Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Xuyên thành nam phụ được cưng chiều - Chương 605

Cập nhật lúc: 2024-09-04 23:23:59
Lượt xem: 9

## Chương 605: Gây chấn động (1)

Mộc Linh bay một vòng quanh giường Tô Lạc. Thân thể Tô Lạc đã hồi phục được bảy phần. Vương Tử Hiên lại lấy ra Ngũ Hành Tháp để trị thương cho Tô Lạc, thương thế của Tô Lạc lại khỏi thêm hai phần. Sau đó, Vương Tử Hiên trực tiếp dùng tiên lực chữa khỏi những vết thương còn lại cho Tô Lạc.

Tô Lạc mỉm cười. "Không sao rồi. Cậu đừng lãng phí tiên lực nữa."

Vương Tử Hiên lấy ra ba viên phân của Mộc Linh đưa cho Tô Lạc. "Ăn cái này đi."

Tô Lạc nhìn chằm chằm vào thứ trong tay người yêu, vô cùng chán nản. "Lại ăn nữa à? Không ăn có được không?"

"Ăn đi, cái này có thể bổ sung sinh cơ. Khí huyết của cậu suy yếu lắm rồi. Ăn cái này là tốt nhất." Nói rồi, Vương Tử Hiên đút viên thuốc cho Tô Lạc.

Tô Lạc bất đắc dĩ, chỉ đành ăn thêm ba viên phân của Mộc Linh. Nghĩ thầm: Dù sao cũng đã ăn rồi, ăn thêm ba viên nữa cũng không sao.

Thủy Linh bay tới, một đạo lam quang rọi vào người Tô Lạc. Tô Lạc cảm thấy cơ thể thoải mái hơn rất nhiều.

Vương Tử Hiên cúi đầu hôn lên trán Tô Lạc. "Nghỉ ngơi cho tốt hai ngày đi. Mấy hôm nữa là khỏi hẳn thôi."

Tô Lạc nói: "Thiên lôi khi tấn thăng này thật nhiều, thật hung dữ! May mà chúng ta đã chuẩn bị sẵn tiên khí, tiên trận, tiên phù, tiên khôi, lại còn nâng thể thuật lên cấp mười hai, nếu không thì chắc tôi bị đánh c.h.ế.t rồi."

Vương Tử Hiên gật đầu. "Đó là đương nhiên, tiên nhân đâu phải dễ dàng thành tựu như vậy? Cấp mười chỉ là Hư Tiên, nói cho cùng cũng chỉ là bán tiên. Địa Tiên mới được coi là tiên nhân chân chính!"

Tô Lạc suy nghĩ một chút, cậu nói: "Lúc trước khi tôi tấn thăng, tôi cảm giác có tiên nhân khác đang đến gần đây. Chắc chắn là do nhìn thấy thiên lôi tấn thăng của tôi nên mới bị thu hút đến. Họ sẽ không lên núi chứ?"

Vương Tử Hiên lắc đầu. "Họ không dám đâu. Nơi này là địa bàn cũ của Mị tộc, họ không dám tuỳ tiện lên núi, sợ bị đoạt xá. Hơn nữa, hai tòa trận pháp dưới chân núi tôi đã kích hoạt rồi. Đó đều là tiên trận cấp mười một, đều là Thiên Văn trận pháp, cho dù là Huyền Tiên cấp mười hai đi vào cũng không ra được."

Tô Lạc nghe người yêu nói vậy mới yên tâm phần nào. "Vậy thì tốt."

Vương Tử Hiên nhìn về phía bốn tiểu bảo bối. Nói: "Bốn đứa các con xuống núi xem thử. Nếu bên đó có gì bất thường, lập tức báo cho ta biết."

"Dạ." Bốn tiểu bảo bối gật đầu. Mộc Linh, Thủy Linh, Thổ Linh và Phần Thiên đều bay đi.

Vương Tử Hiên lấy ra một quả tiên quả, đưa cho Tô Lạc. "Ăn chút gì đi! Bổ sung cho khỏe."

Tô Lạc nhìn ánh mắt yêu thương của người yêu, cậu vui vẻ cười. Duỗi tay nhận lấy quả. Cậu nói: "Cậu đợi thêm mấy ngày nữa, đợi tôi khôi phục lại rồi cậu hãy tấn thăng, như vậy sẽ an toàn hơn. Tôi có thể bảo vệ cậu."

