Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Xuyên Về Cổ Đại Làm Nông - Chương 254

Cập nhật lúc: 2024-10-10 22:35:39
Lượt xem: 57

Nàng bĩu môi, mùi ở trên đầu ngay cả bản thân nàng còn có chút không chịu được, đừng nói đến Bách Thủ ngày ngày ngủ bên cạnh nàng.

Nhưng Bách Thủ không ngần ngại chút nào: “Thế có là gì, nông dân chúng ta ai có thể tắm rửa mỗi ngày chứ, người ai mà không có chút mùi mồ hôi, mỗi ngày ta làm việc trên người ra không ít mồ hôi, còn sợ ban đêm làm ngạt nàng và con đấy!”

Sau đó Loan Loan không nhắc lại chuyện gội đầu nữa, gắng gượng kiên trì tới đầy tháng.

Trong nhà thêm một thành viên là một việc vui lớn, mỗi ngày Bách Thủ vội vội vàng vàng ở ngoài nhưng nụ cười trên mặt chưa bao giờ tắt, làm việc còn hăng say hơn thường ngày. Vì muốn nhanh chóng bồi bổ thật tốt cho thân thể Loan Loan, nên mỗi ngày hắn đều hầm canh gà, trong nhà không có gà thì đi chợ mua, không hề tiếc bạc. Sáng sớm còn phải luộc bốn quả trứng gà.

Loan Loan cũng có đủ sữa, nhưng mỗi ngày đều phải ăn trứng gà rồi canh gà, thế cho nên về sau vừa ngửi thấy mùi canh gà là nàng đã muốn ói.

Mặc dù mỗi ngày nàng ăn nhiều, nhưng con nàng mỗi lần b.ú cũng không được nhiều lắm, nên nàng phải cho thằng bé b.ú nhiều đợt, ban đêm phải thức dậy nhiều lần. Nàng vốn cũng không phải là người ngủ say giấc, vì thế thường xuyên tỉnh lại lúc nửa đêm để cho con bú, rồi sau khi nằm xuống lại trằn trọc một lúc lâu, đợi đến lúc vừa có chút buồn ngủ thì con lại quấy khóc. Ban ngày mặc dù nàng ngủ bù được một chút, nhưng sinh lý tuần hoàn lại sai giờ, cho nên, cũng gầy hơn chút ít.

Mà kể từ sau khi nàng sinh con, Lai Sinh cũng không ngày ngày chạy ra ngoài nữa, lúc không có chuyện gì thì hắn lại nằm úp sấp bên giường nhìn chằm chằm vào đứa bé đang ngủ, một lát lại sờ sờ vào mặt của đứa bé, một lát lại sờ sờ vào tay nhỏ của bé, khá tò mò hỏi Loan Loan: “Ngày nào đệ cũng nhìn nó, vì sao nó cứ nhắm mắt mãi vậy? Cũng không nhìn đệ lấy một cái?” Sau lại đã cảm thấy không có gì thú vị.

Theo thời gian trôi qua, đứa bé trừ ngủ, còn có thể mở tròn mắt nhìn đông nhìn tây, bàn tay bàn chân nhỏ bé thỉnh thoảng quơ loạn xạ. Lai Sinh lại hiếu kỳ, mấy ngày sau, thấy đứa bé trừ như vậy thì cũng không có phản ứng khác, trêu chọc nó, nó cũng không phản ứng nhiều, hầu hết thời gian vẫn là ngủ, nên hắn lại bắt đầu cảm thấy không thú vị .

Có điều, lúc Bách Thủ đi ra ngoài để hắn ở nhà, hắn cũng sẽ không lặng lẽ chuồn đi giống như trước, cho dù không chơi đùa với đứa bé, hắn cũng chơi ở trong sân, có đôi khi mấy đứa trẻ con đám Nguyên Bảo tới gọi hắn, hắn cũng nghiêm túc nói: “Ca ta đi ra ngoài rồi, ta phải ở nhà chăm Hán Nhi cùng chị dâu.”

Trước kia Bách Thủ sống rất cực khổ, từ khi có Loan Loan mới bắt đầu từ từ tốt hơn, mới từ từ cảm nhận được sự ấm áp của gia đình, hắn rất muốn có một gia đình thuộc về mình, có vợ, có con trai con gái, yêu thương nhau.

