Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Xuyên Vào Thế Giới Mới, Làm Giàu Không Cần Lo Nghĩ - Chương 481

Cập nhật lúc: 2024-10-11 21:51:31
Lượt xem: 18

Bởi vì mẹ Hàn đột đột nhiên tập kích, Hàn Mạn Mạn cũng thu lại tâm tư, không thèm để ý tới Chương Trình nữa.

Sắc mặt thay đổi còn nhanh hơn lật sách, mỗi khi Chương Trình xuất hiện cô ta đều mang dáng vẻ lạnh lùng như băng.

Không nhìn ra có chút yêu thích nào.

So với trước đó giống như hai người khác nhau.

Hứa Hồng nhìn vậy thì cảm thán, nói với Lâm Ngọc Trúc: "Chị Tiểu Lâm, sao em cứ cảm thấy cô giáo Hàn cũng không thích thầy Chương Trình lắm nhỉ."

Lâm Ngọc Trúc nhún nhún vai, nói: "Coi như có vài phần thông minh."

Nếu như để lộ chuyện này ra thì mới thảm đấy.

Từ đó, Chương Trình hoàn toàn đắc tội với nhà họ Hàn.

Ngày đó, sau khi mẹ Hàn rời khỏi trường về nhà xong thì cãi nhau một trận lớn với cha Hàn.

Ừ thì, là cuộc cãi vã từ một phía, cha Hàn giống như Hàn Mạn Mạn, ngồi co ro trên ghế, rắm cũng không dám đánh.

Trong lòng mắng Chương Trình tới m.á.u chó đầy đầu.

Ở nhà máy thịt heo, ngoài cha Hàn ra, Chương Trình còn quen biết rất nhiều người.

Trước đây cha Hàn còn mắt nhắm mắt mở, không quan tâm tới.

Hôm nay đương nhiên là không rồi.

Mấy ngày trước mới thân thiết với Chương Trình hơn chút.

Hôm nay lập tức đoạn tuyệt qua lại với Chương Trình luôn.

Có người mang thù là Phó xưởng trưởng Hàn nhìn chằm chằm, ngay cả xưởng trưởng cũng phải cân nhắc một phen.

Ai dám chạm vào người xui xẻo này chứ.

Sau khi Chương Trình gặp trắc trở ở khắp nơi trong nhà máy thịt heo thì tức giận tới mức dậm chân.

Sau khi bình tĩnh ngồi xuống, đột nhiên nở nụ cười dữ tợn.

DTV

Chẳng phải chỉ là chút thịt heo thôi sao.

Bên này không làm được, anh ta có thể đi tìm Lý Bàn Tử.

Bây giờ suy nghĩ lại, Thẩm Bác Quận cũng không thông minh lắm, thật sự cho rằng anh ta sẽ can tâm tình nguyện làm trợ thủ sao.

Nằm mơ.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/xuyen-vao-the-gioi-moi-lam-giau-khong-can-lo-nghi/chuong-481.html.]

Nhưng mà cũng được thôi, có nguồn hàng của bọn họ, anh ta đúng lúc có thể xoay vốn được một khoảng thời gian, xây dựng mạng lưới nhân mạch lại một lần nữa.

Thứ hôm nay cần đợi chỉ là thời cơ thôi.

Chương Trình đột nhiên sáng tỏ, cười lớn, cũng coi như Thẩm Bác Quận giúp anh ta một chuyện lớn.

Nếu không, làm sao anh ta có thể nuôi được những anh em kia.

Rốt cuộc ai may áo cưới cho ai, còn chưa chắc chắn đâu.

Trong mắt Chương Trình xẹt qua một tia hài lòng.

Nhưng không ngờ còn chưa được hai ngày, nguồn hàng mà Bàn Tử giao cho anh ta đã bị ngắt đi một nửa.

Vì đàn em tranh cướp hàng hóa, một lời không hợp liền lao vào đánh nhau.

Khung cảnh vô cùng hỗn loạn.

Mặt Chương Trình đen như đ.í.t nồi.

Mới có mấy ngày mà đàn em dưới trướng đã chẳng thèm để anh ta vào mắt nữa.

Đàn em đắc lực bên cạnh Chương Trình là Triệu Nhị Bảo khổ sở nói: "Anh, đám đàn em vừa nghe anh nhận người khác là đại ca, liền hơi. . .

Ôi, anh à, anh đừng để trong lòng.

Thời gian qua rồi, sẽ có một ngày chúng ta trở mình.

Lý Bàn Tử kia đúng là khốn nạn, lại dám hô to gọi nhỏ với anh em của chúng ta.

Nguồn hàng hôm nay bị mất một nữa rồi, anh, chúng ta phải nghĩ cách thôi.

Nếu cứ tiếp tục thế này, tâm trạng của các anh em sẽ sụt giảm."

Chương Trình phiền muộn Thẩm mặt hồi lâu, "Mày cứ bảo bọn họ bán đi trước, một người lấy ít một chút, kiếm ít tiền một chút thì có c.h.ế.t được sao. Tao còn phải nghĩ cách nữa."

Triệu Nhị Bảo lập tức gật đầu khom người vâng dạ.

Chương Trình buồn phiền đi về bèn tức giận đi tìm Thẩm Bác Quận nói lý lẽ.

Thẩm Bác Quận nghe xong bèn bảo Háo Tử đi gọi Lý Bàn Tử tới đây.

Lý Bàn Tử liếc nhìn Chương Trình, vô lại nói: "Mọi người à, không phải là không đưa hàng cho các anh, bên chỗ chúng tôi cũng đang thiếu hụt nghiêm trọng, có thể san ra một ít là đã tốt lắm rồi."

Lời này của Bàn Tử là thật, quả thực không còn nhiều hàng.

Gian hàng bên phía Chương Trình quá lớn.

Chương Trình cắn răng, nhìn về phía Thẩm Bác Quận, không cam lòng nói: "Đại ca, các anh em suýt nữa đánh nhau vì hàng quá ít, cứ đánh như thế, thêm mấy lần nữa là anh em sẽ bỏ đi hết đấy."

Loading...