Vương Tử Hiên nghe vậy, không khỏi bật cười. "Bây giờ cậu là Địa Tiên rồi, muốn bảo vệ tôi sao?"

Tô Lạc gật đầu. "Ừm, tôi có thể bảo vệ cậu. Tôi có năng lực bảo vệ cậu."

Vương Tử Hiên nhìn khuôn mặt cười yếu ớt của Tô Lạc, đau lòng hôn lên má đối phương. "Cậu mau ăn quả đi."

"Ừm!" Tô Lạc gật đầu, cắn một miếng tiên quả, vừa cười vừa ăn.

……………………

Dưới chân núi lúc này đã tụ tập hơn ba mươi vị tiên nhân. Có tiên nhân của Hỏa tộc, có tiên nhân của Nguyệt tộc, tiên nhân của tộc người lùn, Thạch tộc, Thổ tộc, Thủy tộc, Băng tộc.

Tiên nhân Thủy tộc nói: "Chuyện gì đang xảy ra vậy? Sao ở địa bàn cũ của Mị tộc lại xuất hiện thiên lôi tấn thăng?"

Tiên nhân Thổ tộc nói: "Xem tình hình này là thiên lôi tấn thăng Địa Tiên đấy!"

Tiên nhân Băng tộc nói: "Không nên như vậy! Mị tộc đã bị diệt vong rồi, sao còn có tộc nhân tấn thăng Địa Tiên được?"

Tiên nhân tộc người lùn nói: "Không thể nào là Mị tộc được."

Tiên nhân Nguyệt tộc nói: "Nếu không phải là Mị tộc, vậy thì là ai? Ai lại to gan dám tấn thăng ở hiểm địa thứ sáu của Hoang Cổ tinh cầu chứ? Hắn không sợ bị Mị Ảnh đoạt xá sao?"

Tiên nhân Hỏa tộc hết sức đồng tình. "Quả thực, chuyện này thật sự có chút khó tin!"

Tiên nhân Thạch tộc nhìn về phía tiên nhân Thổ tộc. "Thổ Sơn, ngươi là người đến đầu tiên, ngươi có biết chuyện gì đang xảy ra không?"

Thổ Sơn lắc đầu. "Ta cũng không biết!"

Tiên nhân Thạch tộc nói: "Ngươi không phải biết Thổ Độn sao? Sao ngươi không vào xem thử?"

Thổ Sơn nghe vậy, không khỏi trợn mắt, vẻ mặt khó tin nhìn tiên nhân Thạch tộc. "Thạch Lực, ta thấy ngươi đứng nói thì không đau lưng, sao ngươi không tự mình vào xem thử? Tại sao ta phải vào? Lỡ như bị đoạt xá thì phải làm sao?"

Thạch Lực đảo mắt. "Ta cũng đâu có biết Thổ Độn!"

Thổ Sơn hừ lạnh một tiếng. "Mị Vương là Huyền Tiên, có thể phong tỏa không gian. Cho dù ta biết Thổ Độn, nếu gặp phải Mị Vương, cũng rất khó thoát thân. Ta mới không ngu ngốc đi tìm c.h.ế.t đâu!"

Một tiên nhân tộc người lùn lấy ra một con rối chim nhỏ bằng quả bóng da, thả ra ngoài. Con rối chim vỗ cánh bay thẳng về phía ngọn núi. Rất nhanh đã không còn bóng dáng.

Người lùn lấy ra một chiếc gương, xem xét tình hình của con rối chim. Các tiên nhân khác cũng tò mò nhìn vào hình ảnh trong gương. Chỉ thấy trong gương xuất hiện rất nhiều tia sét, từng tia sét màu tím điên cuồng đánh về phía con rối chim. Không đến nửa canh giờ, con rối chim đã bị đánh chết.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/xuyen-thanh-nam-phu-duoc-cung-chieu/chuong-605.html.]

Người lùn thấy hình ảnh trên gương biến mất, hắn khẽ thở dài. "Tia sét? Không nên như vậy? Tia sét từ đâu ra?"

