Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Xuyên thành nam phụ được cưng chiều - Chương 569

Cập nhật lúc: 2024-09-04 23:18:18
Lượt xem: 11

## Chương 569: Đại Hội Kết Thúc (2)

Mọi người trong Hiệp hội Luyện đan nghe được lời nói của Đỗ Xuân Hồng, sắc mặt ai nấy đều không được tốt. Kỳ thực Đỗ Xuân Hồng cũng là một vị trưởng lão danh dự của Hiệp hội Luyện đan, người này là kiếm tu, có thực lực Huyền Tiên hậu kỳ, trong số các Huyền Tiên được xem là tồn tại có thực lực khá hùng hậu. Hơn nữa người này sát phạt quả quyết, ngay cả trượng phu của mình cũng có thể xuống tay. Bởi vậy, rất nhiều người đều rất sợ người phụ nữ này.

“Đau, đau quá, a…”

Đột nhiên, một tiếng kêu thảm thiết vang lên, mọi người đều nhìn theo tiếng động, liền thấy Vân Lạc Vũ vốn nằm trong quan tài băng đột nhiên mở mắt, vẻ mặt méo mó ôm bụng kêu đau.

Vân Chiếm Sơn nhìn thấy con trai tỉnh lại, vui mừng khôn xiết, vội vàng đứng dậy đỡ lấy con trai trong quan tài băng. “Lạc Vũ, con sao rồi?”

“Phụ thân, con, con đau bụng.”

“Này…”

Vương Tử Hiên bước tới, nói: “Vân tông chủ, mau đưa Vân thiếu gia đi giải độc.”

“Được!” Gật đầu, Vân Chiếm Sơn lập tức ôm lấy con trai, trực tiếp biến mất tại chỗ. Tên hộ vệ áo đen đứng bên cạnh lập tức cũng đuổi theo.

Mọi người đứng tại chỗ chờ đợi khoảng một chén trà nhỏ, lúc này mới thấy hai cha con Vân gia mang theo hộ vệ trở về. Vân tông chủ dìu con trai ngồi xuống ghế, ông ta nhìn về phía Vương Tử Hiên hỏi: “Vương đan sư, con trai ta nó…”

Vương Tử Hiên đi tới, bắt mạch cho Vân Lạc Vũ, nói: “Vân tông chủ không cần lo lắng, độc của Vân thiếu gia đã được giải trừ, thân thể có chút suy nhược, điều dưỡng mấy ngày là khỏi. Đây là đan dược bổ dưỡng, cứ cách ba ngày cho Vân thiếu gia uống một viên, chín ngày sau, Vân thiếu gia sẽ bình an vô sự.” Nói xong, Vương Tử Hiên đưa một cái bình sứ màu lam cho đối phương.

“Đa tạ Vương đan sư, Vương đan sư quả nhiên là đệ nhất giải độc thánh thủ!” Nhận lấy đan dược, Vân tông chủ lập tức đưa năm tỷ tiên tinh cho Vương Tử Hiên.

“Đa tạ Vân tông chủ.” Nhận lấy tiên tinh, Vương Tử Hiên trực tiếp quay đầu lại, đưa cho Tô Lạc bên cạnh.

Tô Lạc nhận lấy tiên tinh, cười hì hì cất vào nhẫn trữ vật của mình.

Lữ đan sư nhìn về phía Vân Chiếm Sơn, nói: “Vân tông chủ, ta muốn bắt mạch cho Vân thiếu gia, không biết có được không?”

Vân Chiếm Sơn khẽ gật đầu. “Đương nhiên có thể.”

Lữ đan sư được Vân Chiếm Sơn cho phép, lập tức đi tới bắt mạch cho Vân Lạc Vũ. “Độc quả nhiên đã giải trừ, giải độc chi thuật của Vương đan sư thật sự là thần乎 kỳ kỹ!”

Vương Tử Hiên khiêm tốn cười. “Lữ đan sư quá khen.”

Vương Tử Hiên mang theo Tô Lạc đi tới bàn số hai, lại có mấy vị đan sư hiếu kỳ, nhao nhao tự động xin được  bắt mạch cho Vân Lạc Vũ. Rất nhiều người đều vô cùng khiếp sợ, bản lĩnh và thủ đoạn giải độc của Vương Tử Hiên.

