XUYÊN THÀNH NỮ PHỤ TRUYỆN MẠT THẾ - CHƯƠNG 3: GẶP LẠI NAM PHỤ

Nội dung chương có thể sử dụng các từ ngữ nhạy cảm, bạo lực,... bạn có thể cân nhắc trước khi đọc truyện!

Cập nhật lúc: 2024-07-04 22:46:54
Lượt xem: 19

"Cứu ta, cứu ta với!"

Trước mắt, khắp nơi toàn là t.h.i t.h.ể không trọn vẹn, chỗ này cụt tay, chỗ kia cụt chân, chỗ kia thì mất đầu. 

Xác c.h.ế.t bị phân thây, huyết dịch đỏ thẫm tụ lại thành sông, tỏa ra mùi tanh tưởi hôi thối. Bốn phía tràn ngập tiếng thét tuyệt vọng xen lẫn tiếng gầm rú của Zombie vang vọng khắp nơi. 

Đám người còn sống xung quanh chạy tán loạn, không có trật tự. Mọi người giẫm đạp lên nhau chạy trốn, nhưng cứ chạy mãi mà không có mục đích, khung cảnh hỗn loạn cực kì, tựa như địa ngục trần gian, kinh hoàng đến tột độ.

Bên tai truyền đến tiếng thét thảm thiết đầy tuyệt vọng, so với tiếng khóc than mà nàng nghe được trong bệnh viện ở kiếp trước còn khủng khiếp hơn nhiều.

Tiếng thét không cam lòng vang lên tựa như tiếng búa đập mạnh vào tim, bước chân của Diệp Vãn Thanh như bị trói lại, nặng nề không thể nhấc nổi bước chân.

"Cẩn thận!!!"

Cánh tay bị ai đó mạnh mẽ kéo lại, Diệp Vãn Thanh mất thăng bằng ngã về phía sau. Lưng nàng chạm vào một lồng n.g.ự.c rắn chắc, mùi hương đặc trưng của nam giới ập tới, chiếm lĩnh toàn bộ giác quan của nàng.

Lần đầu tiên nàng có sự tiếp xúc ám muội với nam giới như vậy. Diệp Vãn Thanh trong nháy mắt mặt đỏ bừng, nàng vội vàng tránh ra: "Cảm ơn."

Sự mềm mại trong lòng đột nhiên biến mất, Sở Dao sững sờ trong chốc lát. 

Hắn nhàn nhạt liếc mắt một cái, thấy Zombie bị vật nhọn đ.â.m xuyên từ phía sau, hắn lạnh lùng nói: "Tình hình xảy ra đột ngột, cẩn thận một chút."

Giọng nói này......

Diệp Vãn Thanh run lên một cái, ngẩn ngơ trong giây lát rồi ngẩng đầu nhìn lên.

Lúc này nàng mới phát hiện, đây là chàng trai mà mình gặp được hôm qua đây mà, không ngờ hôm nay lại gặp lại rồi.

"Sở Dao! Đi mau! Nhanh!!!"

Tiếng gọi từ xa truyền đến, hắn khựng lại một chút, rồi vội vã đuổi theo.

Từ bất ngờ này đến bất ngờ khác, sự tấn công liên tục khiến Diệp Vãn Thanh không kịp trở tay.

Khoan khoan, dừng lại khoảng chừng là hai giây, vừa rồi nàng mới nghe thấy gì vậy?

Sở...... Sở Dao? Hắn là Sở Dao sao? Nam phụ trong truyện ư?

Bất quá, bây giờ không phải là lúc để hồi tưởng lại kịch bản. Diệp Vãn Thanh rất nhanh bị tiếng gào thét thảm thiết xung quanh kéo trở lại hiện thực. 

Nàng nắm chặt con d.a.o trong tay, một đường vượt mọi chông gai xông ra khỏi siêu thị.

Chỉ mới qua một lúc, bên ngoài đã thay đổi hoàn toàn. Nàng nhìn còn tưởng mình đi lạc vào thế giới khác rồi chứ!

Vốn thời tiết đang vào mùa hạ, nắng nóng chói chang, giờ tuyết trắng phủ đầy. Nhiệt độ trong nháy mắt xuống mấy chục độ. Dù Diệp Vãn Thanh đã chuẩn bị kỹ càng cũng không khỏi bị sự thay đổi đột ngột này làm choáng váng.

Nàng run rẩy dữ dội, nhưng thời gian cấp bách không cho phép nàng đứng đó thở dài. 

