Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Yêu đương mù quáng - 3

Cập nhật lúc: 2024-08-30 14:39:56
Lượt xem: 536

Lâm Na không dám thừa nhận chính mình đã làm chuyện trái với lương tâm, chỉ có thể uất ức nuốt cục tức này xuống.

Nhưng cô ta không muốn cứ vậy mà bỏ qua, khăng khăng lôi chuyện của tôi và Lưu Khoát ra để dây dưa.

“Nếu như cô thiếu đàn ông thì tự mình đi tìm đi, đừng có ở đây chen vào giữa chúng tôi làm tiểu tam nữa. Chia rẽ người khác đối với cô có lợi ích gì?"

"Những lời này của cô thật khó nghe. Tôi bỏ tiền mời cô uống cà phê, đã không nhận được lời cảm ơn thì thôi, lại còn phải nghe vợ chồng cô thi nhau phàn nàn, tôi cũng mệt c..hết đi được."

Lâm Na rất đa nghi đối với chuyện tình cảm, tất nhiên nghe tôi nói vậy sẽ bám lấy dò hỏi chi tiết cuộc nói chuyện giữa tôi và Lưu Khoát.

"Anh ấy đã nói gì với cô rồi?" Cô ta bước một bước vào trong ngưỡng cửa và nắm chặt lấy cánh tay tôi, hai mắt gần như muốn lồi ra ngoài.

“Thật ra cũng không có gì, anh ta cũng không cho tôi nói đâu." Tôi cố ý ra vẻ bí mật, không chịu nói cho rõ ràng, điều này càng làm Lâm Na thêm hiếu kỳ.

Cô ta gấp đến độ giậm chân bình bịch, nhất định muốn biết chuyện riêng tư của chồng mình.

“Được rồi, nể tình cả hai chúng ta đều là phụ nữ, tôi sẽ nói nhỏ cho cô biết, nhưng cô tuyệt đối không được nói với chồng cô là tôi nói cho cô biết.”

Cô ta điên cuồng gật đầu, hai tai vểnh lên, sợ bỏ sót mất lời nào.

“Anh ta nói cô đã thay đổi, không giống như lúc trước vừa gầy vừa xinh đẹp. Mỗi ngày anh ta đối với cô đều không còn hứng thú nữa." Tôi quan sát sự thay đổi biểu cảm trên khuôn mặt Lâm Na, và đưa ra lời khuyên kịp thời: "Có đôi khi không thể trách người đàn ông nhìn ngang nhìn dọc, mà hãy tìm nguyên nhân ở chỗ mình thì hơn.”

Mặt Lâm Na trở nên tím tái, hai lỗ mũi đóng mở thở hổn hển.

“Hàng ngày tôi dậy từ năm giờ sáng để làm bữa sáng cho anh ấy và dọn dẹp nhà cửa. Tôi tự tay giặt từng bộ quần áo cho anh ấy, tự tay lựa chọn từng hạt gạo hàng ngày anh ấy ăn, đảm bảo từ số lượng đến chất lượng. Tôi có thể có lỗi gì cơ chứ?”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/yeu-duong-mu-quang/3.html.]

"Đúng vậy, tôi nghe thì thấy không phải nguyên nhân là ở chỗ cô. Vậy vấn đề đến cùng là lỗi của ai đây?"

4

Đến đêm, nhà bên cạnh nổ ra một cuộc cãi vã nảy lửa, kèm theo tiếng ném đồ vật và tiếng phụ nữ la hét. Trải qua chuyện lần này, chắc hẳn Lâm Na đã nhận rõ bộ mặt thật của Lưu Khoát.

Nếu không như vậy, một người sẵn sàng chiến đấu, người kia sẵn sàng chịu đau khổ, Lâm Na cứ mãi đắm chìm trong mối quan hệ bệnh hoạn này và sẽ không thể tự giải thoát.

