Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Xuyên Vào Thế Giới Mới, Làm Giàu Không Cần Lo Nghĩ - Chương 916

Cập nhật lúc: 2024-10-17 21:49:51
Lượt xem: 5

Mẹ Lý gật đầu cười, cũng cảm thấy vui mừng thay hai người trẻ tuổi, sau đó nhớ ra gì đó, có hơi xin lỗi nói: “Vốn định đến sớm một chút. Nhưng trong nhà có họ hàng tổ chức hôn lễ cho con trai, còn nói lời hung hãn với chú Lý của cháu, không tham gia chính là không nể mặt. Khiến cho chú của cháu không còn cách nào, chỉ có thể tới muộn hai ngày, cứ thế lại bỏ lỡ mất hôn sự của Tiểu Vãn.”

Lâm Ngọc Trúc cười: “Thím, Hướng Vãn sẽ không để bụng đâu.”

DTV

“Ừ.” Mẹ Lý gật đầu cười.

Mấy người lại trò chuyện một lúc, Lâm Ngọc Trúc liền mời mọi người cùng tới chỗ mẹ Lâm, cùng nhau tụ họp.

Mẹ Lý và cha Lý có chút ngại ngùng, không muốn đi cho lắm.

Lâm Ngọc Trúc cười mỉm nói: “Thím, mẹ cháu đặc biệt mời chú thím qua đấy ạ, chú thím mà không đi, há chẳng phải không nể mặt hay sao.”

Mẹ Lý nghe mà ngẩn ra, sau đó chỉ vào Lâm Ngọc Trúc cười nói: “Đều đi làm rồi, mà tính cách nghịch ngợm này vẫn không đổi.”

Lâm Ngọc Trúc cười hì hì: “Không dễ thay đổi.”

Mẹ Lâm và mẹ Lý cùng với cha Lý cũng quen biết nhau, trong phòng ngoại trừ cha Lâm ra, cơ bản đều là người quen.

Lâm Ngọc Trúc chuyên môn giới thiệu cho cha Lâm một chút.

Sau khi mọi người ngồi xuống, Lâm Ngọc Trúc và Vương Tiểu Mai vây quanh Lý Hướng Vãn đưa mắt ra hiệu.

Thần sắc vô cùng bỡn cợt.

Vẻ mặt Lý Hướng Vãn chứa vài phần kiều mị, người có vẻ càng yêu diễm hơn.

Nhân lúc người lớn không chú ý, Lý Hướng Vãn quở trách Lâm Ngọc Trúc: “Ba mươi năm hà đông, ba mươi năm hà tây[1], cô còn chưa kết hôn đâu.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/xuyen-vao-the-gioi-moi-lam-giau-khong-can-lo-nghi/chuong-916.html.]

[1]Là ngạn ngữ Trung Quốc, nói về con sông Hoàng Hà có chu kỳ 60 năm, cứ 30 năm đổi hướng một lần, hiện giờ có ý nói sự đời thay đổi, chưa biết trước được điều gì.

Lâm Ngọc Trúc nhếch môi cười: “Hừ, tôi đây ai cũng có thể đùa giỡn hay sao.”

Lý Hướng Vãn và Vương Tiểu Mai: ....

Thẩm Bác Quận tay nắm thành quyền, để ở bên môi nhẹ giọng cười, nhìn Lý Hướng Bắc xuân phong đắc ý, trong lòng thấy rất hâm mộ.

Thầm nói: chờ thêm mấy tháng nữa, anh cũng là người có vợ rồi.

Sau khi tham gia hôn lễ của Lý Hướng Vãn và Lý Hướng Bắc, Mã Đức Tài và Lâm Lập Dương ở chưa tới hai ngày lại xuống phía nam tiếp.

Lâm Ngọc Trúc nhìn bụng của Dương Liễu, càng thêm lo lắng, bèn nói với Dương Liễu: “Có thể thấy em không còn bao lâu nữa đâu, hay là để Lập Dương nghỉ một thời gian, chuyên tâm ở lại bên cạnh em nhé?”

Dương Liễu lắc đầu, không đồng ý nói: “Chị, anh ấy nghỉ rồi sẽ để lỡ không ít tiền, bọn em không nỡ. Dù sao anh ấy với Đức Tài cũng làm cùng nhau, không thể cái gì cũng để cho một mình người ta bận bịu được. Bọn em đã bàn bạc xong rồi, chờ hai tuần trước khi sinh lại nghỉ để ở bên em.”

Lâm Ngọc Trúc nghe thấy hai vợ chồng người ta đã bàn bạc xong, cũng không nói gì nữa, gật đầu nói: “Hay là như vậy, chị tạm thời chuyển qua đây, để giúp đỡ một phen nhé.”

Từ xưa đến nay mẹ chồng nàng dâu, em dâu chị chồng khó ở chung, lúc trước Lâm Ngọc Trúc không tới là sợ phương diện nào đó không chú ý, dẫn tới mâu thuẫn.

Hiện giờ bụng của Dương Liễu càng ngày càng to, cha Lâm và mẹ Lâm chung quy không phải người bản địa, tuổi tác lớn rồi, năng lực phản ứng có hạn, cô ở bên cạnh để đề phòng vạn nhất.

Dương Liễu nghe xong lời này, trong lòng cảm động, hỏi: “Liệu có phiền phức quá không ạ?”

Lâm Ngọc Trúc lắc đầu, cực kì tiêu sái nói: “Chị độc thân một mình, ở đâu chả thế.”

Thẩm Bác Quận: ...

Loading...