Vương Tử Hiên nhìn về phía hai hắc y nhân đeo mặt nạ, nói: “Vị tiền bối này đeo mặt nạ tới đây, có phải là bởi vì chuyện phiền phức vẫn chưa xử lý tốt? Nếu chuyện phiền phức của các vị vẫn chưa xử lý tốt, có thể chờ sau khi xử lý xong rồi đến tìm ta cũng không muộn.”

Nghe được lời này, tu sĩ có thực lực cao đứng dậy khỏi ghế. “Vân nhi, hắn…”

“Tình huống của hắn không nguy hiểm đến tính mạng, ta không muốn vì năm tỷ tiên tinh mà vứt bỏ tính mạng. Cho nên, tiền bối muốn tìm ta xem bệnh, nhất định phải giải quyết xong phiền phức trong nhà trước. Đương nhiên, tiền bối cũng có thể mời cao nhân khác.”

“Này…”

Nam tử có thực lực Hư Tiên vẫn luôn ngồi trên ghế nhìn về phía Vương Tử Hiên, hỏi: “Vương đan sư có nắm chắc chữa khỏi cho ta không?”

Vương Tử Hiên lắc đầu. “Không nắm chắc, bất quá có thể thử xem.”

Nam tử nghe vậy, sắc mặt dưới lớp mặt nạ biến đổi. “Vương đan sư biết ta mắc bệnh gì?”

Vương Tử Hiên trả lời: “Cảm nhận được.”

“Vậy ta…”

“Đi đi, trở về xử lý hết phiền phức rồi hãy nói. Chờ khi nào ngươi có thể không đeo mặt nạ tới tìm ta, chúng ta lại bàn chuyện chữa trị cho ngươi. Ngươi yên tâm, trong vòng năm trăm năm, ngươi c.h.ế.t không được.”

Nam tử nghe vậy, khẽ gật đầu. “Ta hiểu rồi.”

Bốn bệnh nhân đều đã nói chuyện xong, Vương Tử Hiên liền mang theo Tô Lạc cùng nhau rời khỏi đây, đi về phía đông, xem tàn phương trên tường.

Tiền Vũ nhìn thấy Vương Tử Hiên đi xem tàn phương, gã tiến lại gần, cười hỏi: “Ngươi lại nhìn trúng đan phương nào nữa rồi?”

Vương Tử Hiên nghe được Tiền Vũ hỏi, không khỏi cười. “Tùy tiện nhìn xem thôi, thời gian không đủ.”

Tiền Vũ nghe vậy, khẽ thở dài. “Đúng vậy.”

Lý Mậu cười đi tới, nói: “Vương đan sư, tiểu sư đệ, chúng ta có thể cùng nhau nghiên cứu không?”

Vương Tử Hiên nhìn Lý Mậu tới xem náo nhiệt, hắn lịch sự cười. “Lý đan sư, Đan thuật luận đàn hội sẽ nhanh chóng kết thúc, ta chỉ là tới đây xem một chút thôi, muốn nghiên cứu những đan phương này, đã không còn thời gian nữa.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/xuyen-thanh-nam-phu-duoc-cung-chieu/chuong-569.html.]

Lý Mậu nói: “Chuyện này không thành vấn đề, ngày mai chúng ta cũng có thể tiếp tục nghiên cứu mà?”

Vương Tử Hiên lắc đầu. “Điều đó là không thể. Ngày mai, ta phải khám bệnh. Hơn nữa, trong nhà ta còn một vị bệnh nhân nữa. Sau này ta không có thời gian nghiên cứu những thứ này.”

“Như vậy à, vậy thì đáng tiếc.” Nói tới đây, Lý Mậu lộ ra vẻ mặt tiếc nuối.

Tô Lạc nhìn Lý Mậu kia rất là chướng mắt. Đều nói có sư phụ như thế nào thì sẽ dạy ra đồ đệ như thế ấy, từ trên người Đường Phong và Tống Thiến Thiến không khó nhìn ra, Lý Mậu này tuyệt đối không phải hạng người tốt đẹp gì.

Đan thuật luận đàn đại hội, trong tiếng bàn tán xôn xao của rất nhiều đan sư, được tuyên bố kết thúc. Đan thuật luận đàn hội vừa kết thúc, đại biểu các nhà đều lần lượt bước ra khỏi hội trường. Vương Tử Hiên và Tô Lạc cũng đi theo Trương Quyền, Uông Hồng, Uông Hách ba người cùng nhau rời khỏi hội trường.

