Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Xuyên Thành Nữ Chính, Tôi Tự Xào CP Cho Mình - Chương 14-15.1

Cập nhật lúc: 2024-07-23 09:36:41
Lượt xem: 1,602

14

 

Buổi tối, tôi cầm giấy chứng nhận quyền sử dụng đất trong tay, đếm những con số 0 vô tận trong thẻ ngân hàng, cười ngây ngô cả buổi tối.

Hoắc Thành Du mặc bộ đồ ngủ bằng lụa ngồi dựa vào thành giường, như thường lệ tiến hành thai giáo cho đứa con còn đang là phôi thai hai tháng tuổi.

Hắn thấy tôi cười vui vẻ như vậy, hơi khó hiểu.

"Vui đến thế sao?"

Tôi hôn lên giấy chứng nhận quyền sử dụng đất, khóe miệng không kiềm chế nổi mà nhếch lên.

"Đó là tiền đấy, là nơi dựa dẫm cho nửa đời sau hạnh phúc của em đấy."

Căn biệt thự đắt đỏ, còn có tiền nuôi con và nuôi Hoắc Thành Du. Lén lút liếc nhìn Hoắc Thành Du với vẻ mặt khó hiểu, tôi lén lút hôn thêm vài cái lên giấy chứng nhận quyền sử dụng đất.

Hoắc Thành Du thấy tôi cứ hôn lên giấy chứng nhận quyền sử dụng đất mãi không thôi, chỉ có thể tạm dừng khóa học thai giáo, chìa bàn tay có khớp xương rõ ràng về phía tôi.

"Cho anh mượn giấy chứng nhận quyền sử dụng đất một chút."

Tôi giấu nó vào lòng, cảnh giác nói: "Đã sang tên rồi, lấy giấy cũng vô dụng."

Hắn bị chọc cười, giọng nói mang theo chút giận dỗi.

"Anh chỉ mượn để chiêm ngưỡng, chiêm ngưỡng thôi!"

"Vậy thì được."

Tôi miễn cưỡng đưa cho hắn.

Hoắc Thành Du đứng dậy, bỏ lại một câu: "Đợi đấy."

Cầm giấy chứng nhận quyền sử dụng đất rời khỏi phòng, để lại tôi nằm trên giường với vẻ mặt nghi ngờ.

Không lâu sau, (Chó caotruyen reup nè, report nó đi mn) Hoắc Thành Du trở lại, trên tay cầm giấy chứng nhận quyền sử dụng đất đã được bọc bằng màng bọc thực phẩm.

Hắn đưa giấy chứng nhận quyền sử dụng đất cho tôi: "Nè, hôn đi, như vậy ít vi khuẩn hơn."

Tôi ngơ ngác nhận lấy giấy chứng nhận quyền sử dụng đất, trong lòng dâng lên một cảm xúc khó tả.

Sống chung với Hoắc Thành Du hơn một tháng, tôi phát hiện hắn có một ưu điểm hiếm có. Cho dù hắn không đồng ý với hành vi nào đó của tôi, nhưng hắn chưa bao giờ can thiệp hay dạy dỗ tôi.

Mà là chọn cách phù hợp hơn, không làm tôi mất hứng thú để bảo vệ ý tưởng của tôi.

Nói thật, hắn thực sự là một người rất dễ khiến người tôi rung động.

[Bản dịch thuộc quyền sở hữu của bé Chanh - FB: Một Chiếc Chanh Vô Tree, chỉ được đăng tải trên fb và MonkeyD, những chỗ khác đều là ăn trộm nhé ạ~ đừng quên oánh giá pết Chanh 5 sao nhó, mãi iu mn]

Tôi không kiềm chế nổi kéo kéo tay áo của hắn, ra hiệu cho hắn cúi xuống.

Hắn cúi người xuống theo lực kéo của tôi, tôi được bao trùm dưới bóng dáng của hắn.

Tôi vươn tay ôm lấy chiếc eo thon gọn rắn chắc của hắn, vùi đầu vào bờ n.g.ự.c rắn chắc của hắn, nói mơ màng: "Hoắc Thành Du, em muốn yêu anh mất rồi!"

