Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Xuyên Về Thập Niên 70, Xuyên Thành Tiểu Pháo Hôi Ngược Tra Làm Giàu - Chương 905

Cập nhật lúc: 2024-10-22 06:07:51
Lượt xem: 1

"Chồng của Hà Vọng Đệ là tiểu đoàn trưởng, tiền lương mỗi tháng cũng không thấp, sao sống cuộc sống bủn xỉn vậy." Thím Trương không hiểu.

"Cô không biết, Hà Vọng Đệ không sinh con trai, chồng cô ta nói về sau cần nhờ cháu trai dưỡng lão, hơn phân nửa tiền lương toàn gửi về nhà nuôi cháu trai." Bà cụ Đường nhếch môi, vẻ mặt xem thường.

Bà cụ cảm thấy chồng của Hà Vọng Đệ là ngu như heo, ngay cả con trai ruột còn chưa chắc đáng tin, đồ con lợn này thế mà còn muốn trông cậy vào cháu trai dưỡng lão, đồ ngu xuẩn đến không có thuốc chữa!

"Thật ngu, cháu trai cũng đâu phải cha mẹ đã chết, cha mẹ ruột mình không nuôi, đi nuôi chú?"

Thím Trương chế giễu luôn miệng, lại chỉ tiếc rèn sắt không thành thép mắng: "Hà Vọng Đệ cũng ngu, thế mà đồng ý."

"Cô ta vốn ngu mà, đối xử với con gái ruột cũng không tốt, mỗi ngày không phải mắng thì là đánh, con cái nuôi được cũng không có gia giáo." Bà cụ Đường chướng mắt cả gia đình này.

"Bốn đứa con gái đó vừa tham ăn lại lười làm, giống y chang Hà Vọng Đệ. Cô ta quá ngu. Trông cậy vào cháu trai, còn không bằng nuôi dưỡng tử tế bốn đứa con gái!”

Ý nghĩ của thím Trương tiến bộ hơn rất nhiều người nông thôn hiện tại, bởi vì bản thân bà ấy cũng không sinh được con trai mới bị mẹ chồng ác ôn làm khó dễ, bất đắc dĩ phải làm bảo mẫu.

"Chồng của con là người thành thật, đối xử với con gái rất tốt, biết con với con gái bị ức h.i.ế.p nên đã dẫn theo bọn con dọn ra riêng. Ôi, lúc ấy một túp lều cỏ tranh đã dựng lên, một cái giường đệm chăn ộp ẹp, hai cái chén bể, một cái túi hạt cao lương chính là toàn bộ gia sản."

Thím Trương thở dài, con mắt cũng đỏ lên.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/xuyen-ve-thap-nien-70-xuyen-thanh-tieu-phao-hoi-nguoc-tra-lam-giau/chuong-905.html.]

"Hiện tại hai người đã hết khổ rồi, con gái học giỏi, còn xây nhà mới, cũng được xem đứng nhất trong thôn rồi." Bà cụ Đường an ủi.

"Đúng thế, nhà trưởng thôn còn không khí phái bằng nhà con, hừ, anh chồng không biết xấu hổ, còn có cha mẹ chồng của con còn muốn ăn tới tuyệt hậu nhà tôi, nói con gái sớm muộn phải gả ra ngoài, về sau vẫn phải dựa vào cháu trai, bảo chúng con tặng nhà mới cho cháu trai kết hôn ở. Phụt! Không biết xấu hổ!"

Thím Trương cắn răng nghiến lợi mắng, còn nói: "Con gái con mười tám rồi, nó giống con, có tính tình cương liệt, ngày đó nó quơ cái đòn gánh chặn ở cửa, không cho bác trai với ông bà nội vào nhà, còn nói về sau chồng nó sẽ đến cửa, dưỡng lão cho cha mẹ!"

"Con gái cô có tiền đồ, con gái thì phải kiên cường, yếu mềm sẽ bị người ta bắt nạt!"

Bà cụ Đường tán thưởng giơ ngón tay cái lên, bà ấy thích các cô gái có tính tình vui vẻ, kiên cường, cho nên trong hai cô con dâu, bà ấy càng ưa thích con dâu hai chút, vợ con con trai cả mỗi ngày khóc sướt mướt, bà ấy nhìn là thấy phiền.

"Con gái con, cha nó là người thành thật, mấy năm đó con không ở nhà, không ai che chở hai đứa trẻ, con gái lớn cũng vì thế nuôi dưỡng được tính tình kiên cường, là con có lỗi với bọn họ."

Thím Trương dụi mắt một cái, bà ấy để con gái chịu thiệt, nhưng bà ấy không hối hận.

Nếu không đi làm bảo mẫu, nhà bà ấy hiện tại còn đang ở túp lều, gặm bánh bao ngọt hạt làm từ cao lương rồi, làm gì có gạch xanh nhà ngói ở, nào có bánh bao làm từ bột mì ăn? Hai đứa con gái cũng không có tiền học hành.

"Cha mẹ che chở con cái yếu đuối, không có cha mẹ che chở mới có thể kiên cường, đây là chuyện tốt, phúc của cô còn đang phía sau!" Bà cụ Đường an ủi.

"Con cũng nghĩ như vậy, con gái con học giỏi, hiện tại làm giáo viên dạy thay trong trường tiểu học ở thôn, rất nhiều người tới cửa làm mai, nhưng tôi không có đồng ý. Nếu là trước kia, con khẳng định sẽ chọn điều kiện gia đình tốt đồng ý, hiện tại con muốn cho hai đứa con gái học lên đại học, sau này làm người trong thành phố!"

Thím Trương đã có cái nhìn cao xa hơn với tương lai của hai đứa con gái, trước kia bà ấy chỉ nghĩ tìm một chàng trai có gia đình điều kiện tốt ở trong trấn, hiện tại bà ấy không ham nữa.

Loading...