Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

XUYÊN THÀNH NỮ PHỤ TRUYỆN MẠT THẾ - CHƯƠNG 16: VÌ ANH XỨNG ĐÁNG

Nội dung chương có thể sử dụng các từ ngữ nhạy cảm, bạo lực,... bạn có thể cân nhắc trước khi đọc truyện!

Cập nhật lúc: 2024-07-24 22:50:49
Lượt xem: 763

Câu nói này như một ngọn lửa, bùng cháy dữ dội trong tim, ánh mắt Sở Dao khẽ động: "Tại vì sao?"

Ba chữ, giống như hỏi cô cũng giống như hỏi chính mình.

Anh có gì tốt chứ, từ nhỏ đã mất mẹ, bị cha ruột vứt bỏ. Lớn lên thì bị xem là công cụ của gia tộc. Anh liều mạng cố gắng chứng minh bản thân, bất quá cách đây không lâu lại gặp cảnh anh em chí cốt phản bội.

Cảm giác lạnh lẽo ngấm vào tim anh, triệt để làm tan biến hy vọng của anh đối với thế giới này.

Tất cả đã không còn là màu nắng của hy vọng, mà là một màu đen đầy u uất bao trùm.

Anh hận, nhưng lại không thể làm gì được. Cảm giác bất lực không ngừng bủa vây lấy anh. Có đôi khi anh nghĩ, có lẽ c.h.ế.t đi như thế cũng là một gợi ý không tồi.

Nhưng ông trời lại cố tình cho anh gặp được cô. Tuy quen biết không lâu nhưng cô vẫn luôn giúp đỡ anh. Mang đến sự ấm áp, như một ánh nắng chiếu vào nội tâm tối tăm của mình, cô cho anh biết thật ra trên thế giới này vẫn còn có cái gọi là tình người. Còn nguyện ý cùng anh đồng sinh cộng tử.

So với những cái được gọi là cốt nhục chí thân, thủ túc tình thâm, chỉ có hơn chứ không có kém.

Bất quá, chỉ cần thế này là đủ. Vậy nên, anh nguyện ý lưu lại ở một khắc cuối cùng. Dùng hết sức bình sinh, thậm chí chuẩn bị hy sinh bản thân để tranh thủ một chút thời gian cho cô chạy thoát.

Nhưng cô gái ngốc nghếch này lại không làm thế, cô đã quay lại.

Cô vẫn lựa chọn không bỏ rơi anh!

Sở Dao không rõ cảm giác lúc ấy là như thế nào, có lẽ trong lòng vẫn là cảm thấy có một chút vui mừng đi. Ít nhất, sau nhiều năm như vậy, rốt cục anh cũng đã gặp được một người nguyện ý cùng anh đi đến cuối cùng, dù thời gian quen biết có chút muộn.

"Tại vì sao?" Anh lầm bầm thì thầm, lần nữa lặp lại câu hỏi.

Diệp Vãn Thanh nắm c.h.ặ.t t.a.y anh, thần sắc nghiêm túc kiên định: "Anh xứng đáng với những điều tốt đẹp trên thế giới."

"Bùm bùm." Phảng phất có vô số pháo hoa đang nở rộ trước mắt anh, trong lòng anh ấm áp vô cùng. Đôi môi hé mở vài lần, vừa định nói chuyện liền lâm vào hôn mê bất tỉnh.

Mà Diệp Vãn Thanh cũng chẳng khá hơn là bao, bóng tối ập đến như thuỷ biển dữ dội. Ngay sau đó, thân thể cô lập tức ngã xuống, hoàn toàn mất đi nhận thức, ngất đi.

Vốn dĩ Diệp Vãn Thanh đã sớm kiệt sức, trong thời khắc ngàn cân treo sợi tóc, cô đã nỗ lực hết mình, tiêu hao toàn bộ sức lực cuối cùng. Có thể chống đỡ đến giờ hoàn toàn nhờ vào ý chí kiên cường của bản thân.

Bây giờ, nguy hiểm lớn nhất đã giải quyết, cô tự nhiên cũng không còn sức chống đỡ được nữa, ngất lịm đi.

Hai người trọng thương nặng đều lâm vào hôn mê, bên cạnh còn có xác một con Zombie đã chết. Họ hoàn toàn không biết rằng, mùi m.á.u tươi nồng đậm của họ đã hấp dẫn những con Zombie lang thang cách đó vài trăm mét.

Ban đầu chỉ là một hai con, sau đó gia nhập càng lúc càng nhiều. Chúng tụ tập, thành quần kết đội lại với nhau hướng về phía họ đi tới.

Đám Zombie bước đi chậm rãi, mục tiêu giống nhau. Đều vì m.á.u của họ mà đến.

Hai người ngất xỉu nên không ý thức được nguy hiểm đang từ từ tới gần. Dần dần họ bị Zombie vây quanh.

Ngay tại lúc Zombie chỉ còn cách họ chưa đến mười bước, mơ hồ một luồng sát khí như sóng lớn ngập trời, mạnh mẽ ùa đến, khiến người ta không rét mà run.

Dường như cảm nhận được luồng sát khí này, quân đoàn Zombie đột ngột dừng lại.

Phảng phất đụng phải thứ gì đó cực kỳ khủng khiếp, ngay lập tức bầy Zombie như chim sợ cong cành, bỏ chạy tán loạn. Chẳng mấy chốc đã biến mất, không thấy tăm hơi.