Tiên nhân Thủy tộc nói: "Lẽ ra trên núi phải có rất nhiều Mị Ảnh, chạy đến đoạt xá Tiểu Thiết Điểu mới đúng. Sao lại không gặp một Mị Ảnh nào, mà lại bị sét đánh chết?"

Tiên nhân Hỏa tộc nói: "Tiểu Thiết Điểu của vị bằng hữu tộc người lùn này là cấp mười, nửa canh giờ đã bị đánh chết, có thể thấy uy lực của tia sét này không nhỏ!"

Tiên nhân Băng tộc hết sức đồng tình. "Đúng vậy, ít nhất Địa Tiên đi vào, chắc chắn không ra được. Trừ khi là Huyền Tiên đi vào thì có lẽ còn có vài phần cơ hội sống sót."

Thạch Lực lắc đầu. "Chưa chắc, cho dù không bị sét đánh chết, bị đánh cho sống dở c.h.ế.t dở, lại bị đám Mị Ảnh kia quấn lấy. Vậy chắc chắn là bị đoạt xá."

Thổ Sơn hết sức đồng tình. "Có khả năng."

Tiên nhân Nguyệt tộc nói: "Bây giờ chúng ta có thể khẳng định. Trên núi này chắc chắn đã xảy ra chuyện gì đó, nên mới xuất hiện thiên lôi tấn thăng, xuất hiện tia sét tấn công Tiểu Thiết Điểu. Nhưng, cụ thể là chuyện gì, chúng ta không thể nào biết được. Người trong chúng ta thực lực cao nhất cũng chỉ là Địa Tiên hậu kỳ. Muốn nhúng tay vào chuyện ở đây chắc chắn là không thể. Chúng ta vẫn nên quay về báo tin này cho cường giả trong tộc, để bọn họ tự mình đến xem xét đi!"

"Đúng vậy, Nguyệt tiên hữu nói rất đúng!"

"Đúng vậy, chúng ta không cần thiết phải đi tìm chết!"

"Đúng đúng đúng, chuyện này không phải chúng ta có thể quản được."

Mọi người bàn bạc một hồi, cuối cùng đều lần lượt rời đi, không ai dám đi vào trong trận pháp của Vương Tử Hiên.

Bốn tiểu bảo bối thấy mọi người đều đã đi, chúng nhìn nhau.

Phần Thiên Lôi Diễm vẻ mặt khinh bỉ. "Một đám nhát gan, ta còn tưởng có thể vào được hai tên."

Thủy Linh nói: "Bọn họ rời đi là chuyện rất bình thường. Nơi này vốn là hiểm địa thứ sáu, chỉ cần không phải kẻ có bệnh trong đầu thì sẽ không tuỳ tiện lên núi."

Mộc Linh cũng nói: "Những Cổ Tộc này đều có thiên phú thần thông. Bọn họ rất nhạy cảm với nguy hiểm."

Thổ Linh nói: "Ta đã phong tỏa đất đai ở đây rồi, cho dù là Thổ tộc cũng không thể Thổ Độn vào địa bàn của chúng ta. Bọn họ muốn dò xét tình hình trên núi là điều không thể."

Phần Thiên Lôi Diễm ngáp một cái. "Đi thôi, chúng ta quay về báo cáo với chủ nhân đi! Bọn họ đều đã đi rồi."

"Được rồi!" Ba tiểu bảo bối còn lại gật đầu, cùng Phần Thiên Lôi Diễm rời khỏi đây.

……………………………………

Nửa tháng sau, cơ thể Tô Lạc đã khôi phục, Hồng Liên cũng đã hồi phục. Vương Tử Hiên thu hồi cung điện, mang theo mọi người truyền tống đến rừng cây Kim Châu.

Tô Lạc dẫn người đi dò xét xung quanh, xác định nơi này không có tiên nhân và tiên yêu thú khác mới yên tâm. Cậu nghi hoặc hỏi: "Tử Hiên, cậu bố trí truyền tống trận ở đây sao? Sao tôi không biết?"

Vương Tử Hiên cười. "Không có, tôi đã bố trí truyền tống trận ở Mị Ảnh Thạch Lâm. Nhưng ở đây không có truyền tống trận. Tôi chỉ chôn một khối trận bàn ở đây thôi. Chỉ có thể truyền tống một lần." Nói rồi, Vương Tử Hiên đào khối trận bàn lên. Trận bàn đã vỡ thành bốn mảnh, không thể sử dụng được nữa.

