô.

Cô rất thông minh, học giỏi từ nhỏ và hiểu rằng chỉ có con đường học hành mới giúp cô thoát khỏi cảnh này. Để dành tiền học, sau khi tốt nghiệp trung học, cô phải đi làm nhiều công việc khác nhau.

Một cô gái 18 tuổi tìm được công việc tốt không hề dễ dàng. Tình cờ, cô được giới thiệu vào làm việc ở một quán bar, làm “tiếp thị rượu”.

Môi trường quán bar rất phức tạp, có nhiều giao dịch tiền sắc. Lúc đầu, cô còn có thể giữ mình, nhưng dần dần bị những tư tưởng xấu ăn mòn, bắt đầu coi cơ thể mình như một món hàng để bán.

Tuy nhiên, cô cũng thông minh, biết không thể tùy tiện bán mình, vì thế luôn chờ đợi cơ hội.

Cô chờ đến khi có người đồng ý trả giá sáu con số để cô "bồi" một vị tiên sinh bị hạ dược.

Vị tiên sinh ấy có diện mạo tuấn tú, thoạt nhìn gia thế không tầm thường, nguyên chủ rất vui vẻ phục vị, một đêm qua đi còn có chút luyến tiếc.

Tuy nhiên, họ chỉ quen biết có như vậy. Vị tiên sinh bị người tính kế, tuy không trách cô nhưng cũng không có thiện cảm, cho cô ít tiền rồi cắt đứt liên lạc.

Đêm đó, một người bị hạ dược, một người khác cũng là tay mới, biện pháp tránh thai không tốt, hai tháng sau, nguyên chủ phát hiện mình mang thai.

Ban đầu biết tin này, nguyên chủ rất sợ hãi, phản ứng đầu tiên là muốn phá thai, nhưng khi bình tĩnh lại, nhớ tới vị tiên sinh kia và những đoạn bộ phim đã xem, cô do dự.

Nếu sinh con ra, có thể gả vào hào môn, hoặc ít nhất cũng l.à.m t.ì.n.h nhân!

Cô không nghĩ đây là ý tưởng sai, ra khỏi bệnh viện liền làm thủ tục tạm nghỉ học, vừa dưỡng thai vừa tìm hiểu thông tin về người kia.

Thông tin không nhiều, cô chỉ biết bé họ Giang, là người thừa kế tập đoàn nào đó, giá trị cao, vẫn chưa lập gia đình!

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/ac-doc-nu-xung-duong-oa-ky-nu-phu-ac-doc-cham-soc-con/chuong-1.html.]

Nguyên chủ mơ mộng về việc gả vào hào môn, nhưng khi gần sinh, cô bị dội gáo nước lạnh.

Trên báo đưa tin một người mẫu sinh con riêng cho hào môn, muốn ép cưới nhưng bị giết!

Tin tức gây chấn động xã hội, nguyên chủ lúc ấy mang thai chín tháng, nghe tin liền sợ, cả đêm gặp ác mộng, hôm sau có dấu hiệu sinh non.

May mà cô đã đến bệnh viện từ tháng thứ tám, sinh con không gặp vấn đề gì lớn. Nhưng do bị tin tức dọa sợ, kế hoạch dùng con để bước vào hào môn tạm thời bị bỏ qua, không dám thử nữa.

Nhưng cuối cùng, nguyên chủ vẫn ôm hy vọng, đặt tên con theo họ Giang, mong một ngày con có thể nhận tổ quy tông, giúp cô hưởng vinh hoa.

Sinh con vì có mục đích, nên tình cảm với con không sâu. Mà trẻ sơ sinh thì cần sự chăm sóc, lại hay khóc, chỉ trong vài tháng, tình yêu của nguyên chủ dành cho con gần như cạn kiệt.

Nguyên chủ hưởng lợi từ việc buôn bán thân xác, lười tự lập, cảm thấy mình còn trẻ, xinh đẹp, không tìm được hào môn thì cũng tìm được người có tiền.

Hiện thực đã cho cô một cái tát mạnh. Không có mối quan hệ, việc tiếp cận người giàu không phải dễ dàng, dù có tiếp cận được, phần lớn đều là những người bốn năm mươi tuổi, hói đầu, bụng bia, miệng đầy mùi thuốc lá, con cái có khi còn lớn hơn cô.

Nguyên chủ đã từng tiếp xúc với một người tuấn tú như Giang tiên sinh, nên tiêu chuẩn đối với nửa kia của cô cũng cao hơn nhiều. Cô muốn người vừa giàu vừa đẹp, nhưng làm gì có chuyện dễ dàng như vậy? Người có tiền, có ngoại hình, sao phải để mắt đến cô?

Huống chi cô còn mang theo đứa con.

Cô không tự trách mình, mà đổ hết lỗi lên đứa con. Ngay từ đầu cô đã không có tình cảm với tiểu gia hỏa này, giờ càng chán ghét, thường xuyên đánh mắng, bỏ mặc con, không thèm để ý.

Lần này nguyên chủ tiếp tục tìm kiếm người giàu có nhưng không thành, trở về với tâm trạng bực bội, lần đầu tiên đánh con để trút giận. Đánh xong, cô bỏ mặc tiểu gia hỏa đang khóc thét, mà đi ngủ.

Trong giấc ngủ đó, linh hồn của cô đã bị thay thế bởi một người khác.

Thời gian trôi qua, ký ức càng rõ ràng, Trình Song thấy được nhiều đoạn ký ức của nguyên chủ trong mấy năm qua, càng xem càng cau mày.

Cô không thể tin được đó là cách một người mẹ đối xử với con mình - hoàn toàn thờ ơ, bỏ mặc khi đói khát, nóng lạnh, ngay cả khi sốt cao cũng không để ý, chỉ ném cho vài viên thuốc hạ sốt.