Nam nhân đang nằm trên mặt đất bỗng nhiên mở mắt. Khác với con ngươi màu đen thường ngày, mắt anh như bị nhuốm màu m.á.u tươi, lộ ra vẻ tàn nhẫn khát máu.

"Phế vật!" Ngữ khí anh lạnh lùng vô tình, không biết là đang nói với ai.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/xuyen-thanh-nu-phu-truyen-mat-the/chuong-16-vi-anh-xung-dang.html.]

Bất quá, trạng thái này của anh duy trì không quá ba mươi giây liền biến mất, tựa như cái gì cũng chưa từng xảy ra.

Diệp Vãn Thanh bị những hạt mưa làm cho tỉnh dậy.

Cô nằm rạp trên mặt đất, toàn thân ướt đẫm, cũng không biết đã hôn mê bao lâu.

Mưa tí tách tí tách, mang theo một tia hàn ý lành lạnh.

Diệp Vãn Thanh nhịn không được co người lại, cô chống đỡ cơ thể, chậm rãi đứng lên.

Cô khẽ vung tay, cử động thoải mái, vết thương trên vai gần như đã lành hoàn toàn, hiển nhiên là đã hồi phục không sai biệt lắm.

Không hổ là dị năng giả, thật khác với người thường. Diệp Vãn Thanh thầm thán phục.

Thực ra cô không biết rằng, đây là năng lực đặc biệt của riêng dị năng hệ chữa trị mà thôi. Dù bị thương nặng đến đâu, chỉ cần không thương tổn ở chỗ trí mạng thì dị năng này có thể để tự thân khôi phục.

Nhưng Diệp Vãn Thanh cũng không quá bận tâm đến vấn đề này, cô một mực tập trung vào người đang hôn mê bất tỉnh kia.

"Tỉnh lại! Sở Dao! Tỉnh!" Cô nhẹ nhàng lắc bả vai Sở Dao, không dám dùng sức.

Gọi mãi mà thấy anh không có phản ứng gì, Diệp Vãn Thanh đành phải bỏ cuộc. Cô nhìn bốn phía xung quanh, nghĩ đến việc tìm một nơi tránh mưa trước tiên.

Diệp Vãn Thanh nhìn thấy xa xa kia chỉ toàn là cỏ dại, có những đám cỏ mọc cao gần bằng người, ngay cả cái cây cũng không thấy bóng dáng.

Cô thở dài, hoàn cảnh khắc nghiệt như thế, mà cô vẫn sóng sót được. Không thể không nói, sinh mệnh của cô cũng thật ương ngạnh. Nếu không phải trước đó đã kích phát dị năng, với thể trạng ban đầu của cơ thể này, đoán chừng cô trụ không quá ba ngày.

Dù vậy, cô vẫn còn sống. Đây đã là hy vọng lớn nhất rồi.

Mưa bắt đầu nặng hạt, mặt đất vừa ướt vừa lạnh. Nếu cứ tiếp tục như vậy, thân thể sẽ khó mà chịu nổi.

Nhìn đám cỏ dại mọc rậm rạp, cao gần năm thước, Diệp Vãn Thanh quyết định đi phụ cận cắt ít cỏ về che mưa.

Cô đặt Sở Dao sang một bên, rút con d.a.o găm từ xác Zombie đã bị cô g.i.ế.c ra, thuận tay móc lấy viên tinh hạch trong cơ thể nó.

Tinh hạch vừa lấy ra còn dính máu, không nhìn rõ màu sắc hình dạng, Diệp Vãn Thanh dùng nước mưa rửa sạch vết bẩn trên đó.

Chà xát vài lần, một góc tinh hạch lộ ra màu sắc ban đầu —— Màu cam.

Màu cam. Khoan! Đợi đã! Màu… CAM??!

Diệp Vãn Thanh như bị phỏng, suýt nữa làm rơi tinh hạch xuống đất.

Zombie cũng có phân cấp bậc. Đẳng cấp khác nhau tương ứng với tinh hạch màu sắc khác nhau. Cấp thấp nhất là màu xanh lá, tiếp theo là xanh lam, màu cam, màu tím, màu đỏ.

Màu sắc tương ứng với một cấp bậc khác nhau.

Mà màu cam, tương ứng với Zombie cấp B. Đây là một loại Zombie đã bắt đầu có trí thông minh của con người.

Bản edit của Mắm Muối Chanh Đường siêu dễ thương

Không lạ gì khi ngay từ cái nhìn đầu tiên, Diệp Vãn Thanh đã cảm thấy nguy hiểm, vì đối phó với cấp bậc càng cao càng khó khăn, huống hồ họ đang ở thế yếu, không chỉ thể lực chênh lệch một khoảng lớn mà sức mạnh cũng bị áp đảo hoàn toàn.

Khó trách, lần đầu nhìn thấy nó cô đã cảm thấy con Zombie này vô cùng nguy hiểm. Dù sao thì cấp bậc càng cao thì càng khó giải quyết, huống hồ bọn họ đang ở thế yếu, không chỉ về thể lực mà còn bị áp đảo về sức mạnh.

Diệp Vãn Thanh không biết, liệu bọn họ có tính là may mắn hay không, khi có thể thoát khỏi lưỡi hái thần c.h.ế.t dưới tay Zombie cấp B.

Cô lau mồ hôi lạnh, âm thầm cảm thấy may mắn.

Loading...