Trương Quyền nhìn Vương Tử Hiên và Tô Lạc, nói: “Tử Hiên, Tô Lạc, chúng ta phải trở về Phi Tiên thành rồi. Hai người ở lại đây phải tự chăm sóc bản thân cho tốt.”

Vương Tử Hiên gật đầu. “Ừm, đa tạ Trương phó hội trưởng quan tâm, chúng ta sẽ tự chăm sóc bản thân thật tốt.”

Hai anh em Uông gia cũng tiến lên phía trước nói với Vương Tử Hiên và Tô Lạc  bảo trọng. Sau đó, ba người Trương Quyền liền cùng nhau  bước lên tinh thuyền rời khỏi Thanh thành.

Vương Tử Hiên và Tô Lạc tiễn tinh thuyền của ba người đi xa, lúc này mới rời đi. Cùng nhau trở về phủ đệ của bọn họ.

Trở về nhà, Vương Tử Hiên trước tiên đi xem Hồ Lục gia gia, bắt mạch cho đối phương kiểm tra tình huống một chút. Sau đó, liền mang theo Tô Lạc cùng nhau trở về sân viện bọn họ ở. Trong sân viện bọn họ ở, có một cái trận pháp phòng ngự cấp tám. Ngày thường, nha hoàn và người hầu đều ở tại sân viện phía tây, không ở trong sân của bọn họ.

Tô Lạc nhìn thấy Vương Tử Hiên ngồi trên ghế, y lập tức lấy trà bánh, tiên quả, thịt khô ra. Sau đó, đứng dậy đi tới sau lưng Vương Tử Hiên, bắt đầu xoa bóp vai cho đối phương. “Chàng đó, cứ nghiên cứu đan phương là quên ăn quên ngủ, cũng không thấy mệt.”

Vương Tử Hiên nghe lời trách cứ của  phu lang, không khỏi cười. “Ta là tiên nhân, sẽ không mệt.” Nói xong, Vương Tử Hiên cầm lấy một miếng thịt khô cười ăn.

Tô Lạc nhẹ nhàng xoa bóp vai cho Vương Tử Hiên, hỏi: “Chàng nói Tần Phỉ Phỉ ngày mai sẽ tới sao?”

Vương Tử Hiên nói: “Sẽ, nhất định sẽ tới. Không chỉ Tần Phỉ Phỉ, còn có bệnh nhân bàn số hai, bàn số bốn cũng sẽ tới tìm ta. Chữa khỏi cho Tần Phỉ Phỉ, ba bệnh nhân bàn số hai và bàn số bốn, chúng ta còn có mười lăm tỷ tiên tinh có thể kiếm.”

Tô Lạc nghe vậy, hai mắt sáng lên. “Mười lăm tỷ a, vậy cũng không tệ.”

Vương Tử Hiên cười. “Tần Phỉ Phỉ này độ khó tương đối lớn. Kỳ thực, ta  định  xin nàng ấy tiên bảo.”

Tô Lạc suy nghĩ một chút cảm thấy phu quân nói có lý. “Đúng vậy, nha đầu kia là Tiên Thiên linh thể, giỏi nhất là tìm bảo bối,  xin nàng ấy tiên bảo có lời hơn.” So với mười lăm tỷ tiên tinh, tiên bảo tự nhiên là tốt hơn.

“Không vội, chờ ngày mai người nhà họ Tần đến, ta sẽ nói chuyện tử tế với bọn họ.”

Tô Lạc nói: “Tần Phỉ Phỉ kia rất khó chữa trị a! Vạn nhất, chúng ta  lấy tiên bảo rồi, trong vòng hai năm lại không chữa khỏi cho nàng ta, như vậy có phải là rất phiền phức hay không?”

Vương Tử Hiên cười. “Chuyện này, ta sẽ nghĩ biện pháp, chàng không cần lo lắng. Một lát nữa, ta viết một tờ đơn, chàng đi mua giúp ta một ít tiên thảo trở về. Buổi chiều ta muốn ở nhà vẽ bùa. Hồ Lục gia gia đã được trị liệu mười ngày rồi, còn chưa dùng bùa cho ông ấy? Trong tay ta không còn bùa, mấy ngày nay ta phải gấp rút chế tác một lô linh phù.”