Diệp Vãn Thanh nhanh chóng nhìn thấy một chiếc xe ôtô nhỏ đang mở cửa bên đường. Trong lòng vui mừng khôn xiết, nàng vội vàng chạy tới.

Chờ Diệp Vãn Thanh đến gần, nàng mới thấy rõ bên cạnh xe là một xác c.h.ế.t đã bị ăn gần hết. Thi thể bị gặm loang lổ, có nơi thì bị gặm đến mức lòi xương trắng, có chỗ thì bị gặm đến ung mủ, giòi bu ruồi đậu nhìn lúc nhúc.

Tình trạng tử vong thê thảm vô cùng, mới liếc nhìn sơ qua một cái thôi đã khiến nàng không khỏi buồn nôn.

Cố gắng che miệng, Diệp Vãn Thanh loạng choạng chống đỡ thân thể khó chịu, chui vào trong xe. May mắn thay, chìa khóa vẫn còn, xe vẫn có thể chạy.

Nguyên thân trước kia đã từng thi lấy bằng lái. Tuy không phải là tay lái lụa, nhưng kĩ thuật lái xe vẫn không đến nỗi tệ.

Diệp Vãn Thanh dựa theo ký ức của thân thể, nàng khởi động xe rời khỏi nơi này.

Biến cố đột ngột khiến xã hội hoàn toàn mất đi trật tự vốn có.

Các quy tắc giao thông trước đây, bây giờ đều trở nên vô nghĩa. Xe cộ chạy tán loạn trên đường, hễ có chỗ trống là đi, bất kể là có đi ngược chiều hay không.

Diệp Vãn Thanh cảm thấy mình như đang quay phim tốc độ cùng kích thích vậy. Ngay cả đi trên con đường nhỏ cũng phải tập trung cao độ, thời thời khắc khắc nâng cao mười hai phần tinh thần để đề phòng các xe lao tới từ mọi hướng.

"Bùm!"

Ngay sau khi nàng rời khỏi siêu thị không lâu, một tiếng nổ đinh tai nhức óc vang vọng khắp thành phố D.

Dù đã cách siêu thị một khoảng cách khá xa rồi, nhưng Diệp Vãn Thanh vẫn bị ảnh hưởng.

Xe của nàng bị nảy lên dữ dội, mặt đất theo tốc độ mắt thường có thể thấy vỡ ra một khe nứt lớn. Ngay lúc đó, người và xe cách gần đó đều bị rơi vào vết nứt này.

Nàng quay đầu lại, vừa lúc kịp nhìn thấy cảnh này. Trái tim mong manh của nàng như ngừng đập, vẻ mặt nàng tái mét không còn giọt máu.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/xuyen-thanh-nu-phu-truyen-mat-the/chuong-3-gap-lai-nam-phu.html.]

Nàng giờ không còn quan tâm đến tuân thủ pháp luật gì đó nữa, đứng trước tính mạng, mọi thứ đều vô nghĩa.

Nàng lên ga, đ.â.m thẳng vào những chiếc xe chắn đường.

Trên suốt quãng đường chạy trốn, đầu óc Diệp Vãn Thanh luôn ở trạng thái trống rỗng, tâm hồn nàng như ở trên chín tầng mây, cảnh vật xung quanh nàng lướt qua như một cơn gió.

Ngay chính nàng cũng không biết mình đã thoát ra như thế nào, khi nàng giật mình hoản hồn lại, xe đã đỗ dưới lầu.

Khác với tình hình bên ngoài, xung quanh đây lại bình yên đến mức khả nghi.

Đôi mắt nàng hơi tối lại, cảnh giác nhìn quanh nhưng không phát hiện điều gì bất thường.

Bất quá, Vãn Thanh vẫn không dám thả lỏng, nắm chặt con d.a.o trong tay rồi từ từ xuống xe.

Trên đường đi, Diệp Vãn Thanh vừa đi vừa suy nghĩ rất nhiều. Việc Zombie xuất hiện khiến nàng suýt bị hại đã chứng minh rằng, nếu không có hào quang nhân vật chính cùng năng lực, nàng gần như không thể sống sót trong thế giới này.

Muốn sống sót phải dựa vào người khác, rất hiển nhiên nam nữ chính trong nguyên tác là sự lựa chọn tốt nhất.

Vốn dĩ lúc nãy nàng có thể rời khỏi thành phố D, nhưng nghĩ đến những sự cố ngoài ý muốn có thể xảy ra trên đường cùng với việc bản thân lại là một nữ tử yếu đuối, tay trói gà không chặt, Diệp Vãn Thanh cuối cùng quyết định quay trở lại nơi nàng đang sống.

