Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Xuyên Vào Thế Giới Mới, Làm Giàu Không Cần Lo Nghĩ - Chương 665

Cập nhật lúc: 2024-10-14 20:49:15
Lượt xem: 13

Vừa nghe nhắc tới mua nhà là hai mắt của Lâm Ngọc Trúc đã sáng rực lên, l.i.ế.m môi một cái, gương mặt mê mẩn.

Nhưng suy nghĩ một lát rồi thở dài, bây giờ Lý Hướng Vãn không thiếu tiền nhưng cũng không phải là muốn mua bao nhiêu thì mua bấy nhiêu.

Lúc này mà muốn mua một căn tứ hợp viện có cửa và sân riêng thì quả thật rất khó.

Không ai bán.

Nhưng số mệnh của nữ chính Lý Hướng Vãn này khiến Lâm Ngọc Trúc lực bất tòng tâm.

Dùng hai tay chống cằm, không hài lòng nói: "Tôi cũng muốn mua một căn nhà ở Kinh Đô, tôi không hề muốn nó phải là một chỗ lớn như biệt thự hay gì đó. Nếu mà mua được một căn nhà hai gian như của các quan viên thời cổ đại thì tốt biết bao."

Lý Hướng Vãn cười không ngừng, nói: “Mơ đẹp thật, thật sự có căn nhà to như thế cũng đã bị người ta phân chia tới không còn dáng vẻ ban đầu nữa rồi."

Lâm Ngọc Trúc thở dài, "Nhà à, những cô gái như chúng ta vẫn cần phải có một căn nhà của riêng mình."

Lý Hướng Vãn rất tán đồng gật đầu.

DTV

Thấy Lâm Ngọc Trúc hy vọng nhiều như vậy, hơi cưng chiều nói: "Nếu như có nhiều tiền, đến lúc đó tôi sẽ mua giúp cô?"

Lâm Ngọc Trúc quay sang nhìn Lý Hướng Vãn, nói: "Cô còn nhiều tiền lắm à?"

"Ngộ nhỡ thì sao? Dù sao lúc này tôi không dám mua nhiều, không ngại quan sát giúp cô và Tiểu Mai. Cô cho tôi một số điện thoại có thể liên lạc được, nếu thật sự có tôi sẽ thông báo với cô."

Ánh mắt của Lâm Ngọc Trúc lập tức sáng lấp lánh, gương mặt nịnh nọt nhìn Lý Hướng Vãn, tay chân lanh lẹ móc một cuốn sổ nhỏ trong túi ra.

Quyển sổ này đã dùng hơn phân nửa, lúc Lâm Ngọc Trúc đang lật sổ, Lý Hướng Vãn vô tình nhìn vào, tất cả đều là trừ tiền...

Lý Hướng Vãn buồn cười nhìn Lâm Ngọc Trúc, đúng là.

Tàu hỏa dần tăng tốc, không còn chậm như lúc đầu nữa.

Trên tàu cũng có không ít thanh niên tri thức muốn thi lên đại học để quay về quê hương giống hai cô.

Có hai ba người ăn ý ngồi chung một chỗ để nói chuyện, nói mãi nói mãi rồi cất tiếng hát bài hồng ca.

Trên gương mặt thanh xuân phơi phới tràn đầy hy vọng đối với cuộc sống.

Khung cảnh xinh đẹp này khiến Lâm Ngọc Trúc và Lý Hướng Vãn không khỏi nhìn bọn họ rất lâu.

Hai người các cô ngồi ở hàng ghế đôi, tuy rằng vị trí ngồi là gần sát cửa sổ nhưng vị trí kế bên lại chẳng có ai ngồi.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/xuyen-vao-the-gioi-moi-lam-giau-khong-can-lo-nghi/chuong-665.html.]

Điều thú vị hơn chính là, cả đoạn đường này vậy mà chẳng có nữ đồng chí nào tới ngồi.

Dường như mọi người thà chen chúc nhau, chuyện này khiến Lâm Ngọc Trúc không thể hiểu nổi.

Tới lúc Lâm Ngọc Trúc tới trạm, lúc tới nhà ga đã nhìn thấy cha Lâm và Lâm Lập Dương đang đứng ở nhà ha ngẩng đầu tìm kiếm cô

Ba người nhìn thấy nhau, ai cũng vô cùng vui vẻ.

Lâm Lập Dương lon ton chạy theo tàu hỏa, còn ngốc nghếch vẫy tay với Lâm Ngọc Trúc.

Lâm Ngọc Trúc bèn vội vàng mở hết cánh cửa sổ ra, chuẩn bị đưa từng túi hành lý ra bên ngoài.

Giấc mơ rất tuyệt vời, đợi tới lúc đã chuyển hết đồ ra ngoài, cô phát hiện tàu cũng chạy rồi...

Lý Hướng Vãn và Lâm Ngọc Trúc mắt lớn trừng mắt nhỏ trừng một hồi.

Sau đó Lý Hướng Vãn lập tức cười lớn, cười tới nỗi cả người run rẩy.

Đôi môi đỏ mọng của Lâm Ngọc Trúc mấp máy nửa ngày, cuối cùng hừ lạnh một tiếng: "Tôi quyết định rồi, tôi cũng tới Kinh Đô."

Lý Hướng Vãn nghiêng đầu nói: "Được thôi."

Lâm Ngọc Trúc...

Cuối cùng bắt buộc phải xuống tàu ở trạm dừng tiếp theo.

Lúc đứng bên ngoài cửa sổ, Lý Hướng Vãn vừa cười lớn vừa vẫy tay với cô.

Lâm Ngọc Trúc vô lực vẫy vẫy tay, cắn răng nghiến lợi tìm kiếm xe lửa về nhà…

Không ra khỏi nhà ga thì càng khó lên xe, cùng lắm thì trạm tiếp theo bị đuổi xuống thôi.

Lâm Ngọc Trúc dựa theo suy nghĩ kì lạ này mà tìm thấy được chuyến tàu về nhà.

Tới lúc bị nhân viên đuổi xuống tàu, cô còn rất tự hào.

Hai tay trống trơn nghênh ngang trở về nhà.

Lúc này hai cha con cha Lâm đã sớm xách hành lý của cô về nhà rồi.

Lúc mẹ Lâm chỉ nhìn thấy mỗi hành lý chứ không thấy người thì ngây ra, tới lúc biết ngọn nguồn thì dở khóc dở cười.

Bà phát hiện chuyện gì rơi vào tay con gái cũng có thể biến thành không bình thường.

Loading...