Tô Lạc khẽ gật đầu. “Ừm, ta biết rồi. Chàng ở nhà an tâm vẽ bùa đi! Tiên thảo chàng cần, ta sẽ mua giúp chàng.”

Vương Tử Hiên nói: “Trong không gian của ta trước kia trồng đều là cửu cấp linh thảo, những linh thảo đó sau khi thành thục, đều bị ta niêm phong lại, ta có thể dùng những linh thảo đó luyện chế một ít cửu cấp đan dược, chàng  mua giúp ta thêm một ít thập cấp và thập nhất cấp tiên thảo, ta  lại luyện chế một lô tiên đan. Đến lúc đó có thể  mang đi bán, còn có thể bán được một ít tiên tinh.”

Tô Lạc nói: “Không cần phải gấp gáp như vậy, chúng ta còn hai năm nữa mà?”

Vương Tử Hiên lại nói: “Mua giúp ta một ít hạt giống tiên thảo đi! Hiện tại, giếng nước của chúng ta đã được nâng cấp lên thập nhất cấp, trong không gian cũng có thể trồng tiên thảo rồi. Cho nên, ta muốn trồng một ít thập cấp, thập nhất cấp tiên thảo. Bất quá tiên thảo mọc chậm, sau khi gieo trồng, cho dù có Thủy Linh, Mộc Linh và Thổ Linh hỗ trợ chăm sóc, thì trong thời gian ngắn cũng sẽ không thành thục. Chỉ có thể gieo trồng trước.”

Tô Lạc khẽ gật đầu. “Ừm, ta biết rồi.”

Vương Tử Hiên suy nghĩ một chút lại nói: “Nếu chàng muốn luyện khí, cũng có thể mua một ít tài liệu luyện khí. Năm tỷ tiên tinh này cũng cho chàng.” Nói xong, Vương Tử Hiên đưa tiên tinh  có được từ việc tu bổ đan phương cho Tô Lạc.

Tô Lạc nhận lấy tiên tinh, cất vào nhẫn trữ vật của mình, hỏi: “Ngoại trừ tiên thảo ra, chàng còn cần gì nữa không? Phù văn bút, phù văn giấy, tài liệu chế tác phù văn, những thứ này đều đủ dùng sao?”

Vương Tử Hiên nói: “Những thứ này đều đủ, chàng không cần lo lắng.”

Tô Lạc được câu trả lời như vậy, khẽ gật đầu. “Vậy thì tốt.”

Vương Tử Hiên đưa tay nắm lấy hai bàn tay đang xoa bóp trên vai mình. “Đừng xoa bóp nữa, ngồi xuống nghỉ ngơi một chút đi!” Nói xong, Vương Tử Hiên kéo tay Tô Lạc, đưa y vào trong lòng mình.

Tô Lạc ngồi trên đùi Vương Tử Hiên, cầm lấy thịt khô đút cho hắn. “Ăn chút gì đi? Chàng đã mấy ngày không ăn gì rồi.”

“Ừm!” Vương Tử Hiên nhìn chằm chằm Tô Lạc trong lòng cười,  miệng  ngậm lấy thức ăn  phu lang đút cho.

Tô Lạc nhìn  đối phương yên lặng ăn thịt khô mình đút, trong đáy mắt chỉ có duy nhất một mình y, y cười. “Kỳ thực, với bản lĩnh của chàng, cho dù chỉ có một mình chàng cũng có thể nghiên cứu ra  tấm đan phương kia, vì sao phải hợp tác với Tiền Vũ?”

Vương Tử Hiên nói: “Đan thuật của ta không tệ, nhưng ta  không hiểu rõ lắm về một số tiên thảo thời kỳ viễn cổ. Nói cho cùng, vẫn là  thiếu sót, biết không nhiều lắm về một số chuyện  trước kia của Tiên giới. Bởi vậy, rất nhiều tiên thảo cổ xưa được nhắc đến trên đan phương ta đều không biết. Tiền Vũ rất tinh thông phương diện này, vừa vặn có thể giúp ta.”

“Ra là vậy!” Tô Lạc được câu trả lời như vậy, khẽ gật đầu. Bọn họ dù sao cũng là  phi thăng tu sĩ,  sự hiểu biết về Tiên giới chung quy là không bằng thổ dân ở đây. Không trách được, Tử Hiên  muốn tìm bạn đồng hành! 

 

Loading...