Chạm để tắt
Chạm để tắt

XUYÊN THÀNH NỮ CHÍNH TIỂU THUYẾT YANDERE - C5

Cập nhật lúc: 2024-08-03 07:59:44
Lượt xem: 2,383

 

6.

 

Bắc Kinh gần đây mưa rất nhiều, thời tiết về đêm rất lạnh.

 

Ngày hôm sau quả nhiên Tạ Uyên bị cảm nhẹ.

 

Hắn đứng trước đại sảnh cao như một cây tùng, khuôn mặt trắng trẻo và nghiêm nghị hiện lên một chút chán nản.

 

Tôi ném bộ đồ đã chuẩn bị sẵn cho hắn:

 

"Thay nó đi, lát nữa làm vệ sĩ theo tôi đi dự tiệc."

 

Nếu trên giường không được, tôi liền đổi chỗ để nhục nhã.

 

Tôi không tin Tạ Uyên là người kiêu ngạo như vậy, có người bẻ gãy đôi cánh của hắn, để cho hắn lấy lòng nịnh nọt người khác mà trong lòng lại không hề d.a.o động.

 

Tiệc tối lần này, tôi nhất định phải làm cho giá trị hắc hóa của Tạ Uyên tăng càng cao càng tốt.

 

Tốt nhất là ghét tôi hoàn toàn.

 

Khi tôi đang suy nghĩ, giọng nói máy móc của hệ thống đột nhiên vang lên bên tai tôi:

 

[Nam chính xứng đáng làm nam chính, hắn đẹp trai như vậy, lại có con đường riêng của mình.]

 

[Thành thật mà nói, tại sao cô không ngủ với hắn trước khi thực hiện nhiệm vụ?]

 

Nó cười khúc khích, hoàn toàn khác với cái nhìn tận tâm mà nó thể hiện khi lần đầu chỉ trích tôi.

 

Tôi không nói nên lời:

 

[Điều đó căn bản là không hề nhục nhã, chỉ khiến hắn hạnh phúc. Tôi sẽ không bao giờ để hắn thành công!]

 

Hệ thống cắt ngang nói: [Có bản lĩnh thì đừng chỉ nhìn chằm chằm vào nam chính.]

 

Tôi chán nản nuốt nước bọt.

 

Tạ Uyên có thân hình thực sự rất hấp dẫn.

 

  u phục được cắt may khéo léo, bờ vai rộng lớn cùng cánh tay săn chắc lộ ra, lúc trước hắn còn là một võ sĩ quyền anh chuyên nghiệp, các đường nét trên khuôn mặt bị vẻ mặt nghiêm túc làm cho trở nên sắc sảo và cứng rắn.

 

Bởi vì là nam chính, lại không thể thiếu mấy phẩm chất tự nhiên kia.

 

Vừa lạnh lùng vừa hoang dã.

 

Lúc bước vào phòng tiệc, hầu như tất cả mọi người đều nhìn theo bóng dáng của hắn.

 

"Đó không phải là đại thiếu gia Tạ Uyên sao?"

 

"Còn chỗ nào là đại thiếu gia nữa? Hiện tại bị bán thành vệ sĩ rồi."

 

Một trận tiếng mỉa mai truyền tới từ phía bên kia đám đông.

 

Bạn đang đọc truyện của nhà Cam edit. Chúc bae đọc truyện zui zẻ nhaaa 🍊.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/xuyen-thanh-nu-chinh-tieu-thuyet-yandere/c5.html.]

Tôi liếc nhìn Tạ Uyên một cái, phát hiện khuôn mặt hắn rất bình tĩnh.

 

Thậm chí còn nhanh chóng chặn trước mặt tôi khi cái đĩa trong tay nhân viên phục vụ sắp va vào tôi.

 

“Tiểu thư, cẩn thận một chút."

 

Lông mày hắn hơi nhíu lại, như thể đang lo lắng.

 

Tôi nhìn hắn bằng ánh mắt dò xét.

 

Ch tiệt!

 

[Chuyện gì đang xảy ra vậy? Trong nguyên tác cũng không có miêu tả nam chính kiên nhẫn chịu đựng như vậy!]

 

Hệ thống thân thiện nhắc nhở: [Cô quên rồi à? Kể từ khi cô giẫm lên chân Tạ Uyên, nguyên tác đã bị hỗn loạn, vì vậy, tự cầu phúc cho bản thân đi!]

 

Lúc này, hai bóng dáng xinh đẹp chậm rãi đi về phía đối diện, họ là đối thủ của nữ chính.

 

Ánh mắt bọn họ nhìn vào Tạ Uyên trong hai giây, rồi che miệng lại và ngạc nhiên hỏi tôi.

 

"Khương Lạc, tối nay mọi người ở đây đều là nhân vật lớn, sao cô lại dẫn theo bạn trai đến đây?"

 

Hai người có giọng nói khá lớn, khi nói ra lời này đã thu hút rất nhiều sự chú ý.

 

Vốn dĩ mọi người trong vòng tròn đều đã chứng kiến ​​chuyện này xảy ra, giống như hổ xuống đồng bằng bị chó ức hiếp. Tạ gia mất quyền lực, sụp đổ, ai cũng có thể cười nhạo.

 

Ngoài ra, tính cách của nữ chính trong nguyên tác vốn đã độc đoán và khó ưa, trong vòng tròn giới thượng lưu không có ai thích cô ấy.

 

Nói xong, những người đến đây dần dần phá lên cười.

 

“Chị Khương, bạn trai của chị cũng có một chút nhan sắc, nhưng bây giờ…không biết có lên được mặt bàn hay không*.” 

 

*Lên được phòng khách xuống được phòng bếp.

 

“Đúng vậy, Khương Lạc, khẩu vị của chị càng ngày càng kém, này, sao em lại nhớ trước đây chị có một người mẫu nam? Bây giờ người này ở trên giường có phải ngày càng mạnh không?”

 

“Tạ Uyên có dáng người khá đẹp, chị Khương, nếu không cho em mượn chơi vài ngày đi?”

 

Những người thuộc tầng lớp thượng lưu không hề dè dặt trong lời nói, mọi lời nói đều mang tính phân biệt và chế giễu.

 

Sắc mặt Tạ Uyên vẫn nghiêm nghị, nghe xong lời này trong mắt không hề lóe lên tia sáng.

 

Nhưng khi tôi đang bật cười, lại nhìn thấy hai tay hắn buông thõng hai bên lặng lẽ nắm chặt, những đường gân trên mu bàn tay lộ rõ.

 

Cả trái tim tôi như nâng lên.

 

Điên cuồng yêu cầu hệ thống ghi lại giá trị hắc hóa của Tạ Uyên.

 

Sau đó dùng sức đẩy hắn về phía trước, mỉm cười thản nhiên nói:

 

“Được, cho mấy người mượn chơi vài ngày.”

 

 

Loading...