Trình Song tức giận muốn chết, hận không thể đánh nguyên chủ một trận, nhưng người đã không còn, cô đành tiếp nhận thân phận của nguyên chủ, có một đứa con trai trên danh nghĩa.

Nhớ tới đứa bé kia, Trình Song lại thở dài. Cô sống độc thân từ nhỏ, không có kinh nghiệm chăm sóc trẻ con, nhưng không thể nhìn đứa bé tự hủy hoại mình, đành phải gánh vác trách nhiệm.

Trong ký ức, đứa bé kia vẫn ở trong phòng khách. Trình Song mở mắt ra, đi dọc theo hành lang hẹp đến phòng khách.

Căn nhà này nguyên chủ thuê, rất nhỏ, chưa đến 50 mét vuông, trang trí cũng cũ kỹ.

Trình Song bước vào phòng khách, trong đó có một chiếc ghế sofa dơ bẩn, bên cạnh là một tiểu gia hỏa đang quỳ, nửa thân trên tựa vào ghế, đầu cứ gục xuống.

Đúng rồi, nguyên chủ sau khi đánh con, còn bắt nó quỳ để " suynghĩ lại".

Thật buồn cười, người đáng lẽ phải "suy nghĩ lại" thì lại bắt người khác " suy nghĩ lại".

Trình Song nghiến răng, lòng chán ghét nguyên chủ lại tăng thêm một tầng, cô bước nhanh đến bên ghế sofa, ngồi xổm xuống và bế tiểu gia hỏa lên.

Theo ký ức, đứa bé này năm nay đáng lẽ 4 tuổi, nhưng trông nhỏ và gầy hơn so với những tiểu gia hỏa khác, khuôn mặt ít thịt, quần áo cũ kỹ. Rõ ràng là cuối tháng 7, nhưng bé vẫn mặc một chiếc áo dài tay.

Tiểu gia hỏa ngủ không yên, mơ màng nói mớ.

Trình Song bế bé vào phòng, nghe thấy miệng bé mấp máy, tò mò lại gần lắng nghe.

“Mẹ ơi……”

Bình luận

54 bình luận

  • Sao nhớ mấy tập trước n9 đi tiệc mặc nguyên bộ trắng nhỉ, giờ lại chỉ mặc quần đen

    Thuy Tran 2 ngày trước · Trả lời

  • Truyện khá nhẹ nhàng dễ thương nhưng mà vẫn bị một số lỗi về cách dùng xưng hô cũng như cách dịch và chính tả. Mong ở truyện sau bên mình sẽ cải thiện thêm nha

    Bibo 1 tuần trước · Trả lời

  • Từ chương 8x truyện bị lỗi quá. Chữ mình bị thay bằng chữ tôi, đọc nghe kì kì. Tinh Tinh bị đổi giới tính luôn. Từ cậu bé chuyển thành cô bé. Bạn xem lại nhé

    Um-um 1 tuần trước · Trả lời

  • truyện đọc rất dễ thương, thank chủ nhà đã uppp

    ebe 1 tuần trước · Trả lời

  • mà sao người khác xưng tôi mà na9 lại xưng ta vậy ạ

    harimoto 1 tuần trước · Trả lời

  • xưng hô của mẹ na9 với na9 phải là mẹ con chứ nhỉ sao thấy toàn xưng hô ta con nghe xa cách cx có chỗ lỗi nx là mẹ na9 xưng ngươi nếu bn rảnh thì có thể sửa nha

    harimoto 1 tuần trước · Trả lời

    • 1 phần là vì mẹ con họ thực sự là xa cách. thứ hai là có thể gia tộc ngta giàu quá nên cách xưng hô kiểu quy củ quy tắc. Mình thấy nhà dịch đều dịch cho xưng hô "ngài" với người lớn trong nhà cả, ko chỉ riêng bà mẹ. Nếu muốn chuyển ngữ cho mượt thì phải cân nhắc nhìu yếu tố khác nữa, có thể nhà dịch phải nghiên cứu thêm, sẽ mất thời gian từ từ sửa dần. Mình thấy chữ "ngài" cũng tạm chấp nhận được. ko sao cả.

      Vick 1 tuần trước · Trả lời

    • Không phải đâu bạn. Tiếng Trung đại từ chỉ ngôi 1 chỉ có 我 /wǒ/, ngôi 2 nếu xưng bình thường là 你 /nǐ/, xưng kính trọng (như kiểu kính ngữ với người lớn tuổi hay người có chức vụ cao hơn)thì là 您/nín/ (là chữ nǐ mà có thêm bộ tâm ở dưới á). Cũng như tiếng anh chỉ có I vs you vậy, nên nếu chuyển ngữ về tiếng mình thì có thể uyển chuyển xưng mẹ - con cho phù hợp. Chứ chữ ngài thật ra là do phần mềm nó dịch theo cái từ kính ngữ đó, vì nó không phân biệt mình dùng cho ai. Mình thấy nhà dịch bị sót khá nhiều đại từ chưa sửa lại cho phù hợp. Có thể do sót lỗi hoặc chưa quen dùng từ theo ngữ cảnh.

      Belle Bell 1 tuần trước · Trả lời

  • Nhắn tin mà ad ghi nhầm thành nanh tin rồi

    Conmeobeo 1 tuần trước · Trả lời

  • tiếp đi sốp ơi, ngày vào web chục lần lun ớ

    Én nè 1 tuần trước · Trả lời

  • Huhu yêu chủ sốp qtqđ 😍 Truyện hay qaaaa

    Ngọc 1 tuần trước · Trả lời

  • Shop năng suất quá đi mất

    tnae🌿 1 tuần trước · Trả lời

Loading...