Chạm để tắt
Chạm để tắt

XUYÊN THÀNH NỮ CHÍNH TIỂU THUYẾT YANDERE - C16

Cập nhật lúc: 2024-08-03 08:11:29
Lượt xem: 1,059

19.

 

Vòng chân Tạ Uyên đeo cho tôi không hạn chế tự do, chỉ là không thể vượt qua phạm vi bình thường.

 

Mấy ngày liền, hắn đều đích thân lo cơm ăn áo mặc cho tôi.

 

Mặc dù địa vị đã thay đổi, nhưng thói quen vẫn còn đó, làm ấm giường vẫn là hắn, chó nhỏ vẫn là hắn.

 

Tôi bề ngoài ngoan ngoãn nghe lời, trong lòng lại vô cùng sốt ruột.

 

Nếu tiếp tục như vậy, nhiệm vụ của tôi sẽ không thể hoàn thành được!

 

Tối muộn hôm nay, tôi định nghe theo hệ thống, dụ dỗ Tạ Uyên thả tôi ra ngoài.

 

Kết quả là cánh cửa sổ duy nhất trong phòng đột nhiên bị cạy mở.

 

Nhìn thấy Tạ Lễ từ trên cao nhảy xuống, tế bào tôi kêu gào, m.á.u sôi lên.

 

"Tại sao cậu lại ở đây?"

 

Tôi chưa bao giờ cảm thấy có ai tồn tại như một vị anh hùng cứu tinh.

 

Khuôn mặt nhỏ nhắn của Tạ Lễ đầy vẻ ủy khuất: "Chị mất tích lâu như vậy, em rất lo lắng.”

 

"Chị, chị thế nào rồi?"

 

"Không sao đâu, anh trai của cậu chỉ đang trả thù tôi mà thôi.” Tôi cố ý nức nở vài tiếng để tỏ ra đáng thương.

 

Ánh mắt Tạ Lễ u ám, đau lòng lấy chìa khóa giúp tôi mở khóa.

 

"Chị đừng lo, em nhất định sẽ đưa chị ra ngoài."

 

"Được!" Tôi cảm động đến mức suýt khóc.

 

Rất nhanh, còng tay và xích chân được mở ra, Tạ Lễ mạnh mẽ kéo tôi dậy bước ra ngoài.

 

Vừa tới cửa, cửa đã bị đẩy ra từ bên ngoài.

 

Tạ Uyên vẻ mặt u ám đi vào, máy tính bảng trên tay còn đang bật camera trong phòng.

 

Tôi như rơi vào hầm băng.

 

Nói cách khác, hành động vừa rồi của chúng tôi, hắn đều nhìn thấy!

 

“Kỹ năng mở khóa của cậu tốt thật đấy, em trai tốt của tôi.”

 

Đôi môi mỏng của Tạ Uyên nhếch lên, đem theo một chút mỉa mai, sau đó ánh mắt sắc bén dừng trên người tôi.

 

"Lạc Lạc, em định cùng nó trốn đi đâu?"

 

Tạ Lễ đứng trước mặt tôi:

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/xuyen-thanh-nu-chinh-tieu-thuyet-yandere/c16.html.]

"Anh, chị ấy là còn người, anh không thể nhốt chị ấy lại!"

 

"Cậu có thể đi đâu? Cậu có tư cách gì ở chỗ này giảng đạo lý?"

 

Tạ Uyên chế nhạo: "Sao? Tưởng sau khi cứu cô ấy, cô ấy sẽ là của mình? Đừng có mơ!”

 

Tôi thở dài: "Tạ Uyên, em trai anh tốt bụng như vậy, đừng có dùng địch ý nặng như vậy được không?"

 

"Em đang bảo vệ nó?"

 

Tạ Uyên giống như con ch.ó bị giẫm phải đuôi, trở nên cáu kỉnh và đau đớn.

 

Bạn đang đọc truyện của nhà Cam edit. Chúc bae đọc truyện zui zẻ nhaaa 🍊.

"Lạc Lạc, em không thích tôi một chút nào sao?"

 

Tại sao lại nói về điều này rồi!

 

"Cô ấy thích tôi!"

 

Giọng nói kiêu ngạo của Tạ Lễ vừa dứt, Tạ Uyên đã rút d.a.o ra.

 

Lần này cũng giống như lần trước.

 

Hắn nhìn tôi nham hiểm: "Lạc Lạc, em muốn đi cũng được, trừ khi giẫm qua xác tôi."

 

"Anh!"

 

"Tới đây!"

 

Tên điên này!

 

"Tạ Uyên, anh nói phải giữ lời."

 

"Làm..."

 

Tôi dứt khoát đoạt lấy dao, hung hăng đ.â.m vào bụng hắn.

 

Đáy mắt hắn hiện lên sự kinh ngạc: “Em..."

 

Máu chảy ra từ bụng hắn, thấm ướt bộ âu phục đen được ủi chỉnh tề.

 

Đôi mắt hắn đỏ ngầu, giống như một con quỷ bỏ ra khỏi địa ngục, kêu gào điên cuồng đến rách tim phổi.

 

“Khương Lạc, nếu hôm nay em rời đi cùng nó, tôi sẽ hận em đến chết!”

 

Cứ hận đi, tuyệt!

 

Tôi cứ tuyệt tình rời đi đấy.

 

Giây tiếp theo, âm thanh máy móc của hệ thống vang lên.

 

[Chúc mừng ký chủ, giá trị hắc hóa đã đạt tới một trăm điểm.]

 

Loading...