Hoắc Thành Du sững người, trực tiếp cúi người ôm chầm lấy ta, giọng nói ôn hòa. "Anh cũng yêu em."

Tôi dùng sức đẩy hắn ra, giả vờ giận dỗi: "Chúng ta mới quen nhau có hai tháng, anh lại nói yêu em rồi."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/xuyen-thanh-nu-chinh-toi-tu-xao-cp-cho-minh/chuong-14-15-1.html.]

Hoắc Thành Du vuốt ve mái tóc rối của tôi: "Biết đâu ở nơi em không biết, chúng ta đã quen biết nhau nhiều năm rồi."

Giọng nói của hắn ôn hòa, khiến m.á.u tôi dồn lên tai.

Tôi không tự chủ được quay đầu đi, mắng hắn: "Miệng lưỡi ngọt xớt."

Hắn lại ôm tôi vào lòng, cười thành tiếng.

Tôi ngả đầu lên n.g.ự.c hắn, cảm nhận được sự rung động trong lồng n.g.ự.c hắn lúc cười.

Tôi càng thêm kiên định với ý nghĩ (Chó caotruyen reup nè, report nó đi mn) đợi hắn phá sản, nhất định sẽ bao nuôi hắn cả đời, không để hắn cô độc lầm than.

Trong phòng ngủ lờ mờ, bầu không khí hòa hợp, mập mờ. Hoắc Thành Du ôm tôi, các ngón tay luồn qua kẽ tóc tôi, lần lượt, sau đó bàn tay không kiềm chế nổi lướt trên eo tôi.

Tôi nương vào trong vòng tay hắn, mặt đỏ bừng.

Một lúc sau, hắn mới dùng giọng nói khàn khàn lên tiếng.

"Tối nay anh ngủ ở đây được không?"

Tôi mềm nhũn người, suýt chút nữa đã "Ừm" một tiếng. Đột nhiên nhớ đến đứa con của hắn trong bụng, tôi cắn cắn đầu lưỡi, khó khăn từ chối.

"Không được, trong bụng em còn có con nữa."

Hắn lại cười, giọng nói mang theo chút trêu chọc.

"Không làm gì khác, anh chỉ muốn ở bên em, nhưng mà, em muốn sao?"

Mặt tôi đỏ bừng, miễn cưỡng sờ lên bờ n.g.ự.c rắn chắc của hắn một lần cuối, mới xấu hổ đẩy hắn ra.

"Em mới không muốn."

"Ừm ừm, bây giờ không muốn."

Tôi càng tức giận hơn: "Sau này cũng không muốn!"

Hoắc Thành Du cười to hơn: "Được, sau này cũng không muốn."

Tôi lật người sang bên kia giường, nhường chỗ cho hắn, quay lưng về phía hắn.

Tên này thực sự rất đáng ghét!

Cứ đợi đấy, sau khi phá sản, em nhất định sẽ ép anh mặc vest, đeo kính gọng vàng, trói gọn ghẽ trước mặt em, để em muốn làm gì thì làm!

 

15

Nghĩ đến sức mạnh của cốt truyện, tôi không còn đòi đi xem kịch tình cảm của nam nữ chính nữa. Buổi sáng, sau khi thức dậy, Hoắc Thành Du dẫn tôi đi dạo, dùng bữa sáng xong mới đi làm.

Còn tôi thì ở nhà ngồi cười ngây ngô, hoặc là xem tivi, hoặc là chơi game, hoặc là cầm một cuốn sách đến quán cà phê ngồi cả ngày.

Ngày nào cũng trôi qua vui vẻ, thoải mái.

Thời gian thoáng cái đã trôi qua ba tháng, đứa bé trong bụng đã được năm tháng tuổi.

Hôm nay là ngày làm việc, tôi hứng chí bừng bừng dậy sớm với ý định đi mua sắm đồ dùng cho em bé.

Để tài xế đưa đến trung tâm thương mại gần đó, tôi vui vẻ đi dạo.

Loading...