Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Xuyên Tới Năm 60, Nữ Chính Cầm Tiền Tỷ Mở Nhà Xưởng - Chương 227

Cập nhật lúc: 2024-10-17 21:42:13
Lượt xem: 4

Cô đảo mắt, nhìn cỏ dại ở ven đường, cô còn muốn thử hiệu quả thu hoạch của nó.

“Anh ơi, động cơ bên trong đã đổ dầu chưa ạ?”

Trương Hồng Văn gật đầu:

“Đổ rồi, anh còn mang một thùng dầu diesel về.”

Anh ấy cẩn thận nhấc một thùng dầu diesel xuống rồi đặt nó ở trên mặt đất.

Nếu đã có dầu trong động cơ, vậy thì còn chờ gì nữa?

“Ùuuuu”

Khi lưỡi d.a.o quay tròn, từng luống cỏ rậm rạp cứ thế bị cắt đứt, rơi xuống những hình tam giác dài di chuyển theo hướng quay của lưỡi dao, rồi chất thành từng đống ngay ngắn ở ven đường.

Điều này cũng có nghĩa là khi gặt lương thực, có thể đi ngay phía sau bó lại mà không ảnh hưởng đến quá trình gặt của máy.

Nai xừ!

Trương Thiên vô cùng vui vẻ, lái đi xa hơn một chút để đội viên đại đội chú ý đến nơi này.

Đại đội hiện có hai con trâu sắt lớn cùng với một con trâu sắt nhỏ(*), cho dù là vận chuyển lương thực hay sữa tươi đều cần phải dùng đến, thế nên các đội viên cũng không còn lạ lẫm với mấy chiếc máy kéo giống như lúc trước nữa.

DTV

(*) Chỉ máy kéo loại lớn và máy kéo loại nhỏ

Đến mức mà Trương Thiên lái chiếc máy gặt khá lâu thì mới có người chú ý đến.

“Xưởng trưởng Tiểu Thiên, chiếc máy này của cháu là loại máy gì vậy?”

Đội viên đi ngang qua đều dừng lại, ánh mắt nóng rực nhìn chằm chằm vào chiếc máy gặt không rời, khóe miệng suýt chút nữa thì nhỏ nước miếng.

Trương Thiên có chút không nỡ, nhưng vẫn hào phóng nhường vị trí.

“Đây là máy gặt dùng để gặt lương thực, bác dùng thử xem sao ạ.”

Đội viên kia lập tức đứng dậy, cẩn thận dùng sức đẩy, lại ngạc nhiên phát hiện chiếc máy gặt này không cần dùng quá nhiều sức lực, mấy đứa trẻ choai choai cũng có thể sử dụng!

Dưới sự kích động, ông ấy lái càng lúc càng xa, cũng khiến cho rất nhiều đội viên phát hiện ra chiếc máy gặt này.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/xuyen-toi-nam-60-nu-chinh-cam-tien-ty-mo-nha-xuong/chuong-227.html.]

“Đây là loại máy gì vậy?”

“Trông có vẻ khá dễ dùng!”

“Để tôi thử với!”

“Cho tôi thử trước đi!”

Để tranh giành quyền sử dụng, mấy ông lão tính tình nóng nảy này suýt chút nữa còn đánh nhau.

May mắn có bí thư Phạm trùng hợp đi tới, kịp thời ngăn cản.

Bí thư Phạm chỉ cần nhìn thoáng qua thì đã hiểu được công dụng của chiếc máy này, ông ấy bèn vội vàng chạy về phía Trương Hồng Văn.

“Đồng chí Trương Hồng Văn, loại máy gặt này hiện tại có thể sản xuất hàng loạt không?”

Ánh mắt của bí thư Phạm chứa đầy vẻ kích động, nhìn về phía Trương Hồng Văn không khác gì sói xám đang nhìn chằm chằm vào con cừu nhỏ mập mạp, thèm đến chảy nước miếng.

Trương Hồng Văn không khỏi lùi lại hai bước, sau khi bình tĩnh lại mới lên tiếng trả lời đối phương.

“Có thể sản xuất hàng loạt. Xưởng chúng tôi hiện đang sản xuất với số lượng lớn, sau này sẽ gửi đến các huyện thành lân cận, nếu đại đội muốn mua thì phải nhanh chóng đặt hàng, lần này tôi đến đây cũng chính là vì chuyện này.”

“Cảm ơn, cảm ơn rất nhiều, đồng chí Trương đã vất vả rồi!”

Bí thư Phạm lập tức nắm chặt lấy tay Trương Hồng Văn.

“Chỉ là không biết một chiếc máy gặt như vậy có giá bao nhiêu tiền, và nhanh nhất là bao lâu chúng tôi sẽ sở hữu được nó?”

Trương Thiên ở bên cạnh im lặng gật đầu, quả thực đây mới là vấn đề quan trọng nhất.

“Một chiếc máy gặt có giá 460 tệ, nhanh nhất cũng phải mất một tuần. Còn chiếc máy hôm nay tôi mang về là phần thưởng dành cho em gái, vì em ấy chính là người đề xuất và đưa ra bản vẽ cơ bản, dựa vào đó chúng tôi mới có thể chế tạo ra được chiếc máy gặt này.”

Trương Hồng Văn lên tiếng giải thích.

Lần này người được khen ngợi trở thành Trương Thiên.

“Đồng chí Trương Thiên thật sự rất giỏi!”

Còn hai ngày nữa đại đội sẽ phải tập trung nhân lực vào việc gặt lúa mì, thời gian cấp bách, bí thư Phạm mang theo Trương Hồng Văn chạy đến phòng họp của đại đội tìm Trương Đại Ngưu.

Trong lúc đó, Trương Thiên sẽ chịu trách nhiệm đẩy chiếc máy gặt tới phòng nông cụ.

Loading...