Vậy oán hận vì bị đánh nên đổ lên đầu ai chịu trách nhiệm đây? Tất nhiên là tôi rồi, người bị oan ức lớn nhất.

Rút kinh nghiệm lần trước, lần này cô ta chọn chiến thuật chiến đấu vòng vo để tránh đối đầu trực tiếp với tôi, kẻo chủ đề lại bị kéo đi lạc hướng. Cô ta có mặt ở khắp nơi để buôn chuyện, nói xấu tôi.

“Ngày nào cũng ăn mặc lộng lẫy, lại còn hở hang. Không thấy cô ta làm công việc gì đứng đắn cả, không biết tiền từ đâu mà ra nữa?"

Tất cả mọi người đều là những người rảnh rỗi, không có việc gì làm nên đến đây tìm niềm vui, lời của cô ta vừa nói, phía sau liền có người tiếp lời.

“Chắc là được người ta bao nuôi rồi? Tôi đã gặp cô ta ở chung cư vài lần, trang điểm đậm lắm, nhìn đã biết không phải người đứng đắn.”

5

🌺🌺🌺 Hi, Chào mừng bạn ghé kênh của Nhân Trí tại monkey.vn
Chúc các bạn có thời gian đọc truyện vui vẻ, à mà vui ko nỗi vì truyện chỗ chúng mình đa phần toàn là truyện đọc tức ấm ách thôi 😂😂😂
Nếu được, hãy cho chúng mình xin 1 bình luận để review và động viên team nha. Cảm ơn bạn 🌺🌺🌺]

Kết quả của sự chờ đợi là Lâm Na đã đăng "Những việc làm vẻ vang" của tôi lên bảng thông báo của khu chung cư. Cô ta, dưới góc nhìn của một người vợ đáng thương, khóc lóc kể lể giải thích cho mọi người những "hành vi xấu" của tôi.

“Tôi hiểu sự khó khăn của cuộc sống độc thân không có ai chăm sóc, nhưng cô ấy không thể lúc nào cũng quấy rầy chồng tôi như vậy được chứ?”

Lâm Na quả thật đã học được tinh túy của nghệ thuật trà xanh. Bề ngoài ra vẻ khéo léo, ân cần hiểu được lòng người, kì thực lại dùng hành vi của tôi làm nổi bật lên sự lương thiện của cô ta.

“Cô ấy rõ ràng đã quyến rũ chồng tôi nhưng may mà chồng tôi không mắc câu. Sau lưng còn mắng cô ấy là người không biết xấu hổ, tôi vẫn giúp cô ấy bao biện và nói những lời thông cảm.”

“Đều là hàng xóm láng giềng, nếu có thể hòa hợp, ai lại muốn gây bất hòa với nhau cơ chứ. Tôi cũng là bị ép đến không còn biện pháp nào khác, mới phải dùng đến cách thức này để vạch ra ranh giới rõ ràng với hàng xóm của mình. Hy vọng sau này cô ấy sẽ không quấy rầy cuộc sống của tôi và chồng tôi nữa.”

Bên cạnh đó còn có người đứng ra bổ sung lên tiếng, tôi tập trung nhìn, hóa ra là một trong những người ngày đó bị tôi chỉ trích.

“Cô đừng khóc nữa." Cô ta giúp Lâm Na lau nước mắt, tức giận mắng: "Có những người sinh ra đã hèn hạ, cuộc sống của mình không ra gì nhưng lại không đành lòng nhìn người khác sống tốt hơn mình.”

"Nói hay lắm!" tôi đứng trong đám đông vỗ tay.

Ngày hôm qua, tôi tình cờ bắt gặp cô ta cùng mẹ chồng túm tóc ẩu đả lẫn nhau, đứa con trai cô ta ngậm đắng nuốt cay nuôi lớn còn vào hùa theo bà nội. Vào thời điểm quan trọng đó, người đàn ông của cô ta lựa chọn trốn tránh, nép trong hành lang không hề lên tiếng.

Loading...