Bây giờ cuối cùng hắn cũng có con trai, trong lòng Bách Thủ vừa vui mừng lại vừa cảm động, hắn quyết định tiệc rượu đầy tháng của con nhất định phải làm lớn. Loan Loan còn chưa qua tháng, hắn đã bắt đầu chuẩn bị, tỉ mỉ nghiên cứu ngày đãi tiệc phải làm những món gì, vừa ngon lại vừa tiết kiệm.

Bởi vì số bạc này bọn họ cũng không dễ mà kiếm được!

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/xuyen-ve-co-dai-lam-nong/chuong-254.html.]

Hắn suy nghĩ kỹ lúc ban ngày, sau đó ban đêm hắn sẽ nói suy nghĩ của mình cho Loan Loan, Loan Loan nói tất cả do hắn quyết định là được.

Sau đó hắn lại thấy nhà giàu người ta đều đánh khóa trường mệnh cho trẻ con từ nhỏ, ý là phù hộ đứa trẻ lớn lên bình an, khỏe mạnh. Thế là lập tức cũng có ý định này.

Loan Loan cười hắn: “Người ta là nhà giàu, nông dân chúng ta không thịnh hành chuyện đó. Vả lại, con hãy còn nhỏ như vậy, chàng làm xong thằng bé cũng không đeo được. Sau này hãy nói đi!”

Mắt thấy sắp sang tháng, Bách Thủ bèn đi chợ mua sắm những đồ cần thiết, sau lại đến quán rượu một lần, Dư chưởng quỹ tìm được hắn, rồi nói cho hắn một chút tin tức về Âu Dương gia mà mình đã thăm dò được.

Sau khi nghe xong lời Dư chưởng quỹ nói, mua đủ đồ thì Bách Thủ đánh xe trâu nhanh chóng về thôn, tiếp đó nói chuyện này cho Loan Loan.

Công khai âm thầm hỏi thăm được từ trong miệng nô bộc của Âu Dương gia, Lai Sinh quả thật là con của Âu Dương lão gia. Lẽ ra cha đi tìm con là chuyện bình thường, nhưng mấy năm trước Âu Dương lão gia đã biết rõ sự tồn tại của Lai Sinh, khi đó cũng không muốn đón hắn trở về, vậy hiện tại là vì sao?

Lại hỏi thăm thêm một hồi, rốt cục mới từ Âu Dương lão thái gia biết được một chút dấu vết. Âu Dương lão thái gia hiện đã bảy mươi, lúc tuổi còn trẻ vào nam ra bắc, mấy năm trước thì ốm một lần, dường như ông cũng biết mệnh mình không lâu, nhưng gia nghiệp lớn như vậy phải xử lý như thế nào?

Âu Dương lão thái gia có ba con trai, Âu Dương lão gia là con trai lớn, lẽ ra gia nghiệp này hẳn là giao cho con trai lớn tiếp quản, nhưng Âu Dương lão thái gia xưa nay cho là Âu Dương lão gia không có thiên phú buôn bán bằng hai đệ đệ, hơn nữa ông lại cưng chiều đứa con trai nhỏ.

Nhưng tổ chế lại có quy định, hơn nữa ba con trai đều có thê thiếp, không biết Âu Dương gia đã tạo nghiệt gì, mà tất cả đều là sinh con gái, sau đó ông lại hạ lệnh, ai có thể sinh được con trai trước thì sẽ được tiếp nhận vị trí gia chủ.

Âu Dương lão gia đã hơn năm mươi tuổi, tuy có kiều thê, nhưng hắn lực bất tòng tâm, trong lòng có chút không phục với quyết định này của cha. Sau đó trong lúc vô tình nghĩ đến sự tồn tại của Lai Sinh, lúc này mới cho người để ý Lai Sinh.

Thông qua quan sát, hắn hiểu được mặc dù đầu óc Lai Sinh không linh hoạt, nhưng Lai Sinh sức lớn, làm việc thì cũng bình thường như ai, nên trong lòng bèn cân nhắc một phen, lúc này mới sai quản gia của hắn là Âu Dương Chất tới tìm Lai Sinh.

Loan Loan nghe xong vừa cảm thấy ngạc nhiên vừa cảm thấy nghi ngờ, nói như thế thì cuộc sống sau khi Lai Sinh trở về còn không biết xấu hay tốt. Nghĩ lại, lời Âu Dương Chất nói hôm đó quả thật có chỗ không đúng.

Chắc hẳn năm đó Âu Dương lão gia căn bản không thực sự đi tìm hai mẹ con Lai Sinh, Lai Sinh có cha như vậy, Loan Loan càng thêm lo lắng cho cuộc sống sau này của hắn.

Loading...