Tô Lạc bừng tỉnh đại ngộ. "Thì ra là vậy."

Vương Tử Hiên nói: "Lạc Lạc, tôi sẽ tấn thăng ở đây, cậu và Hồng Liên bảo vệ cho tôi. Cầm lấy khối trận bàn này, sau khi tôi tấn thăng xong, chúng ta sẽ truyền tống về Mị Ảnh Thạch Lâm."

Tô Lạc nhận lấy khối trận bàn, cất vào nhẫn trữ vật. "Ừm, tôi biết rồi."

Vương Tử Hiên không vội vàng tấn thăng, mà trước tiên biến Tô Lạc thành hình dạng tu sĩ Hỏa tộc, để Hồng Liên cũng dịch dung một chút. Sau đó, bố trí trận pháp dẫn lôi, lúc này mới bắt đầu tấn thăng.

Vương Tử Hiên đã áp chế nửa tháng rồi. Lúc này buông lỏng tu vi, rất nhanh đã nghênh đón thiên lôi của mình.

"Ầm ầm, ầm ầm..."

Từng tia sét to bằng thùng nước điên cuồng đánh về phía Vương Tử Hiên. Vương Tử Hiên thản nhiên ngồi trong trận pháp, dựa vào phòng ngự tiên khí trên người để chống đỡ thiên lôi.

Thực ra, vết thương của Tô Lạc ba ngày sau là khỏi hẳn. Sau khi khỏi hẳn, Tô Lạc đã nhặt hết những mảnh vỡ khôi lỗi bị đánh hỏng lúc cậu tấn thăng, lại luyện chế cho Vương Tử Hiên một lô tiên khí, vì vậy mới trì hoãn thời gian.

Trước khi Tô Lạc tấn thăng, Tô Lạc đã chia khôi lỗi và tiên khí thành hai phần, Vương Tử Hiên và Tô Lạc mỗi người lấy một phần. Sau khi Tô Lạc tấn thăng, lại vội vàng luyện chế cho Vương Tử Hiên thêm một lô tiên khí nữa. Bởi vậy, hiện tại tiên khí trên người Vương Tử Hiên còn nhiều hơn cả Tô Lạc.

Vương Tử Hiên tấn thăng có tiên khí, tiên trận, tiên phù, còn có năm khế ước thú giúp đỡ chia sẻ thiên lôi. Lẽ ra, Vương Tử Hiên tấn thăng phải thuận lợi hơn Tô Lạc mới đúng. Thế nhưng, điều khiến người ta buồn bực là, thiên lôi tấn thăng của Vương Tử Hiên không phải ba ngày. Đến ngày thứ tư, thiên lôi vẫn còn ầm ầm vang dội.

Tô Lạc nhìn người yêu đang tắm mình trong lôi điện, sắc mặt vô cùng khó coi. Thầm nghĩ: Tại sao thiên lôi của cậu ấy lại nhiều hơn người khác vậy? Chẳng lẽ ông trời ghét bỏ Tử Hiên là người từ thế giới khác đến sao?

Vương Tử Hiên ngẩng đầu nhìn màn trời u ám, không khỏi thở dài một tiếng. Thầm nghĩ: May mà vợ yêu lại vội vàng luyện chế cho ta thêm một lô tiên khí, nếu không thì phiền phức to rồi!

Vương Tử Hiên giơ tay ném ra ba cây dù, sau đó lại ném ra ba tấm tiên phù, dán lên trên dù. Được tiên phù gia trì, tiên dù cấp mười có lực phòng ngự ngang ngửa với tiên khí cấp mười một. Chống đỡ rất lâu mới bị đánh nát.

Tô Lạc vẫn luôn căng thẳng nhìn chằm chằm vào bạn lữ của mình. Đột nhiên, Hồng Liên bên cạnh cậu lên tiếng: "Nhị ca, có tiên nhân khác đến."

Tô Lạc nghe vậy, lập tức cảnh giác. Cậu quay đầu nhìn về phía sau. "Ai đó? Ra đây." 

 

Loading...