Dù sao thì c.h.ế.t trước hay c.h.ế.t sau gì cũng là chết, ở đâu cũng không an toàn. Ở bên nam nữ chính có lẽ sẽ an toàn đó, nhưng nàng không biết nam nữ chính bây giờ đang ở đâu để chạy tới ôm đùi a.

Chi bằng trở về nhà xem tình hình trước, dù sao nàng cũng có thức ăn dự trữ, sống sót đến một hai tháng hẳn là không thành vấn đề đi.

Hít sâu một hơi, nàng nhanh chóng di chuyển, trong lòng có chút lo lắng bất an nhấn nút thang máy.

Khả năng hiện tại vẫn chưa đến giờ tan làm, nên khi nàng vào tòa nhà liền không thấy bóng người nào hết.

Nhưng khi thang máy lên đến tầng ba thì lại đột ngột dừng lại.

Trong lòng nàng trùng xuống, tim nàng đập mạnh một cái, hít thở căng thẳng, Diệp Vãn Thanh hơi nheo mắt, nhìn chằm chằm vào cửa thang máy đang từ từ mở ra.

"Ách...... Ách......"

Một người đàn ông trung niên bụng phệ, đang ợ hơi bước vào. Trên tay cầm chai bia đã uống gần hết. Có vẻ nhận ra bên trong có người, hắn ta dừng lại, nở một nụ cười hèn mọn với Diệp Vãn Thanh.

Nàng nhíu mày, theo phản xạ lùi vào một góc.

Người đàn ông trung niên không thèm để ý. Hắn vừa bước vào liền làm không gian trở nên chật chội hơn rất nhiều, mùi rượu nồng nặc từ người hắn ta khiến Vãn Thanh phải cố gắng kìm nén cảm giác buồn nôn lại.

Cửa thang máy rất nhanh liền khép lại, bên trong thang máy chỉ còn lại hai người bọn họ.

Ông ta dựa vào việc xung quanh bốn phía không có ai, lợi dụng men rượu liền tiến lên bắt chuyện: "Cô gái nhỏ, vừa tan làm à?"

Diệp Vãn Thanh ngoảnh mặt làm ngơ, bàn tay trong vô thức nắm chặt d.a.o hơn.

"Này con nhóc kia, ta đang hỏi ngươi đấy!"

Người đàn ông có hơi men trong người nên dễ nổi nóng, hỏi một câu thấy nàng không phản ứng, hắn ta tức giận đùng đùng, không nói hai lời liền trực tiếp ra tay.

Bàn tay nhơ nhớp đưa tới, Diệp Vãn Thanh môi mím không nói gì, ánh mắt băng lãnh nhìn vào cánh tay của hắn ta.

Nàng nhìn thấy trên đó có một vết thương dài, đang chảy ra chất lỏng màu xanh lục.

Diệp Vãn Thanh trừng to mắt, trong đầu vang lên chuông cảnh báo cấp 12.

"Được lắm, cái đồ không biết điều—"

Người đàn ông nghiến răng gằn từng chữ một, giây tiếp theo mắt hắn chuyển thành màu đỏ, khuôn mặt vốn đã xấu xí này càng trở nên xấu xí hơn.

Hắn há to miệng, lao vào nàng như muốn cắn xé nàng ra vậy.

May mắn là Diệp Vãn Thanh đã sớm chuẩn bị từ trước, không chút nương tay đá mạnh vào hạ bộ của hắn ta.

Lợi dụng lúc hắn ta phản ứng chậm chạp, nàng né sang một bên, khuôn mặt lạnh lùng giơ con d.a.o đ.â.m mạnh vào đầu hắn, m.á.u phun ra tung tóe, mùi hôi thối nồng nặc xộc vào mũi.

Lần thứ hai làm việc này so với lần đầu tiên đã thành thục hơn nhiều, Diệp Vãn Thanh kiềm chế đáy lòng bực bội bất an, mặt không thay đổi đem tinh hạch đào ra.

Nàng trong lòng hiểu rõ, người đã biến thành Zombie không còn được tính là con người nữa.

Hắn đã không còn lý trí, không phải hắn c.h.ế.t thì là mình chết, chỉ là rào cản trong lòng chưa thể nhanh như vậy liền vượt qua.

"Đinh!"

Thang máy đến nơi liền phát ra tiếng nhắc nhở. Cửa mở, Diệp Vãn Thanh từ từ bước ra.

Nàng dừng lại một chút ở cửa ra vào, thang máy từ từ đóng lại, mang theo xác con Zombie đang nằm bên trong đi lên tầng tiếp theo.

Bình luận

5 bình luận

Loading...