Chạm để tắt
Chạm để tắt

Xuyên Thành Phi Tần, Ta Bị Hoàng Đế Quấy Rầy Mỗi Đêm - Chương 9

Cập nhật lúc: 2024-07-23 18:41:15
Lượt xem: 3,506

12

Sau tiếng hét thảm thiết đó, trong cung dường như xuất hiện biến động.

Từ hướng cổng phụ văng vẳng truyền đến tiếng la hét và tiếng đao kiếm va chạm, ta phái người đi ra ngoài dò la tình hình, lại bị thị vệ ngăn cản.

"Nương nương, Hoàng thượng có lệnh, bảo chúng ta phải bảo vệ nương nương an toàn, để ngăn chặn có người lén lút chạy ra ngoài, dẫn người đến làm hại nương nương, bất cứ ai cũng không thể rời khỏi nơi này."

Ta biết bản thân yếu đuối, điều duy nhất có thể làm chính là không gây rắc rối.

Tiếng g.i.ế.c chóc càng ngày càng lớn.

Từ khi xuyên không đến nay, đây là lần đầu tiên ta cảm nhận được nỗi sợ hãi dâng lên từ đáy lòng.

Trước đây, ta luôn mang theo suy nghĩ sống qua ngày, nước đến chân mới nhảy.

Sống được ngày nào hay ngày đó, sinh tử của ai cũng không liên quan đến ta.

Nhưng hôm nay, ta thật lòng mong Hoàng thượng có thể sống sót.

Ta ngồi ở trong sân cả đêm, cho đến khi trời sắp sáng, tiếng g.i.ế.c chóc cũng dừng lại.

Bàn tay siết chặt khăn tay đã cứng đờ, một tiểu thái giám vội vàng chạy về phía chúng ta.

"Nương nương, Hoàng thượng cho mời."

Ta thở phào nhẹ nhõm, ngã ngồi trên hành lang.

May quá, Hoàng thượng đã thắng.

Ta đi về phía ngự thư phòng, lúc đi qua cổng phụ dường như vẫn còn ngửi thấy mùi m.á.u tanh còn sót lại.

Bên ngoài ngự thư phòng có rất nhiều đại thần đang quỳ, có người hô to rằng mình không hề liên quan đến Triệu Hằng, cũng có người đang run lẩy bẩy.

Hoàng thượng ngồi một mình trong ngự thư phòng, ta đẩy cửa bước vào, hắn vội vàng tiến lên đón.

"Trẫm muốn nói chuyện với nàng."

Vừa hay ta cũng rất muốn nghe.

Các vị đại thần bên ngoài bị Hoàng thượng đuổi đi, hắn uống một ngụm trà, bắt đầu kể cho ta nghe kế hoạch của mình.

Triệu Hằng có dã tâm, hắn đã phát hiện ra từ vài năm trước, chỉ là nghĩ đến Triệu gia trung lương, vẫn muốn cho hắn một cơ hội.

Cũng là để xem xét thêm.

Chỉ là dã tâm của Triệu Hằng ngày càng lớn, hắn cấu kết với Quốc sư, để Quốc sư hạ độc Hoàng thượng, khiến Hoàng thượng hôn mê.

Sau đó lại chuẩn bị để Mộ Dung Thanh tiến cung giả vờ chữa bệnh, thực chất là dùng mỹ nhân kế, vừa hạ độc, vừa khiến Hoàng thượng làm ra những chuyện tàn hại bách tính.

Như vậy Triệu Hằng mới có thể danh chính ngôn thuận có được lòng dân.

Nhưng ván cờ to lớn này cuối cùng vẫn bị Hoàng thượng nhìn thấu.

"Tối qua, trẫm đã g.i.ế.c Mộ Dung Thanh, gửi đầu nàng ta cho Triệu Hằng, bọn họ nghe được lời của nàng, hoảng loạn không yên, để tránh đêm dài lắm mộng, liền mạo hiểm chọn cách ép cung, thực chất là đã rơi vào bẫy của trẫm."

"Hoàng thượng thật là thần cơ diệu suy tính, nhưng mà, thần thiếp đã nói gì ạ?"

Qu@n đẹp edit truyện hay, truyện lúc hay lúc dở, Qu@n lúc nào cũng đẹp 😚

"Nàng thật sự không biết, nàng đang nghĩ gì trong lòng, trẫm đều nghe thấy sao?"

