Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Xuyên Về Thập Niên 70, Xuyên Thành Tiểu Pháo Hôi Ngược Tra Làm Giàu - Chương 950

Cập nhật lúc: 2024-10-22 11:11:54
Lượt xem: 1

Buổi sáng Đường Niệm Niệm đã đi hứng hai bình nước sôi, còn thuận tiện đến nhà ăn gọi bữa sáng, một phần cháo trắng, ba cái bánh rán, ba cái bánh bao, mang về ký túc xá ăn.

Cô là người dậy sớm nhất trong túc xá, chờ đến lúc cô trở về, năm người khác mới lục đục thức dậy, vẫn đang rửa mặt.

"Uyển Hoa, chị đừng dùng nước lạnh rửa, dùng nước nóng của em nè."

Viên Hồng Mai nghiêng bình nước nóng của cô đổ nước nóng vào trong chậu cho Ngô Uyển Hoa.

"Cảm ơn."

Ngô Uyển Hoa ngượng ngùng nói cảm ơn, rửa mặt xong thì cô ấy ra ngoài, sau đó không về ký túc xá nữa.

Trong lòng Viên Hồng Mai hiểu, trợ cấp sinh hoạt của trường học còn chưa phát, khẳng định trên người Ngô Uyển Hoa không có tiền, ngay cả nước sôi cũng không mua được.

"Tôi đến phòng học trước, tám giờ tập hợp ở phòng học, mọi người đừng quên!"

Viên Hồng Mai nhắc mọi người một tiếng, sau đó cầm hai cái bánh bao thừa định ra cửa, Đường Niệm Niệm gọi cô ấy lại: "Em gọi hơi nhiều đồ ăn, chị Hồng Mai lúc chị ra ngoài thuận tiện giúp em vứt đi!"

Cô đem hai cái khô dầu dùng giấy bọc, đưa tới.

Mắt Viên Hồng Mai lấp lóe, nhận bánh rán, cười nói: "Được rồi."

"Bánh rán ngon vậy mà bỏ hết, thật lãng phí, Niệm Niệm sau này em gọi ít thôi!”

Vẻ mặt Đồng Hiểu Phương tiếc hùi hụi, còn có chút bất mãn với Đường Niệm Niệm, sao có thể lãng phí thức ăn được!

"Được!"

Đường Niệm Niệm dễ tính đồng ý.

"Hiểu Phương ăn nhanh lên, còn không ăn nữa sẽ trễ!" Tôn Đông Tú nhắc nhở một câu, dời đi lực chú ý của Đồng Hiểu Phương.

Viên Hồng Mai cầm bánh rán và bánh bao ra cửa, tìm được Ngô Uyển Hoa tại lầu dạy học gần vườn hoa, lấy ra bánh bao và bánh rán còn nóng hổi từ bên trong áo khoác, đưa cho cô ấy và nói: "Em với Tiểu Đường đều gọi dư, mấy cái này bọn em chưa hề ăn, chị giúp đỡ giải quyết hết đi, tránh cho lãng phí thức ăn!"

Thật ra là Ngô Uyển Hoa cố ý đi ra ngoài, trên người cô ấy chỉ còn năm hào, muốn giữ lại chuẩn bị cho bất cứ tình huống có thể xảy ra, hiện tại cô ấy chưa đói lắm, cho nên không có ý định sử dụng năm hào này.

Cô ấy nhìn thức ăn trên tay Viên Hồng Mai, trong lòng rất cảm động, nhưng cũng cảm thấy có chút khó chịu. Cô ấy không muốn được người ta thương hại, như thế khiến cô ấy cảm thấy mình rất vô dụng.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/xuyen-ve-thap-nien-70-xuyen-thanh-tieu-phao-hoi-nguoc-tra-lam-giau/chuong-950.html.]

"Ăn đi, không có ai thuận buồm xuôi gió cả một đời, kiểu gì cũng sẽ gặp phải vấp ngã, cắn răng chịu đựng là ổn."

Viên Hồng Mai nhét thức ăn vào tay cô ấy, dịu giọng an ủi.

"Cảm ơn."

Ngô Uyển Hoa cúi đầu xuống, giọng nói nghẹn ngào, cô ấy mở tờ báo ra, mùi thơm của bánh rán và bánh bao tản ra.

Cô ấy cắn từng miếng, mùi thơm của thức ăn khiến con tim cô ấy ấm áp, cũng làm cho cô ấy càng có lòng tin với tương lai.

Cô ấy nhất định có thể trở nên xuất chúng, nhất định có thể giành lại hai đứa bé!

"Cảm ơn cái gì, chúng ta có thể sống chung một phòng ký túc xá, là duyên phận khó có được, sau này sẽ là chị em, ai cũng sẽ có thời điểm khó khăn, đã biết thì nhất định phải đưa tay ra giúp một tay, về sau em có khó khăn, nhất định chị cũng sẽ không ngồi yên đứng nhìn, đúng không?"

"Đương nhiên, có điều chị sẽ không có cơ hội đó."

Ngô Uyển Hoa cười, cô ấy hi vọng các chị em chung phòng ký túc xá đều có thể thuận lợi tiến bước, đừng nhiều thăng trầm giống như cô ấy, chịu đủ cực khổ tra tấn.

"Ha ha, chuyện tương lai ai biết được. Đi! Chúng ta vào phòng học!"

Viên Hồng Mai cười cởi mở, nắm tay cô ấy đi lên phòng học.

Dưới lầu đụng mặt với mấy người Đường Niệm Niệm, Ngô Uyển Hoa đi đến bên người Đường Niệm Niệm, nhẹ giọng nói: "Cảm ơn!"

"Đừng khách khí."

Đường Niệm Niệm cong môi, có ấn tượng tốt hơn mấy phần với Viên Hồng Mai.

Tâm trạng của cô rất tốt, năm bạn cùng phòng đều là người bình thường, không hề có ai là người xấu nết, cuộc sống đại học bốn năm tương lai, hẳn là có thể trải qua vui vẻ.

Chỉ có điều tâm trạng tốt đẹp của cô, khi nhìn thấy cố vấn học tập của lớp thì đã biến mất.

"Các bạn sinh viên, tôi là cố vấn học tập của các bạn, Nghê Quân Lan!"

Nghê Quân Lan viết tên của cô ta trên bảng đen, hôm nay cô ta cố ý khoác lên người chiếc áo bành tô màu nâu nhạt, còn cắt mái tóc dài thành mái tóc ngắn ngang tai, trông có vẻ chín chắn hơn không ít.

Đường Niệm Niệm nhếch miệng, cũng không phải cô sợ Nghê Quân Lan, chỉ là vừa nghĩ tới về sau phải gọi người phụ nữ này là cô Nghê, trong lòng cô liền thấy khó chịu.

Loading...