Chạm để tắt
Chạm để tắt

YÊU THẦM THÀNH THẬT - C11

Cập nhật lúc: 2024-07-27 10:06:31
Lượt xem: 2,839

14.

 

Tôi mở tài khoản của mình.

 

Bình luận khen ngợi mới nhất viết như thế này - - "Trầm Cận Bạch khẳng định yêu thầm Hạ Chi!!! Gia đình đồng ý thì hãy đẩy tôi lên top comment!"

 

“Đồng ý!!!”

 

“Chị em cố lên! Hai người bọn họ là thật, chỉ là còn chưa vượt khỏi tình trạng “trên tình bạn dưới tình yêu”mà thôi!”

 

Tôi kiềm chế khoé miệng muốn ngoác rộng ra thành biển Thái Bình Dương, cho mấy cái bình luận nghìn tim này một trái tim nhỏ.

 

Vào lúc này.

 

Trầm Cận Bạch đột nhiên tiến lại gần, hai tay chống ở hai bên thành ghế, vây tôi trong lòng: "Cậu cố ý tới tìm tớ là vì muốn chơi điện thoại?"

 

Tôi trở tay che màn hình lại.

 

Sợ hắn nhìn thấy bình luận vừa rồi.

 

Trên đỉnh đầu lại truyền đến tiếng cười ranh mãnh của hắn: "Tớ thấy được rồi, cậu tym bình luận kia chứ gì.”

 

Tim tôi đập nhanh hơn rồi lại nhanh hơn.

 

Rõ ràng người yêu thầm là tôi, có được không hả!

 

Tôi xoay người, cười ha ha: "Ha ha ha ha tớ chỉ thấy rất buồn cười, bọn họ đu thì đu đi, lại còn nói cậu yêu thầm tớ ha ha ha ha…”

 

“Cái này không buồn cười.” Trầm Cận Bạch thu lại nụ cười có chút hời hợt bên môi, sắc mặt bỗng nhiên trở nên nghiêm túc "Tất cả mọi người đều nhìn ra, cậu còn không có nhìn ra sao?"

 

Đầu óc tôi ong một tiếng, nổ tung như pháo hoa rực rỡ.

 

Hắn nói: "Trầm Cận Bạch quả thật yêu thầm Hạ Chi.”

 

Đôi mắt hắn chứa sự thuần túy sạch sẽ chân thành như thời thiếu niên, bộ dáng tỏ tình nghiêm túc trước nay chưa từng có, tình yêu giống như là nước biển dâng trào đầy ắp đổ ập vào người tôi.

 

“Anh thích em, Chi Chi.”

 

*Từ đây đổi xưng hô nha.

 

“Sao anh lại cướp lời thoại của em, hôm nay em tới tìm anh chính là vì chuyện này.”

 

Ánh mắt hắn bởi vì vui vẻ mà sáng rực lên, ý cười ngày càng nhiều.

 

"Vậy anh có thể rút lại những lời vừa rồi để em nói một lần không?"

 

“Không thể!”

 

"Bình thường lúc mắng anh miệng lưỡi rất lưu loát, hiện tại như thế nào lại im lặng vậy?"

 

Cánh tay mạnh mẽ của hắn luồn xuống đầu gối tôi, trực tiếp bế tôi lên, đi thẳng ra ngoài cửa.

 

“Vậy được, nếu em không nói anh sẽ ôm em đi dạo một vòng.”

 

Dưới sự uy h.i.ế.p của thế lực tà ác, tôi đỏ mặt: "Kỳ thật mấy năm ở nước ngoài, em thật sự rất nhớ anh, muốn mỗi ngày đều nhìn thấy anh, mỗi lần anh tới tìm em, em đều rất vui vẻ, còn có những bộ phim truyền hình điện ảnh anh diễn cơ bản em đều xem hai lần, cho nên, em…”

 

Ghé vào tai hắn nhẹ giọng nói: "Thích anh.”

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/yeu-tham-thanh-that/c11.html.]

Trầm Cận Bạch cười nhẹ nhàng khoan khoái, lại nói với tôi:

 

“Không nghe rõ.”

 

“Em thích anh.”

 

“Ai thích ai?”

 

“Hạ Chi thích Trầm Cận Bạch.”

 

"Thích anh thì có muốn hôn anh không?"

 

“Muốn......”

 

Bạn đang đọc truyện của nhà Cam edit. Chúc bae đọc truyện zui zẻ nhaaa 🍊.

Tôi nói xong bỗng nhiên dừng lại.

 

Ch tiệt, người này sao lại thâm sâu như vậy!

 

“Con trai, anh đừng có mà được voi đòi tiên......”

 

Hắn cúi người hôn lên môi tôi một cái.

 

Ấm áp.

 

Giật mình.

 

Trầm Cận Bạch đặt tôi ở trên bàn làm việc của hắn, bàn tay nâng hai má của tôi, đầu ngón tay nhẹ nhàng cọ: "Bạn trai hôn bạn gái, sao lại gọi là được voi đòi tiên?"

 

Tôi nhắm mắt lại.

 

Đôi môi ấm áp lại lần nữa phủ lên.

 

Làn váy của tôi quấn lấy chân hắn, giống như si mê.

 

Tôi không biết phải làm sao, tay nắm chặt lấy vạt áo hắn, lại bị hắn kéo ra, sau đó đặt lên trên lưng hắn, Trầm Cận Bạch có vẻ thành thạo hơn tôi nhiều.

 

Đang hôn, ngoài cửa đột nhiên có tiếng bước chân tới gần.

 

Là Tưởng Hiên.

 

Cậu ta vừa gào thét tên Trầm Cận Bạch vừa đi về phía phòng ngủ.

 

Tôi vội vàng từ trên bàn học nhảy xuống, không cẩn thận đụng phải mô hình bảo bối của Trầm Cận Bạch ở bên cạnh, rơi lộp bộp xuống đất.

 

Lúc Tưởng Hiên đi vào, sửng sốt hỏi:

 

"Ban ngày ban mặt hai người đóng cửa làm gì?"

 

Tôi mím môi.

 

Trầm Cận Bạch: "Cậu nói xem?

 

“Có gian tình! Nhất định có gian tình!”

 

Cậu ta vừa nói vừa nhanh chóng rời khỏi phòng, đóng cửa lại.

 

 

 

Loading...