Tay ta run rẩy không kiểm soát được, chiếc ly trong tay rơi xuống đất.

[Nói cách khác, những suy nghĩ biến thái của ta, còn có những lời nói xấu sau lưng hắn, hắn đều biết!]

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/xuyen-thanh-phi-tan-ta-bi-hoang-de-quay-ray-moi-dem/chuong-9.html.]

"Đúng vậy, trẫm đều biết."

Rất tốt, ta tê liệt luôn rồi.

"Vậy Hoàng thượng, hay là người hãy ban cho thần thiếp một ly rượu độc đi, thần thiếp không muốn sống nữa."

"Ừm... Nhưng nếu nàng c.h.ế.t rồi, vậy Hoàng hậu sẽ do ai làm đây?"

Ta nhất thời chưa phản ứng kịp, Hoàng thượng đã ngồi xuống bên cạnh ta.

"Trẫm nghĩ kĩ rồi, sẽ lập nàng làm Hoàng hậu, trở thành người duy nhất của trẫm."

Ta theo bản năng lắc đầu.

Truyện này của Huyện Lệnh 94 phong lưu tài hoa, tuấn tú hơn người, chí công vô tư, liêm khiết bình dị. Không được lấy cắp truyện của Quan, không được lấy cắp của Quan, không được lấy cắp của Quan. Quan sẽ rất là buồn 9.9 !!!

Bởi vì Hoàng hậu là người rất tốt, còn có Qúy phi, Tĩnh tần nữa.

"Trẫm lại không phải nói là muốn g.i.ế.c bọn họ, nàng hoảng sợ cái gì, không cần lo lắng, trẫm sẽ giải quyết hết."

Một tháng sau, Hoàng hậu đột nhiên bệnh nặng, Tĩnh tần ở bên cạnh chăm sóc.

Chỉ tiếc rằng Hoàng hậu không qua khỏi, qua đời, Tĩnh tần đau buồn quá độ, cũng ra đi theo Hoàng hậu.

Tối hôm đó, ở cổng phụ của hoàng cung xuất hiện một chiếc xe ngựa giản dị, Hoàng hậu nắm tay Tĩnh tần bước lên xe ngựa, Tĩnh tần thò đầu ra ngoài cửa sổ, vẫy tay với ta: "Có thời gian, chúng ta sẽ đến thăm muội."

Ta gật đầu, nhìn Hoàng hậu âu yếm choàng áo choàng cho nàng ta, hai người nhìn nhau cười, xe ngựa dần dần đi xa.

Cả nước đau buồn ba tháng.

Ba tháng sau, Qúy phi cũng bệnh cũ tái phát, Khâm thiên giám nói không thích hợp ở lại trong cung.

Vì vậy Hoàng thượng hạ lệnh cho nàng ta trở về nhà, để thể hiện lòng hối lỗi, ban thưởng vạn mẫu ruộng đất và vàng bạc.

Qúy phi luôn muốn trở thành người có quyền lực nhất trong gia tộc, giờ đây có nhiều tiền như vậy, trong gia tộc chỉ có danh mà không có thực quyền, nàng ta chính là người có quyền lực nhất.

Những phi tần còn lại đều bị Hoàng thượng tìm đủ mọi lý do đuổi ra khỏi cung.

Cho đến khi trong cung chỉ còn lại một mình ta.

Lễ lập hậu được định vào ba tháng sau, Hoàng thượng thường xuyên gọi người của Lễ bộ đến hỏi han, muốn tổ chức một buổi lễ thật long trọng.

Một ngày trước khi diễn ra buổi lễ, Hoàng thượng lại bắt đầu lải nhải.

Nắm tay ta nói liên miên không dứt.

"Trẫm chỉ có một mình nàng, nàng không thể bỏ rơi trẫm được."

"Vâng, Hoàng thượng."

"Nàng không thể chê trẫm, không thể cảm thấy trẫm lắm lời, không thể ghét trẫm, phải yêu trẫm nhiều hơn."

Ta thật sự muốn nói, bây giờ ta đã bắt đầu chê rồi đấy.

"Nàng chê trẫm!"

"Không có, thần thiếp không nói gì mà."

"Trẫm nghe thấy tiếng lòng của nàng rồi."

"Hoàng thượng nghe nhầm rồi."

Thôi được rồi, dù sao cũng là người mình tự chọn, còn có thể làm sao được nữa, chỉ có thể cưng chiều thôi.

[Hoàn]

Loading...